Bài văn biểu cảm về lễ khai giảng
Một mùa hè nữa lại khép lại, những tia nắng chói chang của tháng Tám dần nhường chỗ cho bầu trời dịu mát của tháng Chín. Lễ khai giảng – ngày hội của học sinh cả nước – lại đến, mang theo bao cảm xúc ngọt ngào, thiêng liêng và háo hức.
Buổi sáng ngày khai giảng, sân trường như bừng lên sức sống mới. Những lá cờ đỏ sao vàng tung bay trong gió, hòa quyện cùng tiếng trống trường rộn ràng và tiếng cười giòn tan của các bạn học sinh. Mỗi khuôn mặt đều sáng ngời niềm vui, phảng phất chút háo hức khi nghĩ đến một năm học mới đầy hứa hẹn. Những chiếc áo dài trắng tinh khôi của các chị lớp lớn, những đôi mắt ngây thơ của các em học sinh đầu cấp, tất cả tạo nên một bức tranh thật đẹp, thật trong trẻo.
Giây phút tiếng trống khai trường vang lên, lòng tôi bỗng xốn xang một niềm xúc động khó tả. Âm thanh ấy không chỉ đánh dấu sự khởi đầu của một hành trình mới mà còn là lời nhắc nhở tôi phải cố gắng nhiều hơn, chăm chỉ hơn để thực hiện những ước mơ còn dang dở.
Lễ khai giảng không chỉ là một ngày lễ, mà còn là dịp để tôi nhìn lại hành trình đã qua và chuẩn bị tâm thế vững vàng cho những thử thách phía trước. Cảm giác đứng dưới sân trường, lắng nghe bài phát biểu của thầy cô, cảm nhận tình bạn, tình thầy trò thêm khăng khít, tôi nhận ra rằng trường học không chỉ là nơi cung cấp tri thức mà còn là ngôi nhà thứ hai, nơi tôi được yêu thương và trưởng thành.
Mỗi năm khai giảng đều mang đến những cảm xúc khác nhau, nhưng tôi biết chắc rằng nó luôn là khởi đầu đẹp nhất, là động lực để tôi phấn đấu, để ghi dấu một năm học ý nghĩa hơn.
---
bài về tổng kết
Bài văn biểu cảm về lễ tổng kết năm học
Thời gian trôi nhanh như dòng chảy của con sông. Mới ngày nào tôi còn bỡ ngỡ bước vào lớp học đầu năm, vậy mà giờ đây, những tiếng ve ngân vang báo hiệu mùa hè đã đến, mang theo buổi lễ tổng kết đầy xúc động.
Sáng hôm ấy, sân trường rực rỡ trong sắc đỏ của cờ hoa và những nụ cười tươi sáng. Nhưng đâu đó, không khí lại có chút lặng lẽ, bởi ai cũng hiểu rằng hôm nay là ngày tạm biệt. Những hàng ghế xếp thẳng tắp, những cái nhìn lưu luyến, và cả tiếng trống trường quen thuộc như đang khắc sâu vào trái tim mỗi người những kỷ niệm đẹp nhất.
Lễ tổng kết bắt đầu bằng giọng nói ấm áp của thầy hiệu trưởng, gợi nhắc chúng tôi nhớ về một năm học với bao niềm vui và cả những thử thách. Tôi nghe trong lời phát biểu ấy là sự tự hào dành cho những nỗ lực của từng học sinh, là lời nhắn nhủ về trách nhiệm, về những ước mơ cần tiếp tục vươn xa.
Khi những phần thưởng được trao, ánh mắt ai cũng ánh lên niềm vui, nhưng ẩn sau đó là sự nuối tiếc khi phải nói lời chia tay thầy cô, bạn bè và mái trường thân thuộc. Đặc biệt, với những bạn học sinh cuối cấp, đây không chỉ là buổi tổng kết năm học mà còn là buổi chia tay đầy lưu luyến với nơi đã chứng kiến quãng thời gian thanh xuân tươi đẹp nhất.
Buổi lễ kết thúc với tiếng trống vang xa, báo hiệu một kỳ nghỉ hè đã đến. Tôi lặng lẽ ngước nhìn lên bầu trời xanh thẳm, lòng dâng trào niềm biết ơn đối với thầy cô, những người đã dìu dắt tôi từng bước trưởng thành. Tôi cũng không quên những người bạn đã cùng nhau trải qua những kỷ niệm khó quên dưới mái trường này.
Lễ tổng kết là khoảnh khắc để tôi nhìn lại hành trình đã qua, tự hào về những điều mình đã làm được và nhắc nhở bản thân cần nỗ lực hơn trong tương lai. Dù bao năm tháng trôi qua, tôi tin rằng cảm xúc của ngày hôm nay sẽ mãi là một phần không thể phai mờ trong ký ức.