Nhà thơ Bảo Ngọc đã sáng tác nên một bài thơ rất hay và ý nghĩa về tình mẫu tử, đó chính là bài thơ "Nắng hồng". Bài thơ "Nắng hồng" đã miêu tả lại thế giới trong cái nhìn của người con. Trong ánh nhìn thơ ngây ấy, thế giới của những ngày đông vừa lạnh lẽo, lại xám xịt và ảm đạm biết bao nhiêu. Ấy vậy mà, khi người mẹ vừa xuất hiện, bức tranh ấy lại bỗng có những thay đổi nghiêng trời lệch đất. Đó là sự xâm lấn của vùng sáng ngời với sắc hồng ấm áp. Nguồn sáng ấy đến từ người mẹ. Mẹ đến như một mặt trời riêng của con, đem theo hơi ấm, xua tan đi mọi giá lạnh, mọi âm u của ngày đông. Trong mắt người con, mẹ là mặt trời, mẹ là tia năng ấm, bởi mẹ luôn yêu thương, chở che cho con. Mẹ sưởi ấm con bằng tình thương, sự quan tâm vô bến. Bởi vậy, mà chỉ cần nơi nào có mẹ, thì nơi đó có ánh sáng, có hơi ấm, có mái nhà. Suy nghĩ ngây thơ và tình cảm chân thành ấy của người con đã được nhà thơ Bảo Ngọc khéo léo gửi gắm vào từng hình ảnh và vần thơ trong tác phẩm "Nắng hồng". Từ đó tạo ra một tác phẩm thơ giàu ý nghĩa về tình mẫu tử, thể hiện rõ tình yêu thương mẹ, trân trọng, biết ơn sâu sắc của tác giả.