Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Viết đoạn văn phân tích bài thơ 1 đoạn trích trong bài thơ " thời nắng xanh "

viết đoạn văn phân tích bài thơ 1 đoạn trích trong bài thơ " thời nắng xanh "
Nắng trong mắt những ngày thơ bé
Cũng xanh mơn như thể lá trầu
Bà bổ cau thành tám chiếc thuyền cau
Chở sớm chiều tóm tém
Hoàng hôn đọng trên môi bà quạch thẫm
Nắng xiên khoai qua liếp vách không cài

Bóng bà đổ xuống đất đai
Rủ châu chấu cào cào về cháu bắt
Rủ rau má rau sam…
Vào bát canh ngọt mát
Tôi chan lên suốt dọc tuổi thơ mình
1 trả lời
Hỏi chi tiết
39
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
Trong đoạn trích từ bài thơ "Thời nắng xanh", tác giả đã khắc họa một bức tranh tươi đẹp, ấm áp về ký ức tuổi thơ qua hình ảnh ánh nắng, bà và những kỷ niệm gắn liền với thiên nhiên. Câu thơ "Nắng trong mắt những ngày thơ bé" mở ra không gian đầy hoài niệm, nơi ký ức trong trẻo, hồn nhiên của thời thơ ấu được ví như "nắng" – ánh sáng và sự sống. "Cũng xanh mơn như thể lá trầu" gợi sự tươi mới, sức sống mạnh mẽ của thiên nhiên, thể hiện cảm nhận tinh tế của tuổi thơ.

Hình ảnh bà, với những hành động giản dị như bổ cau thành "tám chiếc thuyền cau", không chỉ gợi lên sự gần gũi mà còn mang tính biểu tượng, thể hiện tình yêu thương và sự chăm sóc của bà dành cho cháu. Hoàng hôn "đọng trên môi bà quạch thẫm" tạo nên một bức tranh đầy cảm xúc – sự giao thoa giữa ngày và đêm, giữa tuổi thơ và dòng đời.

Những hoạt động của trẻ thơ như bắt châu chấu, hái rau má, rau sam, hay nấu canh ngọt mát đều gợi lên một cuộc sống giản dị, trong lành, ấm áp. Tác giả đã khéo léo đưa người đọc vào thế giới tuổi thơ cùng với hương vị của sự tươi mới, ngọt ngào, làm nổi bật tình yêu thiên nhiên và con người. Câu kết "Tôi chan lên suốt dọc tuổi thơ mình" như một lời thì thầm, khẳng định tình yêu vô hạn đối với ký ức và những giá trị bình dị của cuộc sống, khiến người đọc không khỏi trăn trở về những gì đã mất đi trong dòng chảy không ngừng của thời gian.
1
0
Duy Phúc
21/10 19:48:46
+5đ tặng

Trong đoạn trích từ bài thơ "Thời nắng xanh", nhà thơ đã khéo léo tái hiện lại ký ức tuổi thơ êm đềm, gắn liền với hình ảnh người bà và những chi tiết quen thuộc trong cuộc sống làng quê. Nắng trong mắt của tác giả khi còn nhỏ được miêu tả một cách sinh động, "xanh mơn như thể lá trầu," một hình ảnh vừa gần gũi, vừa trong trẻo, gợi lên sự tươi mới của tuổi thơ. Hình ảnh bà hiện lên giản dị và chân chất qua việc bổ cau thành "tám chiếc thuyền cau" – một hình ảnh thân thương của những buổi sớm chiều yên bình.

Ánh nắng trong bài thơ không chỉ là hiện tượng thiên nhiên, mà còn là biểu tượng của sự sống động và thời gian. "Nắng xiên khoai qua liếp vách không cài" gợi lên hình ảnh nắng chiều xiên qua những bức vách tre, tạo nên bức tranh bình dị của cuộc sống làng quê Việt Nam. Bà không chỉ hiện diện như một người chăm lo cho gia đình mà còn là nhịp nối giữa tự nhiên và con cháu, khi bóng bà “rủ châu chấu cào cào về cháu bắt" hay "rủ rau má rau sam... vào bát canh ngọt mát." Những hành động này không chỉ thể hiện sự gắn kết giữa con người và thiên nhiên mà còn là tình thương bà dành cho cháu, thông qua những món ăn dân dã nhưng đậm đà tình cảm.

Trong đoạn trích từ bài thơ "Thời nắng xanh", nhà thơ đã phải khéo léo tái hiện lại ký ức tuổi thơ êm đềm, gắn liền với hình ảnh người bà và những chi tiết quen thuộc trong cuộc sống làng quê. Nắng trong mắt của tác giả khi còn nhỏ được miêu tả một cách sinh động, "xanh mơn như thể lá trầu," một hình ảnh vừa gần gũi, vừa trong trẻo, gợi lên sự tươi mới của tuổi thơ. Hình ảnh bà hiện lên giản dị và chân chất qua việc bổ cau thành "tám chiếc thuyền cau" – một hình ảnh thân thương của những buổi sớm chiều yên bình.

Ánh nắng trong bài thơ không chỉ là hiện tượng thiên nhiên, mà còn là biểu tượng của sự sống động và thời gian. "Nắng xiên khoai qua liếp vách không cài" gợi lên hình ảnh nắng chiều xiên qua những bức vách tre, tạo nên bức tranh bình dị của cuộc sống làng quê Việt Nam. Bà không chỉ hiện diện như một người chăm lo cho gia đình mà còn là nhịp nối giữa tự nhiên và con cháu, khi bóng bà “rủ châu chấu cào cào về cháu bắt" hay "rủ rau má rau sam... vào bát canh ngọt mát." Những hành động này không chỉ thể hiện sự gắn kết giữa con người và thiên nhiên mà còn là tình thương bà dành cho cháu, thông qua những món ăn dân dã nhưng đậm đà tình cảm.

Câu cuối "Tôi chan lên suốt dọc tuổi thơ mình" kết thúc đoạn trích bằng cảm xúc hoài niệm sâu sắc, như một cách khẳng định rằng những kỷ niệm và hình ảnh về bà, về những ngày nắng xanh tuổi thơ đã thấm vào ký ức của tác giả, nuôi dưỡng tâm hồn và gắn bó suốt cuộc đời.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Bài tập liên quan

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo