Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Bàn tay gầy gò, chai sạn của cụ Nguyễn Trãi khẽ vuốt ve những trang giấy, từng nét chữ uyên bác hiện lên như những đóa hoa văn thơ mộng. Trước mắt cụ, không phải là đống tài liệu phức tạp hay những sách vở đồ sộ, mà là một lớp học tràn ngập tiếng cười, tiếng nói của những học trò nhỏ. Năm ấy, năm 1400, khi triều đình nhà Trần suy yếu, chiến tranh loạn lạc, cụ Nguyễn Trãi, một trí thức lỗi lạc, đã quyết định cống hiến cả đời mình cho nền giáo dục nước nhà. Câu chuyện tôi muốn kể không phải là một chiến thắng quân sự lẫy lừng, hay một văn chương tuyệt tác, mà là một hoạt động nhỏ, lặng lẽ nhưng đầy ý nghĩa trong cuộc đời đầy thăng trầm của vị anh hùng dân tộc ấy.
Lúc bấy giờ, triều đình đang tìm kiếm phương cách ổn định xã hội và khơi dậy tinh thần dân tộc. Cụ Nguyễn Trãi, với tư cách là một quan lại tận tâm, nhận ra rằng, nền tảng của một xã hội vững mạnh chính là nền giáo dục vững chãi. Cụ thấy rằng, những thanh niên tài giỏi chỉ có thể mài dũa được qua việc học tập, rèn luyện và trau dồi đạo đức. Do đó, cụ đã thành lập một lớp học nhỏ trong ngôi nhà tranh của mình. Không có bàn ghế sang trọng hay trang thiết bị hiện đại, chỉ có những chiếc bàn nhỏ, những chiếc ghế thô mộc, nhưng tất cả đều tràn đầy tinh thần yêu nước và lòng ham học hỏi.
Trong lớp học, cụ Nguyễn Trãi không chỉ truyền đạt kiến thức, mà còn dạy dỗ học trò về đạo đức, lòng yêu nước và ý thức trách nhiệm công dân. Cụ chia sẻ cho học trò những câu chuyện về lịch sử hào hùng của dân tộc, về những người anh hùng đã từng cống hiến cho đất nước. Cụ không chỉ muốn học trò biết chữ, mà còn muốn họ có lòng yêu nước, biết tôn trọng lẽ phải. Những buổi học diễn ra trong không khí trang nghiêm, đầy sự say mê của học trò và tận tâm của người thầy. Mỗi đứa trẻ, sau những giờ học, đều mang về cho mình một hành trang quý giá, không chỉ về tri thức mà còn về đạo đức.
Sự việc ấy, tuy nhỏ bé, nhưng lại phản ánh một phần quan trọng trong cuộc đời cống hiến của Nguyễn Trãi. Nó thể hiện sự tận tâm, sự hy sinh của ông cho nền giáo dục nước nhà, ngay cả trong những thời khắc khó khăn. Câu chuyện này cũng nhắc nhở chúng ta về tầm quan trọng của giáo dục, về việc giáo dục không chỉ là truyền đạt kiến thức mà còn là giáo dục nhân cách, và cho thấy sự cần thiết phải có những người thầy tận tâm và nhiệt huyết, giúp đỡ học trò trên con đường trưởng thành. Qua câu chuyện này, ta thấy rằng ngay cả trong thời khắc khó khăn nhất, tinh thần yêu nước và ý chí vươn lên của người Việt Nam vẫn không hề lay chuyển.
Tham gia Cộng đồng Lazi trên các mạng xã hội | |
Fanpage: | https://www.fb.com/lazi.vn |
Group: | https://www.fb.com/groups/lazi.vn |
Kênh FB: | https://m.me/j/AbY8WMG2VhCvgIcB |
LaziGo: | https://go.lazi.vn/join/lazigo |
Discord: | https://discord.gg/4vkBe6wJuU |
Youtube: | https://www.youtube.com/@lazi-vn |
Tiktok: | https://www.tiktok.com/@lazi.vn |
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |