Đáp ánNgôi nhà - hai tiếng gọi thân thương, là nơi chứa đựng bao kỷ niệm, là bến bờ bình yên cho mỗi tâm hồn. Đọc bài thơ "Ngôi nhà" của Tô Hà, em như được trở về với những cảm xúc thuở ấu thơ, với những rung động tinh khôi về một mái nhà giản dị mà ấm áp.
Hình ảnh ngôi nhà hiện lên thật gần gũi, thân thuộc. Đó là "ngôi nhà bé nhỏ" với "mái tranh đơn sơ", "bức tường rêu phong", "cánh cửa gỗ nâu". Những chi tiết giản dị ấy lại toát lên vẻ đẹp mộc mạc, bình yên, gợi nhớ về một thời thơ ấu hồn nhiên, trong sáng.
Tô Hà đã khéo léo sử dụng những câu thơ giàu hình ảnh, giàu cảm xúc để miêu tả ngôi nhà. "Ngôi nhà bé nhỏ/ Nơi em lớn lên/ Nơi tiếng cười vang/ Nơi giấc mơ bay". Những câu thơ như một lời tự sự, một lời tâm tình, thể hiện tình yêu tha thiết của tác giả dành cho ngôi nhà.
Ngôi nhà không chỉ là nơi che nắng che mưa, là nơi sinh sống mà còn là nơi lưu giữ những kỷ niệm đẹp đẽ. "Nơi tiếng cười vang/ Nơi giấc mơ bay" - đó là những khoảnh khắc vui tươi, hồn nhiên của tuổi thơ, là những ước mơ, khát vọng bay bổng của một tâm hồn trẻ thơ.
Em cảm nhận được sự ấm áp, tình yêu thương bao la của gia đình được toát ra từ từng câu thơ. "Bàn tay mẹ khéo léo/ Dệt nắng vào từng sợi/ Nụ cười hiền dịu/ Ánh mắt trìu mến". Hình ảnh người mẹ tần tảo, yêu thương con cái khiến em xúc động.
Bài thơ "Ngôi nhà" của Tô Hà đã khơi gợi trong em bao cảm xúc đẹp đẽ về gia đình, về quê hương. Đó là tình yêu thương, sự ấm áp, là những kỷ niệm đẹp đẽ, là bến bờ bình yên cho mỗi tâm hồn. Em sẽ luôn trân trọng và giữ gìn những giá trị thiêng liêng của gia đình, của ngôi nhà thân yêu.