Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Viết đoạn văn quy nạp khoảng 10 đến 12 câu nêu cảm nhận của em về quê ngoại trong bài thơ trên. 

Quê ngoại có bà ngoại tôi
 làng nằm bên bờ sông cổ
 con sông cũng lắm ưu phiền
 ba năm ba lần đê vỡ
 
 Quê ngoại có nghề nấu kẹo
 kẹo mầm thơm suốt mùa đông
 bà tôi đã từng gồng gánh
 kẹo quê đi bán trăm miền
 
 Bà ơi, áo nâu sờn bạc
 bà ơi, cái nón gãy vành...
 bên sông mẹ con đứng ngóng
 đò nan sóng vỗ đăm đăm...
 
Thôi đã khuất rồi, quê ngoại
 bà tôi một nắm mộ gầy
 quê ngoại thêm xa từ đấy
 mẹ tôi nước mắt vào trong
 
 Lạy trời, đường đất đừng trơn
 lạy trời, nắng thôi trút lửa
 cho mẹ về ngóng bên sông
 cho con bớt buồn quê ngoại
 
Viết đoạn văn quy nạp khoảng 10 đến 12 câu nêu cảm nhận của em về quê ngoại trong bài thơ trên. 
Giúp mình vs
4 Xem trả lời
Hỏi chi tiết
106
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
Trong bài thơ, quê ngoại hiện lên thật đẹp nhưng cũng đầy nỗi niềm trăn trở. Đó là một không gian êm đềm bên bờ sông cổ, nơi có bà ngoại với những kỷ niệm đáng trân trọng. Hình ảnh con sông với những lần đê vỡ không chỉ gợi nhớ về sự khắc nghiệt của thiên nhiên mà còn tạo nên một bức tranh mang tính biểu tượng cho nỗi ưu phiền trong cuộc sống. Nghề nấu kẹo của bà trở thành biểu tượng cho sự chăm chỉ, cần cù của người miền quê, cho những hương vị ngọt ngào và giản dị mà bà đã mang đến cho mọi người. Mặc dù bây giờ quê ngoại đã xa, bà đã nằm yên trong cõi vĩnh hằng, nỗi buồn vẫn còn vương vấn trong trái tim của thế hệ sau. Những hình ảnh như chiếc áo nâu sờn bạc, cái nón gãy vành lạnh lẽo bên sông làm cho tâm hồn ta thêm sầu muộn. Cảm giác xa xôi ấy càng rõ rệt hơn khi người mẹ đứng bên sông, chờ đợi điều gì đó mà không còn, giống như lòng ta đang tìm kiếm hình bóng của quê hương đã mất. Mong ước cho đường đất đừng trơn, cho nắng thôi đổ lửa như một lời cầu khẩn về sự bình yên và hạnh phúc nơi quê ngoại. Tất cả tạo nên một bức tranh tâm trạng đầy xúc động, gợi nhớ về tình yêu quê hương, tình cảm gia đình và những kỷ niệm không thể phai mờ.
1
0
Quýt
07/11 18:49:29
+5đ tặng
Quê ngoại trong bài thơ hiện lên với hình ảnh giản dị, đậm đà tình cảm, gắn bó với con sông và những kỷ niệm sâu sắc. Từ những câu thơ mở đầu, tác giả đã vẽ ra một bức tranh về một làng quê nghèo nàn nhưng đầy tình yêu thương, nơi có bà ngoại, có nghề nấu kẹo thơm lừng suốt mùa đông, và những giọt mồ hôi của bà gồng gánh mang kẹo đi khắp mọi miền. Những hình ảnh bà ngoại trong chiếc áo nâu sờn bạc, nón gãy vành, khiến tôi cảm nhận rõ ràng sự vất vả của bà trong cuộc sống. Con sông quê ngoại không chỉ là dòng nước mà còn là chứng nhân của những nỗi niềm, với ba lần đê vỡ đã khắc sâu thêm những khó khăn trong cuộc sống của người dân nơi đây. Khi bà ngoại qua đời, quê ngoại như mất đi một phần linh hồn, trở nên xa vắng, và mẹ em cũng không kìm được nỗi buồn khi nhìn về quê ngoại. Những lời cầu nguyện của tác giả thể hiện sự mong mỏi mẹ sẽ trở lại quê nhà, cùng con cảm nhận được tình yêu thương nơi đây, dù quê ngoại đã khuất. Từ những nỗi buồn, niềm mong ước, em cảm nhận được sự trân trọng, yêu thương vô bờ của tác giả dành cho quê ngoại và bà ngoại.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
0
0
bngocc_đz
07/11 18:51:19
+4đ tặng

Trong bài thơ, quê ngoại hiện lên thật đẹp nhưng cũng đầy nỗi niềm trăn trở. Đó là một không gian êm đềm bên bờ sông cổ, nơi có bà ngoại với những kỷ niệm đáng trân trọng. Hình ảnh con sông với những lần đê vỡ không chỉ gợi nhớ về sự khắc nghiệt của thiên nhiên mà còn tạo nên một bức tranh mang tính biểu tượng cho nỗi ưu phiền trong cuộc sống. Nghề nấu kẹo của bà trở thành biểu tượng cho sự chăm chỉ, cần cù của người miền quê, cho những hương vị ngọt ngào và giản dị mà bà đã mang đến cho mọi người. Mặc dù bây giờ quê ngoại đã xa, bà đã nằm yên trong cõi vĩnh hằng, nỗi buồn vẫn còn vương vấn trong trái tim của thế hệ sau. Những hình ảnh như chiếc áo nâu sờn bạc, cái nón gãy vành lạnh lẽo bên sông làm cho tâm hồn ta thêm sầu muộn. Cảm giác xa xôi ấy càng rõ rệt hơn khi người mẹ đứng bên sông, chờ đợi điều gì đó mà không còn, giống như lòng ta đang tìm kiếm hình bóng của quê hương đã mất. Mong ước cho đường đất đừng trơn, cho nắng thôi đổ lửa như một lời cầu khẩn về sự bình yên và hạnh phúc nơi quê ngoại. Tất cả tạo nên một bức tranh tâm trạng đầy xúc động, gợi nhớ về tình yêu quê hương, tình cảm gia đình và những kỷ niệm không thể phai mờ.
1
0
Ngoc Lam
07/11 19:18:30
1. Hai câu đầu gợi lên nhiều cách hiểu về quê hương:
- Quê hương hiểu theo nghĩa hẹp là quê cha đất tổ, gắn với gia đình, dòng họ, mồ mả, bàn thờ tổ tiên.
- Quê hương hiểu theo nghĩa rộng là đất nước.
- Nói “Quê hương mỗi người chỉ một” là nhấn mạnh sự duy nhất cũng như vai trò quan trọng của quê hương trong tình cảm của mỗi con người.
- “Như là chỉ một mẹ thôi”: khẳng định sự duy nhất nêu trên như một quy luật của tự nhiên về nguồn gốc con người. Đã là quy luật tự nhiên thì điều đó (mỗi người chỉ một quê hương) là không bao giờ thay đổi.
- Mặt khác còn là nói lên tình đất nước như tình mẫu tử, một tình cảm sâu nặng nhất của con người, của cả muôn loài.
- Tình yêu mẹ, yêu làng, yêu đất nước là thống nhất: Càng yêu gia đình thì càng yêu làng và càng yêu làng thì càng yêu đất nước. Trung thành với đất nước là “đại hiếu” (theo lời Phi Khanh nói với Nguyễn Trãi).
- Trong mối quan hệ đó, đôi khi trong một hoàn cảnh cụ thể vẫn nảy sinh mâu thuẫn, buộc người ta phải lựa chọn, lúc đó phải để tình đất nước lên trên (Nguyễn Trãi nén nỗi đau từ biệt cha quay về tìm đường cứu nước, các thanh niên từ biệt mẹ già, làng xóm, lên đường nhập ngũ ra tiền tuyến;...).
 
2. Hai câu sau tác giả muốn nói rõ vai trò quê hương đôi vỏi sự trưởng thành của mỗi con người:
a) Cần hiểu “nhớ quê” cho đầy đủ ỷ nghĩa:
- “Nhớ”: một biểu hiện của tình cảm lưu giữ rõ nét đến từng chi tiết con người, cảnh vật quê hương và lúc nào cũng nghĩ đến và tha thiết muốn gặp lại.
- Nhớ quê là không chỉ nói nhớ một vùng đất, một lãnh thổ mà nhớ nhiều về cội nguồn, lịch sử, văn hóa, thuần phong mĩ tục, về con người đang đổ mồ hôi sôi nước mắt cho quê hương, đất nước,...
- Không chỉ ôm nỗi nhớ suông, nhớ quê là phải làm gì cho quê hương, có hoài bão xây dựng quê hương.
 
b) “Quê hương nếu ai không nhớ, sẽ không lớn nổi thành người”:
- Với cách hiểu như trên thì thấy tình quê hương đất nước có ý nghĩa to lớn trong nhân cách một con người.
- Đối với tuổi trẻ, hai câu thơ cảnh tỉnh những kẻ không nhớ quê hương, cội nguồn và nhấn mạnh phải chăm lo bồi đắp tình cảm quê hương như đã nêu. Không nên chỉ chăm lo bồi dưỡng trí tuệ, sức khỏe, vật chất,...
(Có thể nêu dẫn chứng về số phận của những kẻ phản bội quê hương, đất nước).
1
0
Diem Quynh
07/11 21:05:55
+2đ tặng

Trong bài thơ Quê Ngoại của tác giả, hình ảnh quê ngoại được khắc họa một cách sâu sắc, gợi lên những cảm xúc vừa gần gũi vừa đầy xót xa. Quê ngoại là không gian thân thuộc, nơi có bà ngoại với mái nhà giản dị bên bờ sông cổ, nơi mỗi cảnh vật, mỗi nghề nghiệp đều mang dấu ấn của thời gian. Cảnh sông nước trong bài thơ không chỉ là cảnh vật thiên nhiên, mà còn là một phần của ký ức, là nơi chứng kiến bao thăng trầm cuộc sống. Con sông, mặc dù mang vẻ đẹp hiền hòa, nhưng cũng đầy "ưu phiền", gắn liền với những nỗi lo âu như "ba năm ba lần đê vỡ", cho thấy sự vất vả, gian nan trong cuộc sống của người dân nơi đây.

Nghề nấu kẹo, đặc biệt là "kẹo mầm thơm suốt mùa đông", là một nét văn hóa của quê ngoại, phản ánh sự lam lũ nhưng cũng rất đỗi tự hào. Bà ngoại, với hình ảnh áo nâu sờn bạc và chiếc nón gãy vành, là biểu tượng của sự tần tảo, hy sinh, gánh vác trách nhiệm gia đình. Hình ảnh bà đi bán kẹo khắp nơi không chỉ gợi lên sự vất vả của bà mà còn thể hiện tình thương yêu vô bờ bến đối với gia đình. Tuy nhiên, cái chết của bà, "một nắm mộ gầy", đánh dấu sự chia ly đau đớn, khiến quê ngoại trở nên "xa từ đấy".

Từ đó, không gian quê ngoại không chỉ đơn giản là nơi sinh sống mà còn là một phần của ký ức, một mảnh đất thiêng liêng không thể nào quên. Cảm giác buồn bã, tiếc nuối khi mẹ phải "nước mắt vào trong" và những khắc khoải khi lạy trời cho "mẹ về ngóng bên sông" đã làm nổi bật nỗi nhớ nhung về quê ngoại, về một thời đã qua, không thể trở lại. Bài thơ không chỉ là sự tôn vinh những giá trị giản dị mà còn là lời nhắc nhở về sự mong manh của cuộc sống, về tình cảm gia đình, và về mối liên hệ không thể cắt rời giữa con người và quê hương.
 

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k
Gửi câu hỏi
×