Viết đoạn văn nghị luận khoảng 200 chữ nêu cảm nhận về vẻ đẹp của vị thânf prô-mê-tê trong văn bản trên
hông muốn để tình cảnh buồn tẻ đó kéo dài, bữa kia hai anh em Prômêtê và Êpimêtê đươcj thânf giao cho viêc tạo ra cho thế gian thêmnhiều nhiều cái gì đó để cho cuộc sống đông vui. . Cậu em, Êpimêtê mừng quá, tranh ngay lấy đất và nước nhào nặn ra, trước hết, là các loài vật và ban cho mỗi con vật một đặc ân của thần, một "vũ khí" để có thể phòng thân, hộ mệnh, bảo vệ được cuộc sống của giống loài mình. Con thì được ban cho ân huệ chạy nhanh như gió. Con thì có đôi mắt sáng xanh nhìn thấu cả đêm đen. Con thì có thân hình khổng lồ mạnh khỏe hết chỗ nói. Có con thân hình bé nhỏ nhưng lại có nọc độc gớm ghê. Rồi con có bộ lông dày, con có sải cánh rộng. Con thì xuống nước không chìm, con thì trèo leo thoăn thoắt... Tóm lại mỗi con vật, mỗi giống loài đều có "vũ khí" cần thiết để sống được ở thế gian.
Công việc làm xong xuôi, Êpimêtê gọi Prômêtê đến để xem xét lại. Mọi việc đều tốt, rất tốt nữa là đằng khác. Nhưng xem kỹ ra thì tai hại thay, còn sót lại một con, một con mà chàng Êpimêtê đần độn lại quên mất chẳng ban cho một đặc ân, một thứ "vũ khí" gì. Đó là con người! Một con người, nhưng trần trụi, trần trụi hoàn toàn. Phải, đúng là một con người trần trụi hoàn toàn trước mặt Prômêtê. Làm thế nào bây giờ? Làm thế nào để con người sống được ở thế gian khi các "nguyên liệu" đặc ân đã sử dụng phân phối hết rồi? Con người sẽ sống thế nào trước các con vật: hổ, báo, voi, sói, vẹt, nhím, gấu, ngựa, sư tử, cá, chim... là những con vật đã được sáng tạo hoàn hảo? Là những con vật đã được ban cho đặc ân của thần thánh? Và rồi còn phải đương đầu với nắng, mưa, bão tố, núi lửa phun, nước sông dâng, đất liền phút chốc thành biển cả, bãi bể hóa nương dâu... biết bao biến thiên, tai họa khôn lường? Prômêtê đã nghĩ như thế và quyết sửa chữa bằng được cái thiếu sót của chú em lơ đễnh, đần độn của mình. Prômêtê liền băng ngay lên bầu trời cao xa tít tắp, đến tận cỗ xe của thần Mặt Trời Hêliôx, lấy lửa của thần Mặt Trời châm vào ngọn đuốc của mình đem xuống trao cho loài người. Và thế là từ đó, thế gian, mặt đất lúc nào cũng rực cháy ngọn lửa của Prômêtê ban cho. Con người thoát khỏi cảnh sống tăm tối, giá lạnh, đói khát. Ngọn lửa trở thành người bạn thân thiết, người bảo vệ chắc chắn nhất, một vũ khí mạnh nhất của loài người. Ngọn lửa của con người hơn hẳn bộ lông dày, hàm răng sắc, cặp móng nhọn, thân hình đồ sộ, khỏe mạnh, tài bay cao, nhìn xa, chạy nhanh như bất cứ con vật nào.Và với ngọn lửa của Prômêtê, con người, thế hệ này qua thế hệ khác, tạo dựng cuộc sống của mình ngày càng văn minh hạnh phúc hơn. Viết đoạn văn nghị luận khoảng 200 chữ nêu cảm nhận về vẻ đẹp của vị thânf prô-mê-tê trong văn bản trên
Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Vị thần Prômêtê trong văn bản trên hiện lên là hình mẫu của lòng yêu thương và sự hy sinh cao cả. Mặc dù anh em Prômêtê và Êpimêtê được giao nhiệm vụ tạo ra thế giới, nhưng chỉ có Prômêtê mới là người nhìn thấy sự thiếu sót và tìm cách khắc phục, vì sự sống còn của loài người. Trong khi Êpimêtê mải mê ban phát những "vũ khí" cho các loài vật, Prômêtê nhận ra sự trần trụi, yếu đuối của con người và đã không ngần ngại hy sinh bản thân để tìm cách giúp đỡ họ. Việc Prômêtê lên bầu trời cao lấy lửa từ thần Mặt Trời Hêliôx không chỉ là hành động trao tặng ngọn lửa vật chất mà còn là biểu tượng cho sự trao gửi hy vọng, sức mạnh và văn minh cho nhân loại. Ngọn lửa này không chỉ xua tan bóng tối mà còn trở thành người bạn, người bảo vệ của loài người, giúp con người vượt qua thử thách của thiên nhiên và tạo dựng một cuộc sống mới. Từ đó, Prômêtê không chỉ là vị thần của trí tuệ và sáng tạo, mà còn là hình mẫu của lòng yêu thương vô bờ bến đối với con người.
Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời
(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi. Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
BÀI LÀM Prômêtê, trong thần thoại Hy Lạp, là một trong những Titan được biết đến như một biểu tượng của trí tuệ và sự cách mạng. Ông là người con của Titan Iapetus và nữ thần Clymene, và nổi bật với vai trò là người bảo vệ nhân loại trong cuộc chiến giữa Titan và các vị thần trên đỉnh Olympus. Tên gọi Prômêtê có nghĩa là "người biết trước," điều này phản ánh khả năng tiên đoán các sự kiện và hiểu biết sâu sắc của ông. Một trong những câu chuyện nổi tiếng nhất về Prômêtê là việc ông đã lén lút đánh cắp ngọn lửa từ thần Zeus và mang về cho nhân loại. Trong khi con người sống trong bóng tối và ngu muội, Prômêtê đã quyết định giúp đỡ họ bằng cách cung cấp lửa - một biểu tượng của tri thức, văn minh và sự sống. Thông qua hành động này, ông không chỉ mang lại cuộc sống tốt đẹp hơn cho con người mà còn khơi dậy trong họ sức mạnh của sự sáng tạo và phát triển. Hành động của Prômêtê đã khiến Zeus, vị thần tối cao của Olympus, nổi giận. Ông đã chịu hình phạt nặng nề: bị xích lại trên một ngọn núi, nơi mà mỗi ngày một con đại bàng sẽ đến gặm lấy gan của ông, và ban đêm, gan lại mọc trở lại. Hình phạt này không chỉ là sự tra tấn thể xác mà còn là một sự nhắc nhở về giá trị của tự do và hy sinh. Qua nỗi khổ của ông, Prômêtê trở thành biểu tượng của sự bất khuất và lòng kiên cường. Vẻ đẹp của Prômêtê không chỉ nằm ở hình dạng bên ngoài mà còn ở tâm hồn cao cả. Ông đại diện cho những phẩm chất như lòng dũng cảm, tình yêu thương đối với nhân loại, và sẵn lòng hy sinh vì lợi ích người khác. Prômêtê là một hình mẫu cho những người đấu tranh cho tự do, công lý và tri thức, làm nổi bật tầm quan trọng của cá nhân trong cuộc sống cộng đồng. Câu chuyện của Prômêtê là một bài học sâu sắc về sự hy sinh và lòng nhân ái. Ông không chỉ đơn thuần là một vị thần, mà còn là một biểu tượng cho sự chống lại áp bức, lòng dũng cảm và sự đức độ. Hình ảnh của Prômêtê không chỉ sống mãi trong thần thoại mà còn in sâu trong tâm trí con người, nhắc nhở chúng ta về giá trị của tri thức và sự trách nhiệm với cộng đồng.