Truyện "Quên Được Cứ Quên" của Nguyễn Duy Quyền là một tác phẩm ngắn gọn nhưng chứa đựng nhiều triết lý sâu sắc về cuộc sống và con người. Câu chuyện kể về những kỷ niệm, những đau thương và hạnh phúc mà mỗi con người từng trải qua trong cuộc đời. Tác giả sử dụng ngôn ngữ giản dị, gần gũi để khắc họa bức tranh cuộc sống một cách chân thực và cảm động.
Một trong những điểm nổi bật của truyện là triết lý "quên được cứ quên", nhấn mạnh tầm quan trọng của việc buông bỏ những kỷ niệm đau buồn và sống với hiện tại. Tác giả cho rằng, đôi khi việc cố gắng nhớ mãi những điều không vui chỉ làm chúng ta thêm gánh nặng, trong khi quên đi những gì đã qua có thể giúp ta nhẹ lòng và tiến bước về phía trước.
Nhân vật trong truyện không được miêu tả quá chi tiết, nhưng chính sự giản dị đó lại tạo ra sự đồng cảm mạnh mẽ. Mỗi độc giả có thể nhìn thấy một phần cuộc đời mình trong câu chuyện, từ đó tự rút ra những bài học quý giá. Qua câu chuyện, Nguyễn Duy Quyền muốn gửi gắm thông điệp rằng cuộc sống luôn tiến về phía trước, và chúng ta cũng nên học cách buông bỏ quá khứ để tìm kiếm hạnh phúc và bình yên trong hiện tại.
Truyện "Quên Được Cứ Quên" không chỉ là một tác phẩm văn học mà còn là một bài học về thái độ sống, giúp người đọc hiểu rõ hơn về sự bình an nội tâm và cách đối diện với những khó khăn trong cuộc sống. Tác phẩm này thực sự đã để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng người đọc bởi tính nhân văn và triết lý sống sâu sắc.