Câu 1: Bài thơ trên được viết theo thể thơ tự do.
Câu 2: Những từ ngữ và hình ảnh thể hiện nỗi đau thương của cha mẹ khi mong chờ những người lính về là:
"Ngồi chờ mong thân ngày một héo mòn"
"Sớm tối xoa sờn mờ di ảnh"
"Niềm tin đã hết dần lấp lánh"
"Mắt mẹ cha đã mờ nhìn không nổi"
Những từ ngữ này thể hiện sự đau đớn, chờ đợi vô vọng và sự mòn mỏi của cha mẹ khi mong ngóng những đứa con đi xa, đặc biệt là trong bối cảnh chiến tranh.
Câu 3: Tác dụng của các câu hỏi tu từ trong các câu thơ:
"Mẹ cha chờ nay tóc bạc, răng long"
"Con mãi miết chỗ trạm dừng, ngọn suối?"
"Nơi rừng sâu sốt rét thừa, thiếu muối?"
"Sợ bạn buồn sao không dám chia tay?"
Các câu hỏi tu từ này làm nổi bật sự dằn vặt, đau khổ của người con khi phải rời xa gia đình để tham gia chiến tranh. Chúng cũng thể hiện sự lo lắng và băn khoăn về tình hình của mình, về những khó khăn mà cha mẹ và bản thân phải đối mặt. Những câu hỏi này làm tăng thêm tính chất day dứt và xúc động trong bài thơ.
Câu 4: Hình ảnh "vuông tròn" trong hai câu thơ "Vẫn cưng con như những ngày đỏ hỏn / Cạnh mẹ cha ta lại được vuông tròn!" mang ý nghĩa:
"Vuông tròn" là hình ảnh biểu trưng cho sự trọn vẹn, đầy đủ, hài hòa. Nó thể hiện sự đoàn tụ, hạnh phúc và bình yên khi người con trở về bên gia đình. Hình ảnh này gợi lên sự hoàn hảo trong tình yêu thương của cha mẹ, và sự trọn vẹn của hạnh phúc gia đình.
Câu 5: (Vì câu này yêu cầu bài luận, em có thể tham khảo phần viết dưới đây):
Ngày thương binh liệt sĩ 27/7 là dịp để chúng ta tưởng nhớ, tri ân những anh hùng đã hy sinh vì độc lập tự do của Tổ quốc. Là thế hệ trẻ, chúng ta cần có trách nhiệm tiếp nối và gìn giữ những giá trị mà các thế hệ cha anh đã xây dựng. Điều này không chỉ qua những hành động to lớn như tham gia quân đội, mà còn thể hiện trong những việc làm nhỏ bé nhưng thiết thực như học tập, rèn luyện, cống hiến sức lực vào công cuộc xây dựng đất nước. Chính qua những đóng góp dù nhỏ nhưng tích cực đó, chúng ta thể hiện lòng biết ơn đối với những hi sinh của các thế hệ đi trước và giữ vững niềm tin vào tương lai đất nước.