Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Hai câu thơ "Nhìn trẻ nhỏ màn trời chiếu nước / Các cụ già rét mướt tái xanh" mang đến một hình ảnh đầy xúc động và ám ảnh về những con người khốn khó, chịu nhiều khổ cực, nhất là trong hoàn cảnh thiên tai, hoạn nạn. Tác giả đã tinh tế sử dụng hình ảnh "trẻ nhỏ" và "cụ già" để khơi dậy trong lòng người đọc nỗi xót xa và cảm thương, đồng thời phản ánh thực trạng đau lòng trong cuộc sống.
"Nhìn trẻ nhỏ màn trời chiếu nước" gợi lên hình ảnh những đứa trẻ vô tội đang phải chịu cảnh màn trời chiếu đất, không có chỗ ở, không nơi trú ngụ, phải sống dưới "màn trời" và "chiếu nước". "Màn trời" và "chiếu nước" là hai hình ảnh đối lập với khái niệm mái nhà và giường chiếu, nơi che chở và bảo vệ con người khỏi những tác động của thiên nhiên. Trong trường hợp này, "màn trời" chính là bầu trời rộng lớn nhưng lạnh lẽo, vô tình, còn "chiếu nước" thể hiện sự ẩm ướt, khắc nghiệt. Hình ảnh ấy khiến người đọc không khỏi chạnh lòng trước cảnh ngộ của trẻ em, những mầm non của tương lai nhưng lại đang sống trong thiếu thốn, khổ cực và bất hạnh.
"Các cụ già rét mướt tái xanh" miêu tả hình ảnh những người già yếu, sống trong cái lạnh buốt giá đến mức "tái xanh". Từ "rét mướt" cho thấy cái lạnh như thấu xương, không chỉ lạnh ngoài da mà còn len lỏi vào trong từng thớ thịt, từng nhịp thở. "Tái xanh" là màu sắc của sự lạnh giá và mệt mỏi, thể hiện tình trạng yếu đuối, kiệt sức của những cụ già, những người đáng ra phải được nghỉ ngơi, an dưỡng nhưng lại đang phải chịu đựng cuộc sống cơ cực. Sự đối lập giữa sức khỏe yếu ớt của các cụ già và cái lạnh khắc nghiệt càng làm tăng thêm tính bi thương của hoàn cảnh mà họ phải đối mặt.
Hai câu thơ tuy ngắn gọn nhưng đã khắc họa một bức tranh hiện thực đầy đau lòng và đượm màu bi ai. Tác giả đã sử dụng hình ảnh của "trẻ nhỏ" và "cụ già" – hai đối tượng dễ tổn thương nhất trong xã hội – để thể hiện lòng trắc ẩn và sự quan tâm sâu sắc đến những mảnh đời bất hạnh. Bằng cách nhấn mạnh vào cảnh màn trời chiếu đất, cái lạnh buốt thấu da thịt, tác giả không chỉ miêu tả thực tế khốc liệt mà còn khơi dậy trong lòng người đọc sự đồng cảm, xót xa và kêu gọi tinh thần nhân ái, sẵn sàng giúp đỡ những người đang gặp khó khăn.
Nhìn chung, qua hai câu thơ này, tác giả đã gửi gắm thông điệp về sự chia sẻ và lòng nhân ái trong cộng đồng. Đó là lời nhắc nhở rằng trong cuộc sống, vẫn còn rất nhiều người đang phải chịu đựng những khó khăn, thiếu thốn và rất cần sự quan tâm, giúp đỡ của xã hội.
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |