Bài thơ "Quả sầu non trên cao" của Nguyễn Khoa Điềm để lại trong em những cảm xúc sâu sắc và suy tư về cuộc sống, con người. Với hình ảnh “quả sầu non,” tác giả không chỉ nhắc đến một hiện tượng tự nhiên mà còn gửi gắm bao nỗi niềm, tâm tư của con người khi đứng trước những khó khăn, thử thách trong cuộc sống. “Quả sầu” ấy, dù còn non, đã mang trong mình một nỗi buồn nhẹ nhàng nhưng sâu thẳm, như ám chỉ những khát vọng, ước mơ vẫn còn dang dở hoặc chưa thể chín muồi. Tác giả đã khéo léo ví nỗi buồn của con người giống như “quả sầu” trên cao – tuy xa xôi, trầm mặc, nhưng lại luôn tồn tại một cách âm thầm và lặng lẽ. Qua đó, Nguyễn Khoa Điềm khắc họa lên một hình ảnh cô đọng và đầy ý nghĩa về đời người: ai cũng phải trải qua những nỗi buồn, những điều chưa trọn vẹn, và những khó khăn mà họ phải vượt qua. Đồng thời, hình ảnh “quả sầu non” còn gợi lên niềm tin vào sự trưởng thành, rằng con người rồi cũng sẽ vượt qua mọi thử thách, và những “quả sầu” ấy sẽ dần chín ngọt, mang lại những giá trị tích cực cho đời. Bài thơ vì thế đã chạm đến những rung động sâu kín trong lòng người đọc, làm cho ta càng thêm trân trọng, thấu hiểu giá trị của những thử thách và đau khổ, và tin tưởng hơn vào hành trình trưởng thành của chính mình