Có bao giờ bạn mơ thấy một âm thanh, chỉ một âm thanh thôi, không hình ảnh. Đó là khi bạn nghe mơ hồ bên tai như có ai đó đang gọi tên mình “A. ơi”, vừa như ngay bên cạnh vừa như xa xôi lắm. Mơ hồ như là một giấc chiêm bao.
Đó là tiếng “ơi” mà lúc nhỏ tôi hay nghe lắm, có ngày nghe đến hàng chục lần. Có khi bà ngoại gọi “A. ơi về ăn cơm”, có khi nghe cậu bạn thân “A. đi câu cá”, có khi là đứa em trai thì thầm vào tai “A. ơi” khi muốn xin xỏ thứ gì. Nhưng cũng có khi là tiếng kêu “… ơi” của mẹ, gọi về phát cho mấy cái đũa bếp vào mông vì cái tội ham chơi.
Đã bao lâu rồi, tôi không được nghe tiếng “ơi” ấy!
Những buổi sớm mai của thời thơ ấu, tôi thường bị đánh thức khi trời còn tờ mờ sương, bởi tiếng nước chảy trong trẻo đổ từ gàu vào chiếc thùng thiếc vọng từ ngoài giếng. Rồi những âm thanh đến gần hơn. Ngay dưới nhà bếp thôi. Tiếng nước sôi réo trong ấm, tiếng lửa nổ tanh tách. Tiếng phin cà phê va vào nhau lách cách. Và tôi trở mình trong chăn, mơ màng ngủ lại giữa chập chùng những tiếng rì rầm trò chuyện của ba mẹ. Chuyện lúa gạo, chuyện học hành, chuyện chiếc xe bò đang bị hỏng cái bánh xe, chuyện một người quen ở xa mới về… Thoảng hoặc pha những tiếng cười rất nhẹ. Đó chính là âm thanh mà tôi yêu thích nhất. Tiếng trò chuyện rì rầm ấy, vào buổi ban mai. Cái âm thanh thủ thỉ, vừa xa vừa gần, tin cậy, và tràn đầy yêu thương. Nó khiến tôi thấy lòng hạnh phúc và bình yên vô hạn.
Âm thanh đó, đã bao lâu rồi tôi không còn nghe? Những khi nhớ nhà, tôi thường gắn chiếc headphone lên tai và lặng nghe những giọt âm vô cùng trong trẻo của ban nhạc Secret Garden.
Thứ âm nhạc thần kì có thể mang cho tôi những hồi tưởng thanh bình êm ả. Nhưng nhiều lúc, âm nhạc dù du dương mấy vẫn không đủ cho tôi. Bởi tôi thèm một âm thanh khác. Âm thanh của tiếng nói con người, âm thanh của tiếng ai đó đang gọi tên tôi.
Các bác sĩ thống kê rằng có đến 70% những em bé bị chậm nói bắt nguồn từ nguyên nhân cha mẹ dành quá ít thời gian để nói chuyện với bé. Điều đáng nói là những chiếc ti vi ra rả suốt ngày không thay thế được tiếng mẹ, tiếng cha, mà còn làm cho tình trạng chậm nói của các em trở nên nghiêm trọng hơn. Bởi trẻ em, ở cái tuổi bi bô ấy, phải nghe và được lắng nghe với tình yêu cũng như sự thông hiểu, thì mới nói được. Nghĩa là không chỉ có người lớn mới có lúc thèm nghe tiếng người mà ngay cả trẻ con cũng vậy.
Có phải chúng ta đang ngày càng ít nói với nhau hơn. Chúng ta gặp nhau qua YM, tin nhắn, chúng ta đọc blog hay những câu status trên Facebook của nhau mỗi ngày, chúng ta những tưởng đã biết hết, hiểu hết về nhau mà không cần thốt lên lời. Có phải vậy chăng? Có phải ta cũng như loài cá heo có thể giao tiếp với nhau bằng sóng siêu âm. Tiếng nói con người dùng để làm gì nếu không phải để thổ lộ, để giãi bày, để xoa dịu. Nếu muốn được hiểu thì phải được lắng nghe. Nếu muốn được lắng nghe thì phải nói trước đã. Vậy thì còn ngần ngừ chi nữa, hãy nói với nhau đi. Nói với ba, với mẹ, với anh chị, với em, với bạn bè… Đừng chat, đừng email, đừng post lên Facebook, hãy chạy đến gặp nhau, hay ít nhất, hãy nhấc điện thoại lên, thậm chí chỉ để gọi nhau một tiếng “…ơi” dịu dàng!
Một tiếng người thực sự ân cần, yêu thương, quan tâm, gần gũi… Và chắc chắn, không phải là chiêm bao.
C âu 5:từ văn bản trên em hãy nêu ý ngĩa của việc nắng nghe trong cuộc sống
Câu 6: Học sinh với việc giữ gìn sự trong sáng của tiếng việt
Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Lắng nghe tạo nên sự gắn kết yêu thương: Những âm thanh thân thuộc từ người thân, như tiếng gọi của bà, mẹ, hay tiếng rì rầm trò chuyện của ba mẹ, mang lại cảm giác bình yên và hạnh phúc. Điều này cho thấy lắng nghe giúp chúng ta cảm nhận được tình yêu và sự quan tâm trong gia đình.
Lắng nghe giúp con người hiểu nhau hơn: Trong văn bản, tác giả nhấn mạnh rằng để được thấu hiểu, trước hết phải được lắng nghe bằng tình yêu và sự thông hiểu. Lắng nghe không chỉ là nghe âm thanh, mà còn là sự đồng cảm và chia sẻ trong tâm hồn.
Lắng nghe giúp gìn giữ sự kết nối xã hội: Tác giả khuyến khích việc nói chuyện trực tiếp thay vì chỉ giao tiếp qua tin nhắn, mạng xã hội. Một cuộc trò chuyện thực sự, với tiếng nói ân cần và yêu thương, có thể xoa dịu và mang đến cảm giác gần gũi hơn, thay vì sự xa cách và cô đơn.
=> Lắng nghe là cầu nối quan trọng để giữ gìn và nuôi dưỡng các mối quan hệ, mang lại sự bình yên và niềm hạnh phúc trong cuộc sống.
Câu 6: Học sinh với việc giữ gìn sự trong sáng của tiếng ViệtSử dụng tiếng Việt chuẩn mực: Học sinh cần nói và viết tiếng Việt đúng chính tả, ngữ pháp, và tránh lạm dụng từ ngữ nước ngoài hoặc cách viết tắt không cần thiết trên mạng xã hội.
Trân trọng vẻ đẹp của tiếng Việt: Tiếng Việt giàu tính hình tượng, biểu cảm và là phương tiện thể hiện văn hóa, tâm hồn dân tộc. Học sinh nên tích cực học tập, tìm hiểu các tác phẩm văn học, ca dao, tục ngữ để hiểu rõ hơn về sự phong phú của ngôn ngữ.
Giữ gìn cách giao tiếp truyền thống: Học sinh cần khuyến khích việc giao tiếp bằng lời nói trực tiếp, sử dụng ngôn từ ân cần, lịch sự để thể hiện sự yêu thương, quan tâm trong các mối quan hệ gia đình và xã hội.
Tránh làm biến đổi tiếng Việt một cách tiêu cực: Việc lạm dụng ngôn ngữ không chuẩn, tiếng lóng, hay sử dụng ngôn ngữ mạng sai lệch sẽ làm mất đi sự trong sáng của tiếng Việt.
=> Học sinh cần có ý thức giữ gìn tiếng Việt đúng chuẩn, sử dụng ngôn ngữ một cách văn minh, giàu ý nghĩa, qua đó góp phần bảo vệ và phát huy giá trị văn hóa của dân tộc.
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |