Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Câu thơ "Bàn tay kêu cứu - tái tê / Thò qua mái ngói bốn bề nước trôi!" mang đến một hình ảnh mạnh mẽ và đầy ám ảnh về cảnh ngộ của con người trong tình thế nguy cấp, đặc biệt là trong bối cảnh thiên tai, lũ lụt. Qua hai câu thơ, tác giả đã tái hiện cảnh tượng đau đớn và kêu cứu của những con người bị vây quanh bởi dòng nước lũ, để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng người đọc.
"Bàn tay kêu cứu - tái tê" là một hình ảnh giàu sức biểu cảm, tượng trưng cho sự yếu đuối, tuyệt vọng của con người khi phải đối diện với sức mạnh khủng khiếp của thiên nhiên. "Bàn tay kêu cứu" ở đây không phải là một âm thanh thực tế, mà là một sự cầu cứu trong câm lặng, một sự biểu lộ sự tuyệt vọng tột cùng của người bị nạn. Từ "tái tê" nhấn mạnh vào cảm giác lạnh lẽo, đau đớn không chỉ về thể xác mà còn về tinh thần. Đây không chỉ là cái lạnh của nước lũ mà còn là cái lạnh của nỗi sợ hãi, sự cô độc và cảm giác bất lực khi kêu cứu mà không ai đến giúp.
"Thò qua mái ngói bốn bề nước trôi!" là một hình ảnh cụ thể, khắc họa cảnh tượng thực tế của một ngôi nhà ngập nước đến mức người bên trong chỉ có thể thò tay qua mái ngói để kêu cứu. Từ "thò qua" gợi lên sự khẩn cấp và bất lực, khi người bị nạn phải cố gắng vươn tay qua từng khe hở nhỏ bé để tìm kiếm một tia hy vọng được cứu giúp. "Bốn bề nước trôi" là hình ảnh cho thấy nước lũ đã dâng cao, tràn vào mọi ngóc ngách, không còn chừa lại một con đường nào để thoát thân. Dòng nước vô tình, hung dữ như muốn cuốn trôi mọi thứ, để lại những con người nhỏ bé, đơn độc và tuyệt vọng.
Hai câu thơ không chỉ miêu tả hiện thực của thiên tai mà còn thể hiện sự thấu hiểu, xót thương sâu sắc của tác giả dành cho những người dân gặp nạn. Cảnh tượng "bàn tay kêu cứu" và "bốn bề nước trôi" là một lời cảnh tỉnh về sức mạnh tàn phá của thiên nhiên và sự mong manh của con người trước cơn thịnh nộ của nó. Đồng thời, tác giả cũng muốn đánh thức trong lòng người đọc sự đồng cảm và ý thức trách nhiệm, kêu gọi sự chung tay giúp đỡ, cứu trợ cho những người đang gặp khó khăn.
Qua hai câu thơ, chúng ta không chỉ cảm nhận được nỗi đau đớn, tuyệt vọng của người gặp nạn mà còn thấy được lòng trắc ẩn của tác giả. Bài thơ là một tiếng kêu từ tâm hồn, là lời nhắc nhở về tình người, về sự sẻ chia và sẵn lòng giúp đỡ lẫn nhau trong lúc hoạn nạn, khó khăn.
Tham gia Cộng đồng Lazi trên các mạng xã hội | |
Fanpage: | https://www.fb.com/lazi.vn |
Group: | https://www.fb.com/groups/lazi.vn |
Kênh FB: | https://m.me/j/AbY8WMG2VhCvgIcB |
LaziGo: | https://go.lazi.vn/join/lazigo |
Discord: | https://discord.gg/4vkBe6wJuU |
Youtube: | https://www.youtube.com/@lazi-vn |
Tiktok: | https://www.tiktok.com/@lazi.vn |
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |