Tuổi thơ của em gắn liền với những kỷ niệm ngọt ngào ở quê nhà.Mỗi buổi chiều em cùng các bạn thả diều trên con đường làng đầy quen thuộc,rồi cười phá lên.Có những lúc câu cá cùng ông nội bên ao nhỏ,em đã học được rất nhiều điều,đó là kiên nhẫn,em cảm nhận được rất nhiều niềm vui từ những điều giản dị.Vào những ngày mưa lạnh,cả nhà cùng quấn quýt trong chiếc chăn ấm bên nhau và kể rất nhiều câu chuyện hay,và uống những tách trà gừng ấm bổ dưỡng,quả thật vào những ngày lạnh,ở trong 1 chiếc chăn ấm và uống một tách trà không có điều tuyệt bằng,em nghe bà kể về những câu chuyện dân gian cổ tích,lòng em bỗng thấy ấm áp và yêu thương đến khó tả.ký ức của em còn đọng lại ở những lần cùng mẹ ra vườn hái những quả đào thơm mọng ngọt lừ,ngửi mùi cỏ cây đất trời , em nghe chim cất giọng hát tưng bừng.đó là những ký ức ở quê với những cuộc sống đạm bạc của em,nhưng chính những điều nhỏ đó lại làm cho người ta nhớ mãi.Đó là một mảnh ký ức tốt đẹp,nhất định em sẽ vẫn giữ nó mãi trong lòng