LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Phân tích hình thức nghệ thuật của truyện ngắn ông ngoại

phân tích hình thức nghệ thuật của truyện ngắn ông ngoại
2 trả lời
Hỏi chi tiết
77
Hương cute
Chấm ạ
25/10 21:44:57
Bảo Yến
Chấm giúp t nhé
25/10 21:46:46
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
Truyện ngắn "Ông Ngoại" của tác giả Nguyễn Nguyên Bảy là một tác phẩm giàu ý nghĩa và mang đậm dấu ấn nghệ thuật. Dưới đây là một số phân tích về hình thức nghệ thuật của truyện ngắn này:

### 1. **Cấu trúc truyện**
- Truyện ngắn "Ông Ngoại" có cấu trúc tuyến tính, mạch lạc với một hướng đi rõ ràng từ đầu đến cuối. Nhân vật chính là ông Ngoại, từ đó các sự kiện và mối quan hệ được phát triển theo dòng thời gian và không gian, tạo nên những diễn biến tự nhiên và chân thật.

### 2. **Ngôn ngữ**
- **Sử dụng ngôn ngữ giản dị, gần gũi**: Tác giả lựa chọn ngôn ngữ phù hợp với lứa tuổi và tâm lý nhân vật, đặc biệt trong cách ông Ngoại giao tiếp với cháu. Các phương ngữ, từ ngữ đặc trưng cũng góp phần làm nổi bật bối cảnh văn hóa, xã hội.
- **Hình ảnh phong phú**: Tác giả sử dụng nhiều hình ảnh ẩn dụ, so sánh tạo sức gợi cảm mạnh mẽ, giúp người đọc cảm nhận rõ nét tình cảm gia đình, sự gắn bó giữa ông và cháu.

### 3. **Xây dựng nhân vật**
- **Nhân vật sống động**: Ông Ngoại được khắc họa rõ nét với những đặc điểm tính cách, tâm tư, tình cảm rất riêng. Những kỷ niệm, nỗi nhớ và tình yêu thương của ông được thể hiện một cách chân thực và sâu sắc.
- **Mối quan hệ giữa các nhân vật**: Tương tác giữa ông Ngoại và những nhân vật khác (cháu, gia đình) được xây dựng hợp lý, thể hiện rõ nét tình cảm gia đình, sự kính trọng và yêu thương.

### 4. **Bối cảnh**
- **Bối cảnh văn hóa**: Truyện đặt trong bối cảnh xã hội Việt Nam, điều này không chỉ làm nổi bật những giá trị truyền thống mà còn giúp người đọc cảm nhận được chiều sâu văn hóa dân gian.
- **Thời gian và không gian**: Cách tác giả lựa chọn thời gian (các mùa trong năm, thời điểm đặc biệt) và không gian (ngôi nhà, quê hương) tạo nền tảng cho câu chuyện, từ đó khắc họa rõ nét tâm lý nhân vật và bối cảnh tình huống.

### 5. **Tâm trạng và cảm xúc**
- Truyện khắc họa sâu sắc tâm trạng, cảm xúc của nhân vật, đặc biệt là nỗi niềm, ký ức và tình yêu thương gia đình. Sử dụng những tâm tư, cảm xúc chân thật được liên kết với những kỷ niệm đẹp tạo ra một bức tranh tình cảm phong phú và đa chiều.

### 6. **Tính biểu tượng**
- Ông Ngoại không chỉ là một nhân vật mà còn mang tính biểu tượng cho những giá trị văn hóa, truyền thống của gia đình và xã hội Việt Nam. Truyện không chỉ đơn thuần kể về cuộc sống mà còn gửi gắm thông điệp về tình nghĩa gia đình, sự kính trọng đối với những thế hệ đi trước.

