Trong truyện ngắn "Hai đứa trẻ" của Thạch Lam, ánh sáng không chỉ là yếu tố miêu tả cảnh vật mà còn mang nhiều tầng ý nghĩa sâu sắc, thể hiện tâm trạng và số phận của các nhân vật. Câu chuyện diễn ra vào buổi tối, khi ánh sáng dần tắt, thay vào đó là bóng tối bao phủ. Ánh sáng trong truyện chủ yếu là ánh đèn lửa leo lét của những cửa hàng nhỏ và ánh sáng mờ ảo của phố xá. Cảnh vật dường như chìm trong một không gian u ám, phản ánh sự nghèo khó, lạc lõng của hai đứa trẻ – Liên và An. Ánh sáng yếu ớt ấy cũng tượng trưng cho những hy vọng nhỏ nhoi, vụn vặt của các nhân vật. Tuy nhiên, khi màn đêm buông xuống, ánh sáng cũng dần tắt, bóng tối chiếm lĩnh, biểu trưng cho sự nghèo đói, buồn tủi trong cuộc sống của những con người nghèo khổ nơi phố huyện. Ánh sáng, trong cách miêu tả của Thạch Lam, không chỉ là một yếu tố thẩm mỹ mà còn là một dụng cụ nghệ thuật, khắc họa rõ nét sự khắc nghiệt của cuộc sống và nỗi buồn thấm thía trong tâm hồn nhân vật.