Bài thơ **"Thu điếu"** của **Nguyễn Khuyến** là một tác phẩm mang đậm chất trữ tình và phản ánh vẻ đẹp của mùa thu, cũng như tâm trạng của tác giả. Cảm nhận của em về bài thơ này là một sự kết hợp tuyệt vời giữa thiên nhiên và tâm hồn con người.
Bài thơ mở đầu với hình ảnh **ao thu**, là biểu tượng cho vẻ đẹp yên bình, thanh thoát của mùa thu. **Cảnh thu** trong bài thơ hiện lên rất rõ qua sự tĩnh lặng của mặt ao, thuyền câu lẻ loi, và làn nước mờ ảo. Những hình ảnh này không chỉ miêu tả cảnh vật mà còn phản ánh tâm trạng của tác giả, là sự cô đơn, tĩnh lặng, và có phần u buồn.
Tuy nhiên, mùa thu trong "Thu điếu" không chỉ mang đến cảm giác buồn bã, mà còn là mùa của sự chiêm nghiệm, suy tư. Câu thơ **"Thuyền về có nhớ bến chăng?"** như một câu hỏi gợi mở, thể hiện nỗi băn khoăn, trăn trở trong lòng tác giả về cuộc đời, về sự trôi qua của thời gian và cuộc sống.
Bài thơ còn gợi lên một tâm hồn sâu sắc, biết nhìn nhận và cảm nhận vẻ đẹp của thiên nhiên một cách nhẹ nhàng, thấm thía. Dù vậy, qua những câu thơ, ta cũng cảm nhận được một nỗi buồn nhẹ nhàng, không quá nặng nề mà mang tính chiêm nghiệm, như một lời nhắc nhở về sự vô thường của thời gian.
Tóm lại, bài thơ **"Thu điếu"** của Nguyễn Khuyến không chỉ là một bài thơ miêu tả cảnh thu mà còn thể hiện tâm trạng, suy tư của tác giả về cuộc sống và thời gian, khiến người đọc cảm thấy vừa yên bình vừa trầm lắng.