Các chính sách chính
Kinh tế:
Cướp đoạt ruộng đất: Pháp thu hồi ruộng đất của nông dân, tập trung vào tay các công ty tư bản Pháp và địa chủ người Việt thân Pháp.
Trồng các loại cây công nghiệp: Ép buộc nông dân trồng các loại cây công nghiệp như cao su, điều, tiêu để phục vụ cho nhu cầu của thị trường Pháp.
Đánh thuế nặng: Áp đặt thuế cao vào nông sản, thủ công nghiệp, làm cho đời sống nhân dân ngày càng khó khăn.
Xây dựng cơ sở hạ tầng: Mục đích chính là phục vụ cho việc khai thác và vận chuyển nguyên liệu, chứ không phải để phát triển kinh tế - xã hội của địa phương.
Chính trị:
Thiết lập bộ máy cai trị trực tiếp: Pháp xây dựng bộ máy cai trị từ trung ương đến địa phương, nhằm kiểm soát chặt chẽ mọi mặt đời sống của nhân dân.
Đàn áp các phong trào đấu tranh: Bất kỳ cuộc kháng chiến nào của nhân dân đều bị đàn áp dã man.
Thực hiện chính sách chia để trị: Khuyến khích sự chia rẽ giữa các tầng lớp xã hội, các tôn giáo để làm suy yếu sức mạnh đoàn kết của nhân dân.
Văn hóa - xã hội:
Thực hiện chính sách đồng hóa: Tuyên truyền văn hóa Pháp, đàn áp văn hóa dân tộc.
Giáo dục: Mở các trường học để đào tạo nhân lực phục vụ cho bộ máy cai trị, đồng thời hạn chế sự phát triển của giáo dục dân tộc.
Hệ quả của chính sách cai trị
Kinh tế:
Nông nghiệp lạc hậu, sản xuất nhỏ lẻ, manh mún.
Kinh tế phụ thuộc vào Pháp, đời sống nhân dân cực khổ.
Mâu thuẫn xã hội ngày càng gay gắt.
Xã hội:
Dân trí thấp, bệnh tật nhiều.
Tình trạng đói kém, thất nghiệp diễn ra phổ biến.
Tinh thần dân tộc bị kìm hãm.
Chính trị:
Khởi nghĩa nổ ra liên tục, chứng tỏ ý chí quyết tâm đấu tranh giành độc lập của nhân dân.