Đoạn văn dưới đây phân tích tám câu thơ cuối trong văn bản Nhớ cơn mưa quê hương của Lê Anh Xuân:
Trong tám câu thơ cuối của bài thơ Nhớ cơn mưa quê hương, tác giả đã thể hiện một nỗi nhớ sâu sắc và chân thành đối với quê hương. Các hình ảnh mưa, làng quê, và những kỷ niệm tuổi thơ hiện lên thật gần gũi và đầy xúc cảm. Cơn mưa như một biểu tượng của sự sống, sự gắn kết giữa con người với đất mẹ. "Mưa" không chỉ là hiện tượng tự nhiên mà còn là chất liệu tinh thần, gợi nhớ những tháng năm vô tư, hồn nhiên của tuổi thơ. Những câu thơ như "mưa rơi trên ngõ xóm", "mưa rơi trên mái nhà tranh" vừa cụ thể, vừa mang tính biểu tượng sâu sắc về những điều bình dị nhưng đầy yêu thương. Các trợ từ như "thật" (thật thà), "lắm" (lắm lắm) được sử dụng để nhấn mạnh cảm xúc, làm cho nỗi nhớ thêm phần sâu lắng, da diết. Cái "mưa" ấy chính là những kỷ niệm, những tình cảm ngọt ngào, không thể quên được, khắc sâu trong tâm trí tác giả. Thông qua những câu thơ ấy, tác giả đã bày tỏ một tình yêu quê hương mãnh liệt và thiêng liêng.
Trợ từ: "lắm".