Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Nghị luận văn học nỗi buồn quả phụ

câu 2: nghị luận văn học nỗi buồn quả phụ
“buồn trông trăng, trăng mờ thêm tủi:
gương hằng nga đã bụi màu trong!
nhìn gương càng thẹn tấm lòng,
thiên duyên lạnh lẽo, đêm đông biên hà.
buồn xem hoa, hoa buồn thêm thẹn:
cánh hải đường đã quyện giọt sương!
trông chim càng dễ đoạn trường:
uyên ương chiếc bóng, phượng hoàng lẻ đôi
cảnh nào cũng ngùi ngùi cảnh ấy
tiệc vui mừng còn thấy chi đâu!
phút giây bãi biển nương dâu,
cuộc đời là thế, biết hầu nài sao?” (trích ai tư vãn - lê ngọc hân) qua đoạn văn bản trên, em hãy viết bài văn nghị luận cảm nhận nỗi buồn người quả phụ.
1 Xem trả lời
Hỏi chi tiết
1.021
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
**Nghị luận về nỗi buồn của người quả phụ qua tác phẩm "Ai tư vãn" của Lê Ngọc Hân**

Nỗi buồn của người quả phụ là một chủ đề sâu sắc và cảm động trong văn học Việt Nam. Đặc biệt, qua bài "Ai tư vãn" của Lê Ngọc Hân, nỗi buồn ấy được thể hiện một cách tinh tế và sâu sắc qua những hình ảnh và cảm xúc chân thực. Đoạn trích với các hình ảnh ấn tượng không chỉ diễn tả nỗi cô đơn của người phụ nữ mất chồng mà còn gợi lên những suy tư về cuộc đời và số phận.

Mở đầu đoạn thơ, tác giả đã khéo léo sử dụng hình ảnh ánh trăng để thể hiện tâm trạng của người quả phụ: "Buồn trông trăng, trăng mờ thêm tủi." Ánh trăng vốn là biểu tượng của sự lãng mạn và bình yên, nhưng qua cái nhìn của người phụ nữ cô đơn, ánh trăng trở nên mờ ảo, mang theo nỗi tủi hờn, một sự trống trải đến tột cùng. Ở đây, hình ảnh trăng mờ không chỉ phản ánh tâm trạng buồn bã mà còn gợi nhớ đến những kỷ niệm xưa cũ, những khoảnh khắc bên chồng mà giờ đây đã trở thành nỗi đau và sự mất mát.

Tiếp theo, tác giả đã diễn tả sự nhục nhã, thẹn thùng của người quả phụ khi nhìn vào gương: "Nhìn gương càng thẹn tấm lòng." Gương là một vật phản chiếu, nhưng trong trường hợp này, nó không chỉ phản ánh vẻ đẹp bên ngoài mà còn là biểu tượng cho sự thua kém, cho nỗi cô đơn sâu thẳm. Người phụ nữ cảm nhận rõ ràng sự tủi hờn, sự cô độc của mình, tựa như một mảnh gương vỡ không còn nguyên vẹn, không còn đủ sức phản chiếu hình ảnh đẹp đẽ một thời.

Hình ảnh hoa và chim cũng được tác giả sử dụng một cách độc đáo để truyền tải nỗi buồn: "Buồn xem hoa, hoa buồn thêm thẹn," "Trông chim càng dễ đoạn trường." Hoa, chim vốn là biểu tượng của tình yêu và sự vui tươi, nhưng trong tình huống này, chúng lại trở thành nỗi đau khôn nguôi. Cánh hải đường với giọt sương quyện, chim uyên ương lẻ bóng trở thành những phép ẩn dụ cho tình yêu đã mất, cho những kỷ niệm đau thương không thể nguôi ngoai.

Cuối cùng, tác giả khép lại bài thơ bằng một nỗi buồn bao trùm: "Cảnh nào cũng ngùi ngùi cảnh ấy, tiệc vui mừng còn thấy chi đâu!" Dường như mọi khung cảnh, mọi tiệc tùng vui vẻ đều trở nên tẻ nhạt, vô nghĩa trước nỗi buồn mất chồng. Câu hỏi "cuộc đời là thế, biết hầu nài sao?" thể hiện sự bất lực và chấp nhận số phận. Đây là một tiếng thở dài đầy nhân văn của người phụ nữ, khiến người đọc cảm nhận được cái bi thảm của kiếp sống con người.

Tóm lại, nỗi buồn của người quả phụ trong đoạn thơ của Lê Ngọc Hân không chỉ là nỗi mất mát cá nhân mà còn là sự phản ánh diễn biến tâm trạng của một con người trước sự tàn khốc của cuộc đời. Qua bài thơ, chúng ta thấy được cái đẹp và cái buồn trong tâm hồn người phụ nữ, đồng thời cũng là lời nhắc nhở về giá trị của tình yêu, gia đình và những kỷ niệm không thể nào quên.
1
1
Bejin
27/10 14:52:24
+5đ tặng

Nỗi buồn quả phụ trong bài thơ "Ai tư vãn" của Lê Ngọc Hân được khắc họa một cách sâu sắc qua các hình ảnh và tâm trạng. Đoạn thơ mở đầu bằng hình ảnh “buồn trông trăng, trăng mờ thêm tủi” cho thấy nỗi cô đơn và tủi hổ của nhân vật. Ánh trăng, tượng trưng cho ánh sáng và hy vọng, giờ đây trở thành dấu hiệu của nỗi buồn. Sự mờ nhạt của ánh trăng phản ánh tâm trạng u ám của người phụ nữ.

Câu thơ “gương hằng nga đã bụi màu trong” thể hiện sự tàn phai của vẻ đẹp và thanh xuân. Sự đối lập giữa cái đẹp của gương mặt và thực tại xô bồ đã khiến người phụ nữ cảm thấy hụt hẫng. Những câu thơ tiếp theo như “nhìn gương càng thẹn tấm lòng, thiên duyên lạnh lẽo, đêm đông biên hà” không chỉ thể hiện sự thấu hiểu về nỗi cô đơn mà còn nhấn mạnh sự vô thường của cuộc sống.

Hình ảnh “cánh hải đường đã quyện giọt sương” và “uyên ương chiếc bóng, phượng hoàng lẻ đôi” mang đến sự cảm nhận sâu sắc về nỗi nhớ và khát khao hạnh phúc. Cuối cùng, câu thơ “cuộc đời là thế, biết hầu nài sao?” như một triết lý về cuộc sống, phản ánh sự chấp nhận về số phận. Bài thơ đã khắc họa thành công nỗi buồn của người quả phụ, một nỗi buồn vừa cá nhân vừa mang tính nhân văn.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k
Gửi câu hỏi
×