Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Nỗi buồn quả phụ trong bài thơ "Ai tư vãn" của Lê Ngọc Hân được khắc họa một cách sâu sắc qua các hình ảnh và tâm trạng. Đoạn thơ mở đầu bằng hình ảnh “buồn trông trăng, trăng mờ thêm tủi” cho thấy nỗi cô đơn và tủi hổ của nhân vật. Ánh trăng, tượng trưng cho ánh sáng và hy vọng, giờ đây trở thành dấu hiệu của nỗi buồn. Sự mờ nhạt của ánh trăng phản ánh tâm trạng u ám của người phụ nữ.
Câu thơ “gương hằng nga đã bụi màu trong” thể hiện sự tàn phai của vẻ đẹp và thanh xuân. Sự đối lập giữa cái đẹp của gương mặt và thực tại xô bồ đã khiến người phụ nữ cảm thấy hụt hẫng. Những câu thơ tiếp theo như “nhìn gương càng thẹn tấm lòng, thiên duyên lạnh lẽo, đêm đông biên hà” không chỉ thể hiện sự thấu hiểu về nỗi cô đơn mà còn nhấn mạnh sự vô thường của cuộc sống.
Hình ảnh “cánh hải đường đã quyện giọt sương” và “uyên ương chiếc bóng, phượng hoàng lẻ đôi” mang đến sự cảm nhận sâu sắc về nỗi nhớ và khát khao hạnh phúc. Cuối cùng, câu thơ “cuộc đời là thế, biết hầu nài sao?” như một triết lý về cuộc sống, phản ánh sự chấp nhận về số phận. Bài thơ đã khắc họa thành công nỗi buồn của người quả phụ, một nỗi buồn vừa cá nhân vừa mang tính nhân văn.
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |