LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Viết bài văn 500 chữ về những kỉ niệm sâu sắc về thầy cô và mái trường

*bài văn những kỉ niệm sâu sắc về thầy cô và mái trường có 500 chữ
 
2 trả lời
Hỏi chi tiết
65
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
Những kỉ niệm về thầy cô và mái trường luôn là những dấu ấn đẹp trong cuộc đời mỗi người. Với tôi, những kỉ niệm ấy không chỉ là những khoảnh khắc học tập, mà còn là những bài học quý giá về cuộc sống, tình thương và sự hy sinh.

Khi tôi bước vào lớp 1, thầy Hải đã chào đón chúng tôi bằng nụ cười ấm áp và giọng nói dịu dàng. Thầy luôn tạo không khí thân thiện và gần gũi, giúp chúng tôi cảm thấy thoải mái trong những ngày đầu bỡ ngỡ. Thầy không chỉ dạy chúng tôi chữ viết, mà còn dạy chúng tôi cách làm người. Qua những câu chuyện cổ tích mà thầy kể, tôi học được sự dũng cảm, lòng trung thực và tình bạn chân thành. Tôi nhớ mãi một lần, khi tôi nhận điểm kém trong bài kiểm tra, thầy đã động viên tôi bằng những lời chân thành: “Thất bại chỉ là bước đệm để dẫn đến thành công.” Những lời ấy đã khắc sâu vào tâm trí tôi và trở thành động lực để tôi không ngừng cố gắng.

Thời gian trôi qua, tôi chuyển lên cấp 2 và gặp cô Bình, giáo viên dạy Văn. Cô không chỉ là người truyền đạt kiến thức, mà còn là một người bạn tâm giao. Những giờ học Văn của cô là những giờ phút tôi cảm thấy thăng hoa trong cảm xúc. Cô luôn khuyến khích chúng tôi sáng tạo, bộc lộ cảm xúc thể hiện qua những bài thơ, bài văn. Đặc biệt, vào một buổi tối hội diễn, tôi đã thi diễn thơ với bài “Cảnh khuya” của Hồ Chí Minh. Nhờ sự hướng dẫn và ủng hộ của cô, tôi đã có một màn trình diễn thành công và nhận được tràng vỗ tay nồng nhiệt từ bạn bè.

Mái trường cũng là nơi đã cho tôi những người bạn thân thiết. Những giờ ra chơi sôi nổi, những giây phút ôn bài cùng nhau trước kỳ thi, và cả những buổi học nhóm thú vị là những kỷ niệm mà tôi sẽ không bao giờ quên. Chúng tôi đã cùng nhau trải qua biết bao thăng trầm, từ những lần cùng nhau học tập cho đến những lúc chia sẻ những nỗi buồn, niềm vui trong cuộc sống. Tình bạn trong sáng ấy không chỉ khiến tôi cảm thấy ấm áp mà còn giúp tôi trưởng thành hơn.

Những kỉ niệm về thầy cô và mái trường là những tài sản vô giá trong cuộc đời tôi. Tôi biết rằng những bài học và tình thương mà thầy cô dành cho tôi sẽ theo tôi suốt cuộc đời. Dù mai này có đi đâu, làm gì, tôi sẽ luôn nhớ về mái trường thân yêu và những con người đã góp phần hình thành nên tôi hôm nay. Bởi đó không chỉ là nơi tôi học chữ, mà còn là nơi tôi học cách sống, cách yêu thương và chia sẻ.
0
0
Duy Lê
27/10 20:46:50
+5đ tặng

Trong cuộc đời mỗi người, sẽ luôn có những người bạn đặc biệt, những người đã đồng hành cùng ta trong những giai đoạn quan trọng nhất. Đối với tôi, người bạn thân thiết nhất là Minh. Chúng tôi đã quen biết nhau từ những ngày đầu cấp hai, và cho đến nay, tình bạn ấy vẫn vững bền như thuở ban đầu.

Khi mới vào lớp, tôi còn ngại ngùng, rụt rè và không dễ dàng kết bạn. Nhưng Minh, với tính cách cởi mở và hài hước, đã nhanh chóng thu hút sự chú ý của tôi. Minh không chỉ giỏi học mà còn rất tài năng trong thể thao. Những buổi chiều chơi bóng rổ cùng nhau đã trở thành thói quen, và là nơi chúng tôi chia sẻ những câu chuyện, những giấc mơ còn dang dở.

Một kỷ niệm đặc biệt mà tôi không thể nào quên là chuyến dã ngoại của lớp năm ngoái. Chúng tôi đã cùng nhau tổ chức một buổi picnic tại công viên. Minh đã chuẩn bị rất nhiều món ăn ngon và luôn khiến mọi người cười bằng những câu chuyện hài hước. Khi trời bất ngờ đổ mưa, thay vì hoảng loạn, Minh đã cùng tôi tìm nơi trú ẩn và cả hai đã cùng nhau hát những bài hát vui vẻ, biến cơn mưa thành một kỷ niệm đáng nhớ. Đó là khoảnh khắc mà tôi cảm nhận rõ nét tình bạn của chúng tôi, không chỉ là sự sẻ chia niềm vui mà còn là việc đứng bên nhau trong những lúc khó khăn.

Tình bạn của chúng tôi không chỉ đơn thuần là những buổi đi chơi hay học tập. Minh luôn là người khuyến khích tôi phấn đấu và vượt qua những trở ngại. Khi tôi gặp khó khăn trong học tập, Minh không ngần ngại giúp đỡ tôi, dành thời gian để giải thích bài vở, thậm chí còn cùng tôi ôn luyện trước kỳ thi. Điều đó đã tạo cho tôi động lực rất lớn để cố gắng hơn.

Ngoài ra, chúng tôi cũng có những buổi tối cùng nhau xem phim hoặc đơn giản chỉ là ngồi trò chuyện về những điều giản dị trong cuộc sống. Những khoảnh khắc ấy không chỉ giúp chúng tôi hiểu nhau hơn mà còn tạo nên một sợi dây kết nối vô hình nhưng vô cùng mạnh mẽ.

Tôi tin rằng, trong cuộc đời mỗi người, những người bạn thân thiết như Minh chính là những báu vật quý giá. Tình bạn ấy không chỉ là những kỷ niệm đẹp mà còn là bài học về sự chân thành, lòng tin và sự sẻ chia. Dù mai này cuộc sống có đưa chúng tôi đi đâu, tôi biết rằng tình bạn giữa chúng tôi sẽ mãi bền chặt và sâu sắc. Minh không chỉ là một người bạn, mà là một phần quan trọng trong cuộc sống của tôi.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
0
0
Effort Santiago ...
27/10 20:46:51
+4đ tặng
nếu đc cho mik xin max điểm nha!!!!!

Ai trong chúng ta đều có những kỉ niệm vui, buồn bên thầy cô, bạn bè. Tôi cũng vậy, tôi có những kỉ niệm đáng nhớ với cô giáo chủ nhiệm năm lớp 6 của tôi.

Hôm ấy, vào tiết toán, tiết học của cô chủ nhiệm tôi. Tôi vốn không thích môn toán lại thêm việc cô giáo lúc nào cũng thiên vị, hay mắng tôi, hay trách phạt tôi nên tôi lại càng không thích Toán. Cứ đến giờ toán tôi lại không tập trung, hay nói chuyện riêng và trêu các bạn khác. Giờ toán hôm ấy cũng vậy, tôi quay ngang quay ngửa không nghe giảng, không làm bài tập. Lúc đầu cô dừng bài giảng lại nhìn tôi thật lâu nhưng tôi vẫn không thôi. Tôi quay ra làm việc riêng. Như biết được hành động đó của tôi, cô gọi tôi dậy đi giặt cho cô giẻ lau bảng:

- Ơ, Em thưa cô, hôm nay không phải bàn em trực nhật ạ.

- Cô nhắc em tội làm việc riêng, em ra giặt giẻ lau lau bảng để tập trung lại.


Pause
00:00
00:06
01:31
Mute
 

- Nhưng em không phục ạ, hôm nay là bàn bạn Hương trực nhật ạ. Sao cô không gọi bạn Hương? (Hương là bạn hay được cô khen và yêu quý)

- Sao em hư vậy nhỉ? Còn cãi lại cô nữa. Cô sẽ phản ánh lại việc này trong cuộc họp phụ huynh sắp tới. Em...

Cô vừa nói đến đó tôi đã thổn thức, nước mắt tôi tuôn chảy, tôi nói trong ấm ức:

- Thưa cô... thưa... sao cô luôn ghét em, sao cô luôn thiên vị? Em đâu làm gì sai mà cô ghét em?

Chưa kịp nói hết câu tôi đã òa ra khóc. Tôi nhất định không phục, tôi không thích cô. Cô cũng dừng lại bài giảng, lặng lẽ ra khỏi lớp. Suốt buổi học hôm ấy tôi không còn tâm trạng, phần vì tôi ấm ức chuyện cô thiên vị, phần vì lo sợ cô sẽ mời phụ huynh lên lớp. Hôm sau, cuối buổi học cô gọi riêng tôi ra, cô phân tích đúng sai, phải trái. Tôi vốn là đứa khôn ranh nên lúc đó tôi vang dạ nhận lỗi và xin cô bỏ qua nhưng thực chất sau lưng tôi vẫn nói xấu cô, không phục cô.

Một hôm, sự việc gần như hôm tôi học trong giờ Toán lại diễn ra trong giờ môn Văn. Tôi rất thích văn nên chả bao giờ tôi nghĩ tôi sẽ bị phạt trong giờ văn vì tội mất tập trung. Nhưng không hiểu sao hôm ấu đầu óc tôi “treo ngược cành cây”. Để cho tôi tập trung trở lại cô giáo dạy văn cũng giao cho tôi nhiệm vụ đi giặt giẻ lau. Tôi vui vẻ đi giặt. Lúc lau bảng tôi nhận ra có cái gì đó quen quen, tôi nhớ lại sự việc hôm học Toán trong giờ cô chủ nhiệm. Tôi như nhận ra điều gì đó, tôi nhớ lại hết những lời lẽ cô khuyên nhủ tôi. Tôi nhớ lại cả lúc cô đấu tranh vì tôi bị ghi trong sổ đầu bài một cách oan ức... À, tôi chợt hiểu... Hóa ra tôi đã nhầm. Cô chủ nhiệm không hề ghét tôi, cô cũng không hề thiên vị. Người luôn quan tâm tôi, uốn nắn cho tôi là cô. Người luôn buồn lòng vì một học sinh cá tính như tôi cũng là cô. Cô quan tâm tôi, nhắc nhở những sai lầm của tôi mà tôi còn trách cô, tôi cứ nghĩ khi cô chỉ ra những sai lầm cho tôi là do cô ghét tôi. Tôi vô tâm, ích kỉ quá. Tôi nghĩ mình cần có hành động cụ thể để xin lỗi cô. Nghĩ vậy tôi liền đợi đến hết buổi học, tôi vào nhà cô, chân thành xin lỗi cô. Cô nở nụ cười thật tươi, vẻ mặt cô nhân từ, bao dung, cô tha thứ hết những sai lầm cỏn con ấy của tôi. Tôi cũng hứa với cô sẽ cố gắng chăm ngoan, học giỏi và yêu thích môn Toán trở lại để trở thành học sinh gương mẫu khiến thầy quý, bạn yêu.

Kỉ niệm của tôi với cô giáo chủ nhiệm là thế đấy. Bây giờ, dù không còn được học cô nữa nhưng tôi vẫn luôn nhớ về cô, một cô giáo hiền từ, bao dung nhất mà tôi từng gặp. Tôi muốn nói với cô rằng: Tôi biết ơn cô và yêu cô rất nhiều!

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư