Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Có những lúc tưởng chừng như các vũ trụ phải xa cách nhau ngàn dặm nhưng do một biến cố nào đó nên chúng tôi đã hiểu nhau và yêu nhau. Tôi và My cũng đã có một tình bạn với nhiều kỷ niệm không thể quên như vậy. Dù học với nhau từ lớp một, song số cuộc gặp và nói chuyện của tôi và My đếm trên đầu ngón tay vì trong đầu tôi mặc định chúng tôi không hợp nhau. Rồi đến giữa năm lớp 4 một nỗi đau cực lớn ập đến với My, nỗi đau ấy nếu là tôi chắc chắn sẽ gục ngã. Vụ tai nạn giao thông kinh hoàng đã khiến bố cậu phải nằm viện và trụ cột gia đình cũng đã lung lay. Lúc đầu, My không nói ra, tôi chỉ thấy mắt cậu ấy sưng húp còn gương mặt lúc nào cũng cụp lại cho đến khi Quân một cậu bạn lớp bên gần nhà My nói ra lớp tôi mới hiểu. Chúng tôi và cô giáo thu xếp sau buổi học đến thăm nhà cậu ấy. Ngôi nhà nằm trong một con hẻm nhỏ, yên tĩnh và nhìn vào căn nhà có phần tăm tối. Trong nhà cũng khá giản dị, đồ đạc đã cũ và có nhiều thứ bị hư hỏng nghiêm trọng. Thấy bạn bè đến, My khá ngạc nhiên và cũng có đôi chút lo lắng. Đôi mắt vẫn nặng trĩu suy tư cùng vẻ mệt mỏi lộ rõ trên gương mặt vốn trong sáng của cô bé mười tuổi. Đang nói chuyện dở, My xin phép đi ra sau vườn tưới nước. Không biết tôi làm gì, một lúc sau vẫn không thấy My ra tôi lại ra vườn tìm kiếm. Ở tít cuối vườn có gốc cây nhãn cao lớn, tôi thấy bóng dáng nhỏ bé của My và đôi vai đang rung lên bần bật. Thấy My, cậu vội vàng lau đi nước mắt. Tôi lại ngồi xuống cạnh cậu, quàng tay qua vai cậu, khẽ ôm đầu cậu vào lòng mình. Và rồi, My bật khóc nức nở, khóc như thể đổ hết tình cảm mà cậu có. Tôi lại ôm cậu, cứ như vậy cho đến khi tiếng khóc ngừng. My ngước đôi mắt đỏ hoe lên nhìn tôi và nói với giọng khàn đặc:
Cảm ơn cậu! Mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi!
Cậu rất mạnh mẽ, cậu đang làm rất tốt.
Tôi vuốt những sợi tóc đẫm lệ của My ra sau và chúng tôi trao nhau một chiếc ôm đầy hạnh phúc và ấm áp. Mấy ngày sau, My nghỉ liên miên và tôi bắt đầu lo lắng. Nhưng sau một tuần, cậu ấy đã trở lại với một nguồn năng lượng đầy vui tươi và lạc quan. Tôi xin cô chuyển sang ngồi cùng cậu ấy và giúp đỡ cậu ấy làm bài cho hoàn chỉnh. Và lúc đó, suy nghĩ giữa hai chúng tôi không hợp nhau đã bị tan vỡ. Bây giờ chúng tôi đã gắn bó và ngày càng thấu hiểu nhau sâu sắc hơn. Hai đứa cũng hứa sẽ thi vào một ngôi trường cấp 2 chất lượng cao và nắm tay nhau thật lâu dài!
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |