Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Viết bài văn kể lại một trải nghiệm của em

viết bài văn kể lại một trải nghiệm của em(không tra gg)
1 Xem trả lời
Hỏi chi tiết
41
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
Một trong những trải nghiệm đáng nhớ nhất của em là chuyến đi cắm trại cùng lớp học vào mùa hè năm ngoái. Đó là một chuyến đi được tổ chức tại một khu rừng gần thành phố, nơi có không khí trong lành và cảnh vật thiên nhiên tuyệt đẹp.

Buổi sáng hôm ấy, em thức dậy rất sớm, lòng háo hức chờ đợi chuyến đi. Sau khi ăn sáng xong, em cùng các bạn tập trung tại trường để tiến hành xuất phát. Chúng em được chia thành các nhóm nhỏ và mỗi nhóm sẽ có trách nhiệm chuẩn bị đồ dùng, thực phẩm cho chuyến đi. Đây là lần đầu tiên em đi cắm trại, nên cảm giác hồi hộp và phấn khích lẫn lộn trong lòng.

Khi đến nơi, cảnh vật hiện ra trước mắt chúng em thật tuyệt vời. Rừng cây xanh mướt, những tia nắng xuyên qua tán lá tạo nên một bức tranh sống động. Chúng em nhanh chóng thiết lập trại, dựng lều và chuẩn bị cho bữa trưa. Sau khi ăn xong, cả nhóm quyết định khám phá xung quanh. Chúng em cùng nhau đi bộ vào rừng, hít thở không khí trong lành và trò chuyện vui vẻ. Đến một dòng suối nhỏ, chúng em không kìm được sự thích thú và đã cùng nhau chơi đùa trong dòng nước mát lạnh.

Buổi chiều, chúng em tổ chức nhiều trò chơi như kéo co, nhảy bao bố và đốt lửa trại. Những tiếng cười giòn giã vang vọng trong rừng khiến mọi người đều cảm thấy vui vẻ và hứng khởi. Lửa trại rực rỡ, chúng em quây quần bên nhau, ăn những chiếc bánh marshmallow nướng trên lửa và kể cho nhau nghe những câu chuyện thú vị.

Khi ánh hoàng hôn buông xuống, bầu trời được thắp sáng bởi triệu triệu vì sao. Em chưa bao giờ thấy nhiều sao như vậy, chúng lấp lánh và sáng rõ. Tất cả chúng em ngồi bên nhau, ngắm bầu trời và chia sẻ những ước mơ, kỳ vọng về tương lai. Đó là khoảnh khắc mà em cảm thấy gần gũi với bạn bè hơn bao giờ hết.

Chuyến đi cắm trại đã kết thúc với biết bao kỷ niệm đẹp đẽ. Em trở về nhà với tâm hồn tràn đầy năng lượng và hạnh phúc. Đó không chỉ là chuyến đi đến một nơi mới, mà còn là dịp để em gắn kết tình bạn và trân trọng những khoảnh khắc tuyệt vời bên những người bạn của mình. Em hy vọng sẽ có thêm nhiều chuyến đi như vậy trong tương lai.
1
0
+5đ tặng

Cuộc đời là một hành trình, đan xen giữa những niềm vui và nỗi buồn. Đi qua tất cả những điều ấy, mỗi người sẽ trưởng thành hơn. Và tôi cũng đã từng đi qua một lỗi lầm trong quá khứ, đó là một lần tôi vô lễ với mẹ. Dù thời gian có mải miết trôi, tôi vẫn không thể nào quên câu chuyện cũ.

Chuyện xảy ra cách đây vài năm. Hôm đó, nghe thấy tiếng mẹ đi làm về, tôi chạy ra chào mẹ rồi chạy vội vào phòng để xem ti vi. Một lát sau, tôi nghe tiếng mẹ gọi dưới nhà:

– Nhiên ơi, quét nhà hộ mẹ đi con.

– Con đang bận mẹ ơi. – Tôi nói, mắt vẫn không rời màn hình ti vi.

Mẹ đột ngột bước vào phòng tôi, khuôn mặt đầy vẻ mệt mỏi:

– Sao con không quét nhà hộ mẹ mà vẫn ngồi đây xem ti vi?

Tôi đành phải tắt ti vi, lê bước xuống nhà, cầm lấy cây chổi vung tứ tung cho xong. Đồ bị rơi xuống đất tôi cũng chẳng thèm nhặt lên. Căn phòng vốn gọn ghẽ, đẹp đẽ của mẹ dưới bàn tay tôi đã bừa bộn như một bãi chiến trường. Mẹ nhẹ nhàng bảo:

– Con nhẹ tay thôi không hư hết đồ đạc bây giờ.

Sự bực bội trong tôi chợt bùng lên. Tôi ném cái chổi xuống đất, hét lớn:

– Thế con phải làm thế nào. Nếu mẹ không vừa ý thì mẹ tự đi mà dọn lấy.

Mẹ sững sờ nhìn tôi, vì đây là lần đầu tiên tôi cãi mẹ, sau mẹ buồn rầu nói:

– Nếu con không muốn làm thì thôi, từ giờ mẹ sẽ không nhờ con nữa.

Mặc dù biết là mình có lỗi nhưng tôi vẫn chạy lên phòng, khoá cửa lại, ngồi vào bàn. Tôi lấy sách vở ra nhưng không làm nổi một bài nào. Hình ảnh mẹ với đôi mắt ngấn nước luôn hiện ra. Tôi đã hỗn láo với mẹ.

Trong bữa cơm buổi tối, bố hỏi vì sao tôi đã hỗn láo với mẹ, tôi không trả lời được. Sự hối hận làm tôi bật khóc. Lỗi của tôi đối với mẹ là không thể chấp nhận được. Tôi muốn xin lỗi mẹ nhưng không dám.

Đêm hôm ấy, mẹ tôi phải đi cấp cứu. Bác sĩ nói mẹ bị cảm nặng và kiệt sức. Nhìn mẹ xanh xao nằm trên giường bệnh, tôi hối hận vô cùng. Phải chăng lúc đó tôi cố giúp mẹ việc nhà thì mẹ đâu đến nỗi? Tôi nắm lấy bàn tay xương xương, gầy gầy của mẹ, nghẹn ngào nói trong nước mắt: “Mẹ ơi, con có lỗi với mẹ, mẹ hãy tha thứ cho con nhé!”.

Đã vài năm trôi qua nhưng tôi không quên được ngày hôm ấy. Giờ tôi đã là học sinh lớp sáu, đã trưởng thành hơn và biết giúp đỡ bố mẹ những công việc vặt trong gia đình. Tôi tự nhủ với lòng mình, sẽ không bao giờ được phép lặp lại lỗi lầm như thế nữa.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k
Gửi câu hỏi
×