Hai câu thơ:
"Nhớ nước đau lòng con quốc quốc
Thương nhà mỏi miệng cái gia gia"
gợi lên nỗi niềm đau đáu về tình yêu quê hương, gia đình trong lòng con người. "Con quốc quốc" với tiếng kêu da diết được nhân hóa, trở thành biểu tượng của nỗi nhớ nước, gợi lên hình ảnh những kẻ xa quê luôn mang nặng trong tim nỗi đau vì đất nước bị chia cắt, mất mát. Còn "cái gia gia" lại khắc họa tình thương gia đình qua âm vang tiếng kêu mỏi mòn, như lời nhắc nhở về sự gắn bó máu thịt với mái nhà êm ấm. Hai câu thơ sử dụng biện pháp điệp âm "quốc quốc" và "gia gia," vừa tạo nhạc điệu, vừa khơi gợi cảm xúc sâu lắng. Ẩn chứa trong đó là nỗi khắc khoải, cô đơn và niềm mong mỏi hòa quyện giữa nghĩa lớn với nước và tình riêng với nhà. Qua đó, hai câu thơ không chỉ diễn tả tâm trạng của một cá nhân mà còn mang ý nghĩa đại diện cho tâm hồn của bao người Việt Nam xa quê, luôn hướng về nguồn cội với lòng trung thành và tình cảm thiết tha.