### Kết luận
Truyện ngắn "Ông Ngoại" là một tác phẩm nghệ thuật có giá trị, không chỉ về mặt nội dung mà còn ở hình thức thể hiện tinh tế và sâu sắc. Các yếu tố về cấu trúc, ngôn ngữ, nhân vật, bối cảnh, tâm trạng và tính biểu tượng đã góp phần tạo nên sự thành công cho tác phẩm, mang lại những trải nghiệm điều chạm mạnh mẽ cho người đọc.
1
0
Hương cute
25/10 21:44:48
+5đ tặng
Tác giả chủ yếu đặt điểm nhìn ở Dung và điểm nhìn bên trong khi miêu tả sự thay đổi trong cảm xúc và nhận thức của Dung. Đầu tiên, điều khiến Dung e ngại khi phải về sống với ông ngoại đó là sự khác nhau về lối sống, sở thích. Thế giới của ông là mấy ông bạn già, là mấy chồng nhựt báo, là cái radio đâu hồi còn đánh nhau, là trầm tư suy ngẫm, là mảnh sân hoa trái. Thế giới của Dung là tiếng nhạc gào thét xập xình, là sắc màu xanh đỏ, là quả đất như nằm gọn trong bàn tay. Sáng nó dậy thật sớm để nấu cơm, sau đó đi học, chiều lại học, buổi tối nó vù xe đến bạn chơi hoặc về nhà nghe mấy đứa em cãi nhau ỏm tỏi. Hai thế giới vừa giành giựt vừa hòa tan nhau.
Thế nhưng với chi tiết: “Có lẽ quen với cái tĩnh lặng trong sân mà mỗi chiều Dung giúp ông tưới cây, cái khoảng không xanh lạc lõng trong khói bụi, đâu đó, trên tàng me già, dăm chú chim hót líu lo Dung quen dáng ông ngoại với mái tóc bạc, với đôi mắt hõm, cái cằm vuông, quen mỗi tháng một lần cọc cạch lên phường lương hưu. Có một điều Dung ngày càng nhận ra tiếng ho của ông ngày càng khô và rời rạc như lời kêu cứu." đã cho thấy Dung là một người nhạy cảm, tinh tế, đồng thời trưởng thành khi biết thấu hiểu, thương ông hơn; đã biết lo lắng, quan tâm đến sức khỏe của ông.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
2
0
Bảo Yến
25/10 21:46:17
+4đ tặng

Là cây bút trẻ được biết đến khoảng hai thập niên trở lại đây, Nguyễn Ngọc Tư nổi lên như một “hiện tượng” và nhận được nhiều cảm mến của độc giả mọi lứa tuổi. Sáng tác của Nguyễn Ngọc Tư chủ yếu viết về những câu chuyện bình dị của con người vùng sông nước Nam bộ - quê hương tác giả, với trái tim nhân hậu, nhạy cảm. Đọc đoạn trích “Ông ngoại” ta bị ấn tượng bởi cách miêu tả hình tượng nhân vật  ông ngoại của tác giả.

Sáng tác năm 2001, tác phẩm “Ông ngoại” nằm trong tuyển tập truyện ngắn dành cho thiếu nhi của cây viết trẻ Nguyễn Ngọc Tư. Câu chuyện kể về Dung, một cô bé có lòng nhân hậu, chăm sóc những con vật khi chúng bị thương. Không những vậy, cô bé còn là một cô bé biết yêu thương, cảm thông chia sẻ với ông bà, trân trọng tình cảm của người khác đối với mình. Một truyện ngắn mang một bài học sâu sắc về tình cảm con người.

Trong truyện ngắn “ Ông ngoại” tác giả Nguyễn Ngọc Tư đã tạo nên một không gian chân thật, gần gũi với bạn đọc, đưa người đọc đến một cảm giác quen thuộc. Cách tác giả miêu tả hành động, cảm xúc của nhân vật ông ngoại đã tạo cho câu chuyện những hình ảnh sống động, rõ ràng trong tâm trí người đọc. Nhân vật ông ngoại được Nguyễn Ngọc Tư thể hiện một cách chân thực, gần gũi khiến người đọc như có cảm giác đã từng gặp ở đâu, một cảm giác thân thuộc không nói nên lời.

Trong truyện, nhân vật chính là cô bé nhỏ và ông ngoại của cô. Ông ngoại cô bé là một người ông yêu thương cháu, luôn dành tình yêu thương cho cô bé một cách thầm lặng. Cô bé Dung miêu tả về khoảng thời gian ở cùng ngoại "Ở với ông ngoại buồn muốn chết, đi học về, mở karaoke lại sợ ồn, nói chưa được mấy câu thì hết chuyện” hay “Ông khó lắm. Con mở nhạc cũng ngại, con nấu cơm khét ông mắng cả buổi” Những than thở của cô bé nhỏ về ông ngoại của mình khi chưa nhận ra những điều về ngoại rằng ở cùng với ông thật nhàm chán. Ông ngoại được miêu tả với những đặc điểm như “cứ lo tỉa tót cho mấy chậu kiểng, mấy con cá vàng”. Ngoại không thích tụ tập, ồn ào và tiệc tùng khiến cô bé than thở. Ông ngoại trong câu chuyện  là điển hình cho những người cao tuổi, thích yên tĩnh, chăm chút mấy chậu cây kiểng, cho khu vườn cây, những bài nhật báo cùng chiếc radio cũ, thỉnh thoảng lại ngồi nói chuyện hàn huyên với mấy ông bạn già…., những điều ấy khiến cô bé Dung cảm thấy thật nhàm chán làm sau. Tuy nhiên, đằng sau vẻ ngoài và hành động nhàm chán ấy lại là một tấm lòng yêu thương cháu vô điều kiện của một người ông.

Khi cô bé Dung  than thở với mẹ về những chuyện khi ở với ngoại, cô bé đã được mẹ cho lời khuyên rằng hãy chú ý hơn về những điều xung quanh mình, nhờ những lời khuyên đó Dung đã dần dần chú ý hơn về những điều xung quanh ông ngoại, những điều mà em đã từng vô ý mà không nhận ra về ông của mình. Thế giới của ông là mấy ông bạn già, mấy chồng nhật báo, cái radio lâu đời, là những lúc trầm tư suy ngẫm, là mảnh sân hoa trái. Hoàn toàn trái ngược với thế giới đầy màu sắc của cô bé nhỏ với “tiếng nhạc gào thét xập xình, là sắc màu xanh đỏ, là quả đất như nằm gọn trong bàn tay”  Tuy nhiên, sau đó cô bé nhận ra rằng bấy lâu nay mình thật vô tâm, ông ngoại của cô bé vì sợ cô bé cảm thấy buồn khi ở một mình mà không tham gia câu lạc bộ. Ông ngoại luôn quan tâm đến cảm nhận của cô bé một cách thầm lặng. Ông luôn chăm sóc, dạy dỗ và che chở cho cô bé nhỏ, ông đã cùng cô bé làm bánh kem mừng sinh nhật cô bé, “hai ông cháu lăn vào khuấy bột, trộn sữa”. Tay ông nhẹ nhàng, nắn nót mười tám nụ hồng trên mặt bánh, Dung thòm thèm mãi” ngoại cùng em vui đùa vào ngày sinh nhật “ông mặc chiếc áo màu xanh thắt nơ hoa rất đẹp”. Lúc ông nắm tay nó, nhạc dạo bài Tango" Xa vắng”. Nguyễn Ngọc Tư đã thể hiện chân thực tình cảm sâu sắc và không điều kiện của một người ông đối với cháu của mình.

"Ông Ngoại" là một câu chuyện đầy xúc động, với thông điệp về tình yêu thương, sự hy sinh và sự quan trọng của gia đình. Sử dụng Ngôn ngữ đời thường, đậm chất Tây Nam Bộ và có giá trị biểu cảm cao; giọng điệu tự nhiên, nhẹ nhàng nhưng thấm thía tác giả đã tạo ra một tác phẩm văn học sâu sắc, đáng đọc và để lại nhiều cảm xúc cho độc giả.

Qua quá trình rút ngắn khoảng cách thế hệ để thấu hiểu, yêu thương giữa Dung và ông ngoại, tác phẩm hướng tới đề cao những giá trị nhân văn truyền thống. Tình cảm gia đình, tinh thần trách nhiệm, biết sẻ chia, hi sinh. Nguyễn Ngọc Tư đã mang tới cho bạn đọc những thông điệp ý nghĩa biết yêu thương, trân trọng người thân trong gia đình. Hãy luôn nhớ rằng, gia đình là nơi ta được sinh ra, lớn lên và được yêu thương, che chở. Hãy trân trọng tình yêu thương gia đình và dành cho gia đình những gì tốt đẹp nhất.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư