Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Viết 1 bài văn dài truyện truyền kì có kết thúc kì ảo

Viết 1 bài văn dài truyện truyền kì có kết thúc kì ảo 
1 trả lời
Hỏi chi tiết
7
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
**Truyền Thuyết Về Cánh Cửa Thời Gian**

Ngày xửa ngày xưa, tại một ngôi làng nhỏ nằm bên bờ sông xanh, có một truyền thuyết kỳ diệu về một cánh cửa thời gian. Cánh cửa này tọa lạc trong một khu rừng rậm rạp, quanh năm tỏa ra một ánh sáng lấp lánh như những vì sao trên bầu trời. Hằng năm, vào đêm trăng tròn, người dân trong làng thường kể cho nhau nghe những câu chuyện về cánh cửa huyền bí này, nhưng không ai dám tới gần vì sợ những điều kỳ lạ có thể xảy ra.

Chàng trai tên Lộc, một người dũng cảm và đầy tò mò, đã nghe rất nhiều câu chuyện về cánh cửa và quyết định khám phá bí mật của nó. Một đêm rằm, khi ánh trăng sáng tỏ, Lộc lén lút rời khỏi nhà, tiến vào khu rừng mờ ảo với lòng háo hức và lo lắng. Sau những bước chân dài, cuối cùng anh cũng tìm thấy cánh cửa chạm khắc những hình thù kỳ lạ, ánh sáng phát ra từ đó như gọi mời anh bước vào.

Quyết tâm khám phá, Lộc đã mở cánh cửa. Ngay khi bước qua, mọi thứ xung quanh anh biến đổi. Lâm vào một không gian kỳ ảo, nơi có những tiên nữ bay lượn và những sinh vật kỳ lạ chưa từng thấy. Lộc cảm nhận được sức mạnh của thời gian nơi đây. Mọi người sống trong thế giới này đều chia sẻ rằng cánh cửa là nơi giao thoa giữa các thế giới khác nhau, thời gian có thể trôi nhanh hoặc chậm tùy thuộc vào trái tim của người bước vào.

Bên cạnh những điều kỳ diệu, Lộc cũng nhận ra rằng mỗi lựa chọn đều có cái giá của nó. Anh gặp một tiên nữ xinh đẹp tên là Lyra, người đã trở thành bạn đồng hành của anh trong chuyến phiêu lưu. Cả hai cùng nhau khám phá những bí ẩn của các thời kỳ khác nhau - từ những trận chiến vĩ đại trong quá khứ đến những thành phố rực rỡ trong tương lai.

Nhưng khi thời gian trôi qua, Lộc bắt đầu cảm thấy nỗi nhớ quê hương ngày càng lớn. Anh nhận ra rằng dù nơi đây có nhiều điều tuyệt vời, trái tim của anh vẫn luôn hướng về gia đình và người dân trong làng. Một ngày nọ, khi hai người đang thư giãn bên hồ nước trong vắt, Lộc quyết định rằng đã đến lúc trở về.

Lyra đã nhìn Lộc với đôi mắt buồn bã, cô hỏi: “Bạn có thật sự muốn rời bỏ tất cả những điều kỳ diệu này không?” Lộc đáp: “Dù nơi đây thật tuyệt vời, nhưng quê hương mới chính là nơi trái tim tôi thuộc về.” Cô tiên nữ gật đầu, hiểu rằng tình yêu và lòng trung thành với quê hương của Lộc là điều quý giá nhất.

Trước khi trở về, Lyra đã trao cho Lộc một chiếc nhẫn phát sáng. “Hãy giữ nó bên mình như một kỷ niệm. Nó sẽ đưa bạn quay lại đây bất cứ khi nào bạn muốn.” Cánh cửa thời gian một lần nữa mở ra, và Lộc bước vội trở lại thế giới của mình.

Khi trở về, Lộc khép cánh cửa lại, mang theo trong lòng những kỷ niệm bất tận và tình bạn vô giá. Tuy nhiên, mỗi đêm, anh vẫn mơ về những cuộc phiêu lưu bên Lyra. Một tuần đã trôi qua, và trong một đêm trăng tròn khác, Lộc cầm chiếc nhẫn trong tay, lòng đầy háo hức. Anh nhắm mắt và ước rằng một ngày nào đó, anh sẽ gặp lại cô tiên nữ xinh đẹp.

Chỉ trong chớp mắt, ánh sáng từ chiếc nhẫn bùng lên chói lọi, và trước mắt Lộc, cánh cửa thời gian hiện ra một lần nữa. Với trái tim đầy hy vọng, anh bước qua cánh cửa, sẵn sàng cho những cuộc phiêu lưu mới và những kỳ diệu bất tận đang chờ đón. Trong không gian mới mẻ đó, Lộc biết rằng tình bạn và những kỷ niệm sẽ luôn là một phần của cuộc sống của anh.

Cuộc sống của Lộc từ đó trở thành một chuỗi những chuyến phiêu lưu kỳ thú, nơi mà anh và Lyra cùng nhau khám phá mọi thời đại, mọi chiều không gian, và họ vẫn luôn bên nhau, viết nên những chương truyện huyền bí không có hồi kết. Và như vậy, câu chuyện về cánh cửa thời gian sẽ mãi mãi là một truyền thuyết, nơi tình bạn và lòng dũng cảm vượt qua mọi ranh giới của không gian và thời gian.
1
0
bảo hân
1 giờ trước
+5đ tặng

Ngày xưa, trong một làng nhỏ nằm giữa miền núi rừng, có một cây đa cổ thụ đứng sừng sững bên bờ suối. Người dân trong làng gọi nó là "Cây đa thần" vì họ tin rằng cây đa này có thể ban cho những ai thành tâm cầu nguyện những điều kỳ diệu. Cây đa này đã tồn tại từ bao đời, chứng kiến bao thế hệ sinh sống và phát triển trong làng.

Trong làng có một chàng trai tên là Minh, một người hiền lành, chăm chỉ và yêu thiên nhiên. Minh sống cùng mẹ già trong một ngôi nhà nhỏ ven rừng. Cuộc sống của Minh tuy không giàu có nhưng rất hạnh phúc. Tuy nhiên, từ khi mẹ Minh ốm nặng, chàng trai này luôn lo lắng và không biết làm thế nào để cứu mẹ mình. Nghe các cụ trong làng kể về cây đa thần có thể thực hiện những điều kỳ diệu, Minh quyết định đến cầu nguyện với cây đa, hy vọng có thể cứu sống mẹ mình.

Vào một chiều mưa tầm tã, Minh bước ra khỏi nhà, tay cầm bó nhang, lòng đầy sự lo âu. Anh đi một mình, băng qua những cánh rừng dày, băng qua con suối chảy siết, rồi cuối cùng cũng tới được cây đa thần. Đứng trước cây đa vĩ đại, Minh quỳ xuống, chắp tay khấn nguyện.

"Thần linh của cây đa, con cầu xin ngài giúp đỡ mẹ con vượt qua cơn bệnh này. Mẹ con là người duy nhất con còn lại trong cuộc đời này. Nếu ngài có thể giúp mẹ con khỏe lại, con sẽ luôn sống hết mình vì ngài."

Lúc Minh vừa dứt lời, một luồng gió mạnh bất ngờ thổi qua, cuốn theo những chiếc lá rơi rụng, xoay tròn quanh anh. Cây đa cất lên tiếng nói êm dịu, như vọng lại từ trong lòng đất:

"Minh, ta đã nghe lời cầu nguyện của ngươi. Nhưng để cứu mẹ ngươi, ngươi phải trả giá một điều vô cùng quan trọng. Ngươi có sẵn sàng không?"

Minh không hề do dự, trả lời ngay: "Con sẵn sàng, xin ngài cứu mẹ con."

Cây đa thần im lặng một lúc rồi tiếp lời: "Vậy thì, ngươi sẽ phải hiến dâng một phần linh hồn mình. Khi ngươi cứu mẹ, ngươi sẽ không còn là người trần thế nữa, mà sẽ trở thành một phần của thiên nhiên, mãi mãi bảo vệ làng quê này. Ngươi có đồng ý?"

Minh ngần ngừ một chút, rồi nhớ lại hình ảnh mẹ đau đớn trong giường bệnh. Anh quyết định không chần chừ, đáp: "Con đồng ý."

Ngay lập tức, một cơn mưa rào ào ạt đổ xuống, nước mưa vỗ về như những bàn tay dịu dàng. Cây đa thần rung lên mạnh mẽ, ánh sáng từ những chiếc lá xanh biếc bỗng chói lòa, chiếu sáng cả khu rừng. Minh cảm thấy cơ thể mình nhẹ bẫng, như bị cuốn vào trong một luồng gió vô hình, rồi tan biến vào không gian.

Ngày hôm sau, khi Minh trở về nhà, anh thấy mẹ mình đã khỏe lại, tinh thần tỉnh táo, sắc mặt hồng hào. Minh không nói gì, chỉ nở một nụ cười hạnh phúc, rồi biến mất trong màn sương mù của sáng sớm. Mọi người trong làng đều nghĩ Minh đã đi ra ngoài để tìm thuốc thang cứu mẹ, nhưng không ai biết rằng, anh đã hy sinh chính mình để cứu mẹ.

Từ đó, vào những đêm trăng sáng, người ta vẫn nghe thấy tiếng đàn của Minh từ dưới gốc cây đa vọng lại. Những làn gió nhẹ thổi qua làng, mang theo hương thơm của cỏ cây, là Minh, linh hồn của anh đang bảo vệ làng quê khỏi những điều xấu xa. Cây đa thần, vẫn đứng vững bên bờ suối, là chứng nhân cho một tình yêu vô bờ bến của một người con đối với mẹ, và cũng là nơi Minh mãi mãi lưu lại, không bao giờ rời xa.

Và thế là, trong lòng làng ấy, cây đa thần trở thành biểu tượng của hy sinh và lòng hiếu thảo, mang lại sự an lành và bình yên cho tất cả. Ai có tấm lòng thành kính và lòng dũng cảm như Minh, đều có thể cảm nhận được sự hiện diện của anh, trong từng cơn gió, trong mỗi đêm trăng.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Bài tập liên quan

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k