Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Viết lại câu chuyện ngỗng và vịt bằng văn xuôi

Viết lại câu chuyện ngỗng và vịt bằng văn xuôi
3 trả lời
Hỏi chi tiết
13
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
Ngỗng và vịt là hai loài chim sống chung trong một khu vực gần một cái ao lớn. Hàng ngày, chúng thường đùa nghịch, bơi lội và tìm kiếm thức ăn bên bờ ao. Ngỗng tự hào về sự mạnh mẽ và cách bơi lội linh hoạt của mình, trong khi vịt lại khiêm tốn và luôn chăm chỉ.

Một hôm, ngỗng thấy vịt vẫn đang mải mê tìm thức ăn dưới nước, nó liền chế giễu: "Cậu không thấy mình thật thấp kém sao? Một con vịt chẳng thể nào bơi giỏi như tôi!" Vịt chỉ cười và im lặng, tiếp tục công việc của mình.

Thế nhưng, sự kiêu ngạo của ngỗng không dừng lại ở đó. Nó ngày càng tỏ ra châm biếm vịt, cho rằng bản thân nó luôn là loài chim hoàn hảo nhất. Để chứng minh điều đó, ngỗng đã thách thức vịt thi bơi dưới nước.

Vịt, dù cảm thấy không thoải mái, nhưng vẫn chấp nhận thử thách. Khi cuộc đua bắt đầu, ngỗng tự tin vươn lên dẫn đầu, nhưng khi bơi được một đoạn, nó cảm thấy mệt mỏi và mất sức. Ngược lại, vịt không hề vội vàng, nó giữ một nhịp độ ổn định và liên tục tiến về phía trước.

Cuối cùng, ngỗng không thể giữ vững sức lực và bị bỏ lại phía sau, trong khi vịt đã về đích trước một cách nhẹ nhàng. Khi nhận ra sự thật này, ngỗng cảm thấy hối hận và nhận ra rằng sự kiêu ngạo không mang lại điều gì tốt đẹp. Từ đó, nó học được bài học quan trọng về sự tôn trọng lẫn nhau và giá trị của sự khiêm tốn.

Câu chuyện ngỗng và vịt đã truyền tải một thông điệp sâu sắc về việc cần phải tôn trọng người khác, dù là khác loài hay khác dạng. Sự kiêu ngạo chỉ khiến con người ta đánh mất cơ hội học hỏi và phát triển bản thân.
1
0
Amelinda
2 giờ trước
+5đ tặng
Ngày xửa ngày xưa, ở một ngôi làng nhỏ bên bờ sông, có một chú ngỗng trắng muốt và một chú vịt vàng óng. Cả hai sống rất thân thiết với nhau, cùng nhau đi kiếm ăn, cùng nhau tắm mát dưới dòng sông trong lành.
Chú ngỗng rất thích bay lượn trên bầu trời cao, ngắm nhìn những cánh đồng lúa chín vàng và những ngôi nhà nhỏ xinh. Còn chú vịt thì lại thích bơi lội, lặn ngụp tìm bắt những con cá nhỏ.
Một hôm, chú ngỗng nói với chú vịt: “Bạn ơi, mình cùng nhau bay lên trời cao nhé! Từ trên đó, chúng ta sẽ nhìn thấy toàn bộ ngôi làng của mình đẹp biết bao.”
Chú vịt lắc đầu: “Mình không bay được đâu, bạn à. Mình chỉ biết bơi lội thôi.”
Chú ngỗng rất buồn, nhưng rồi chú nghĩ ra một cách. Chú bảo chú vịt: “Bạn cứ nhảy lên thật cao, mình sẽ dùng cánh đỡ bạn lên.”
Chú vịt làm theo lời chú ngỗng. Chú nhảy lên thật cao, và chú ngỗng đã dùng cánh đỡ lấy bạn mình. Cả hai cùng bay lên cao, ngắm nhìn khung cảnh tuyệt đẹp bên dưới.
Nhưng rồi, một cơn gió mạnh thổi đến, cuốn chú vịt bay xa. Chú vịt sợ hãi kêu lên: “Bạn ơi, cứu mình với!”
Chú ngỗng vội vàng bay theo, tìm kiếm khắp nơi. Cuối cùng, chú cũng tìm thấy chú vịt đang trôi dạt trên sông. Chú ngỗng liền bay xuống, dùng mỏ kéo chú vịt vào bờ.
Từ đó, chú ngỗng và chú vịt càng yêu quý nhau hơn. Chúng hiểu rằng, dù có khác nhau về khả năng, nhưng tình bạn vẫn luôn tồn tại và giúp đỡ lẫn nhau.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
1
0
Duy Lê
2 giờ trước
+4đ tặng
Ngày xưa, trong một ngôi làng yên bình, có một đàn ngỗng sống trong một hồ nước rộng lớn. Đàn ngỗng rất hạnh phúc, bởi họ có không gian để bơi lội, nghỉ ngơi và tìm thức ăn. Mỗi khi mùa đông đến, chúng bay về phương nam, rời khỏi vùng lạnh giá. Còn vịt thì sống trong một cái ao nhỏ hơn, nằm gần làng. Cái ao của vịt tuy nhỏ nhưng lại rất sạch sẽ và gần gũi, luôn có thức ăn và những người nông dân hay vứt cho họ đồ ăn.
Một ngày, ngỗng mẹ ngồi trên bờ hồ, nhìn về phía ao của vịt và cảm thấy tò mò. Cô ngỗng muốn biết cuộc sống của vịt có khác gì so với mình không, nhất là khi chúng chỉ sống trong một ao nhỏ. Ngỗng mẹ liền bay qua đó và trò chuyện với một con vịt.
Ngỗng mẹ hỏi:
“Vịt ơi, các bạn sống ở đây có vui không? Mùa đông các bạn làm gì khi không thể bay về phương nam?”
Vịt trả lời:
“Chúng tôi khá thoải mái ở đây, mặc dù không có không gian rộng như các bạn, nhưng chúng tôi có thức ăn và nước uống đầy đủ. Chúng tôi không cần phải bay đi đâu cả. Mùa đông đến, chúng tôi chỉ cần ở lại ao này, có đủ ấm áp và được chăm sóc.”
Ngỗng mẹ nghe xong, cảm thấy hơi lạ lẫm. Cô ấy tự nhủ, chắc hẳn sống ở ao này có thể dễ dàng hơn. Tuy nhiên, sau khi trò chuyện thêm, ngỗng mẹ bắt đầu hiểu ra rằng mặc dù vịt không cần phải bay xa, nhưng cuộc sống của chúng cũng thiếu đi sự tự do, khả năng bay lượn trên bầu trời rộng lớn.
Cuối cùng, ngỗng mẹ nói:
“Tôi cảm thấy may mắn vì có thể bay đi những nơi khác, nhìn thấy những vùng đất mới, tự do khám phá thế giới. Các bạn ở lại ao này cũng có thể an yên, nhưng chúng tôi có một cuộc sống khác biệt. Mỗi loài có những niềm vui riêng.”
0
0
+3đ tặng

Mùa đông sắp đến, cái lạnh rét buốt sắp càn quét khắp mọi nơi, đó cũng là mùa hàng trăm loại chim bay về phương Nam tránh rét. Thiên nga cũng không ngoại lệ. Có hai vợ chồng trẻ thiên nga nhà nọ vừa mới chào đón một nhóc thiên nga ra đời. Họ cũng lo bé thiên nga còn nhỏ quá không cầm cự nổi nên gồng mình thay phiên nhau bế con qua sông.

Đi được một quãng, thấy đuối quá, họ mới dừng chân nghỉ ngơi. Nghĩ thấy tình hình đưa con đi xa trong khi còn quá nhỏ như thế này không ổn, thiên nga mẹ mới nói với thiên nga cha gửi con cho ai trông một thời gian qua cái giá rét này.

Sau một hồi tìm kiếm, họ nhìn thấy gia đình vịt nọ cũng có những đứa con mới chào đời. Nhanh chóng đưa thiên nga con đến nhờ vả gia đình vịt kia. Vì cũng có con nhỏ nên những người mẹ có sự đồng cảm với nhau. Vịt mẹ đồng ý coi thiên nga con như người trong nhà đến khi cha mẹ nó trở về.

Thế là thiên nga con ở lại với gia đình vịt. Những con vịt kia dần lớn lên, hiểu chuyện hơn. Chúng thấy thiên nga phổng phao khác hẳn chúng nó thì chế giễu thiên nga xấu xí. Lúc nào cũng hắt hủi, đem thiên nga ra làm trò đùa, mặc cho sự cấm cản la mắng của vịt mẹ. Rồi mùa xuân cũng đến, những con chim cũng trở về sau mùa đông lạnh giá. Đôi thiên nga quay trở về đón con trong niềm vui mừng con khôn lớn. Thiên nga con bỡ ngỡ nhận cha mẹ. Bầy vịt con thì ngỡ ngàng khi biết được sự thật.

Thiên nga ra đi mà vẫn còn bịn rịn, lưu luyến vịt mẹ. Bầy vịt con càng thêm xấu hổ vì những gì chúng đã đối xử với thiên nga con.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Bài tập liên quan
Bài tập Tiếng Việt Lớp 2 mới nhất
Trắc nghiệm Tiếng Việt Lớp 2 mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k