Bài thơ này có vẻ như là một bản trào phúng, một loại thơ ca Việt Nam truyền thống thường được sử dụng để ca ngợi, tán dương người khác. Thường thì các bài thơ trào phúng được viết để tôn vinh, ca ngợi một ai đó hoặc để bày tỏ tình cảm, nguyện vọng của người viết. Bài thơ này có thể diễn tả một người phụ nữ, một "thiếp" (cách gọi người con gái của người viết) đang tuyên bố rằng cô đã chấm dứt mối quan hệ với một người đàn ông, được gọi là "chàng". Cô cho rằng không còn duyên số nào nữa giữa họ, và dường như cô đã quyết định không tiếp tục mối quan hệ này nữa ("Nòng nọc đứt đuôi từ đây nhé"). Cô không mong đợi sự chuộc tội từ phía người đàn ông, ngay cả khi anh ta có thể đền bù bằng nghìn vàng ("Nghìn vàng khôn chuộc dấu bôi vôi"). Nhưng đôi khi, thơ ca cũng có thể được hiểu theo nhiều cách khác nhau tùy thuộc vào ngữ cảnh và cảm nhận cá nhân của người đọc.