I. ĐỌC HIỂU
Câu 1. (0.5 điểm)
Thể loại: Tự sự
Phương thức biểu đạt chính: Tự sự kết hợp miêu tả và biểu cảm.
Câu 2. (0.5 điểm)
Đoạn trích trên sử dụng ngôi kể thứ nhất (tôi).
Câu 3. (0.5 điểm)
Câu văn "Chúng tôi còn quá nhỏ, không hiểu ước mơ là gì nhưng trong lòng thầm nghĩ đó là một miền nào đó, thăm thẳm và xa xăm" có hai từ láy: thầm thầm và xa xăm.
Câu 4. (0.5 điểm)
Câu văn: “Vậy là tôi với cây nhãn đua nhau lớn lên, khi tôi đi học cũng là lúc cây nhãn trổ mùa hoa đầu” sử dụng biện pháp tu từ so sánh. "Đua nhau" thể hiện mối quan hệ đồng hành giữa nhân vật "tôi" và cây nhãn, như thể chúng cùng phát triển.
Câu 5. (0.5 điểm)
Phép liên kết trong câu văn: "Chúng tôi còn quá nhỏ, không hiểu ước mơ là gì nhưng trong lòng thầm nghĩ đó là một miền nào đó, thăm thẳm và xa xăm. Rồi chúng tôi cũng mau quên điều đó mà chỉ nhớ mỗi mùa quả, đứa nào cũng được ăn no nhãn." là liên kết bằng từ ngữ (từ "rồi" là liên kết giữa ý trước và ý sau).
Câu 6. (0.5 điểm)
Câu văn “Một đời nuôi con, chăm cháu đã lấy đi cạn kiệt tuổi tác và sức lực của ông” gợi lên vẻ đẹp hy sinh thầm lặng và sự vĩ đại trong tình yêu thương của người ông. Ông sống một cuộc đời đầy vất vả, hy sinh vì con cháu, đến mức sức lực và tuổi tác của ông đã cạn kiệt.
Câu 7. (0.5 điểm)
Những trái nhãn "chúng tôi ăn vị ngọt như được chắt ra từ tình thương ông dành dụm" gợi lên một hình ảnh về tình yêu thương bao la và sự hy sinh thầm lặng của người ông. Vị ngọt của quả nhãn không chỉ là sự ngọt ngào tự nhiên mà còn là sự trao tặng tình cảm sâu sắc mà ông dành cho những đứa cháu, như một món quà từ trái tim ông.
Câu 8. (0.5 điểm)
Trong câu văn: “Bà ngoại đã mất từ thời dì út mới lên năm, mẹ tôi lên chín, bác cả mới mười lăm” có ba số từ: năm, chín, mười lăm.
Câu 9. (1.0 điểm)
Đoạn trích gửi đến chúng ta thông điệp về sự hy sinh và tình yêu thương vô điều kiện của người ông. Mặc dù cuộc sống của ông đầy khó khăn, vất vả, nhưng ông vẫn luôn dành tình cảm lớn lao cho những đứa cháu, hy sinh cả tuổi tác và sức lực của mình để chăm sóc và nuôi dưỡng chúng. Thông qua hình ảnh cây nhãn, tác giả cũng muốn nhấn mạnh rằng, những điều quý giá nhất trong cuộc đời không phải là vật chất mà là tình yêu, sự quan tâm, và những kỷ niệm đẹp mà mỗi người chúng ta tạo ra trong gia đình.
Câu 10. (1.0 điểm)
Tình cảm gia đình là một trong những giá trị thiêng liêng và quý báu nhất trong cuộc đời mỗi con người. Gia đình là nơi chúng ta nhận được tình yêu thương, sự chăm sóc, và sự hy sinh vô điều kiện từ những người thân yêu. Câu chuyện về người ông trong đoạn trích trên là minh chứng rõ ràng cho tình cảm gia đình thiêng liêng. Dù ông không nói ra, nhưng tình yêu của ông dành cho những đứa cháu được thể hiện qua hành động, qua sự chăm sóc, qua cây nhãn ông trồng và qua sự hy sinh của ông. Chúng ta không thể đo lường tình yêu thương này bằng vật chất, mà chỉ có thể cảm nhận được bằng trái tim. Tình yêu thương gia đình luôn là nền tảng vững chắc giúp chúng ta vượt qua mọi khó khăn trong cuộc sống. Vì thế, chúng ta cần phải trân trọng và giữ gìn tình cảm này, để không có ai cảm thấy thiếu vắng tình yêu thương trong cuộc sống của mình.
II. VIẾT
Bài văn phân tích nhân vật người ông trong đoạn trích
Trong đoạn trích "Hãy giữ những ước mơ", nhân vật người ông hiện lên như một hình mẫu của sự hy sinh, kiên nhẫn và tình yêu thương vô bờ bến dành cho con cháu. Dù tuổi tác đã cao, sức lực suy yếu, nhưng ông luôn âm thầm nuôi dưỡng những đứa cháu bằng tình yêu và sự chăm sóc chu đáo.
Ngay từ đầu đoạn trích, tác giả đã miêu tả người ông là một người sống tình cảm, hiền hậu, hết lòng vì con cháu. Ông nuôi dưỡng "tôi" từ khi còn bé, không chỉ bằng bữa ăn, giấc ngủ mà còn bằng sự hiện diện ấm áp và lời dạy bảo sâu sắc. Hình ảnh cây nhãn mà ông trồng chính là biểu tượng cho tình yêu thương và sự hy sinh của ông. Cây nhãn lớn lên cùng "tôi", trở thành chứng nhân của một quá trình trưởng thành, của những năm tháng gắn bó với ông.
Mối quan hệ giữa người ông và cây nhãn là một mối quan hệ gắn bó sâu sắc. Cây nhãn, mặc dù là vật vô tri, nhưng lại mang trong mình những ký ức đẹp đẽ, những ước mơ mà ông đã gửi gắm vào đó. Ông không chỉ trồng cây nhãn để "nhớ tuổi cho tôi", mà ông còn trao cả một phần cuộc đời vào đó, bởi mỗi mùa hoa, mỗi mùa quả đều là biểu tượng của tình yêu thương vô hạn mà ông dành cho những đứa cháu. Cây nhãn cũng chính là món quà tình cảm mà ông muốn dành cho "tôi" và những đứa cháu khác, bất kể những khó khăn, vất vả của cuộc sống.
Dù trong hoàn cảnh khó khăn, khi sức lực và tuổi tác đã không còn như xưa, nhưng ông vẫn sống vì con cháu, vẫn hết lòng chăm sóc và yêu thương. Câu văn "Một đời nuôi con, chăm cháu đã lấy đi cạn kiệt tuổi tác và sức lực của ông" là lời khẳng định cho sự hy sinh vô điều kiện của người ông. Chính tình yêu thương này đã khiến những trái nhãn trở nên ngọt ngào hơn bao giờ hết, vì nó mang đậm dấu ấn của sự quan tâm và lòng yêu thương sâu sắc.
Tình cảm của người ông là một thứ tình cảm thiêng liêng và cao quý, không chỉ được thể hiện qua lời nói mà còn qua hành động. Ông không cần phải nói quá nhiều, mà qua những việc làm nhỏ bé, ông đã dạy cho các cháu biết yêu thương, biết trân trọng cuộc sống và tình cảm gia đình. Mỗi trái nhãn ông để lại đều là những dấu ấn tình cảm sâu sắc, là minh chứng cho một tình yêu vô điều kiện, là món quà quý giá mà ông dành tặng cho thế hệ sau.
Nhân vật người ông trong đoạn trích không chỉ là một người ông mẫu mực, mà còn là hình ảnh của sự hy sinh, của tình yêu gia đình, của niềm tin vào sự trưởng thành và ước mơ. Từ đó, tác giả muốn gửi gắm một thông điệp sâu sắc về giá trị của gia đình, tình yêu thương và sự hy sinh trong cuộc sống