Bài thơ "Xuân Trong" của Trương Thiếu Huyền là một tác phẩm nổi bật với vẻ đẹp tinh tế trong cả nội dung và nghệ thuật. Về nội dung, bài thơ mang đến một cái nhìn sâu sắc về mùa xuân như một biểu tượng của sự sống, sức trẻ, và hy vọng. Mùa xuân không chỉ là sự chuyển giao giữa mùa đông và mùa hè, mà còn là khoảnh khắc của sự tái sinh, nơi mọi thứ đều trỗi dậy, đầy sức sống và khát khao. Thơ Xuân Trong gợi ra một không gian tươi mới, tràn ngập sắc màu của thiên nhiên, nhưng lại chứa đựng một nỗi niềm hoài vọng, một sự chờ đợi lặng lẽ.
Về nghệ thuật, bài thơ sử dụng các biện pháp tu từ như ẩn dụ, hoán dụ và nhịp điệu nhẹ nhàng để tạo nên một không gian thơ mộng, đầy cảm xúc. Câu thơ ngắn gọn, đậm chất biểu tượng, phản ánh được sự hòa quyện giữa thiên nhiên và cảm xúc con người. Ngoài ra, việc sử dụng hình ảnh mùa xuân để khắc họa nội tâm nhân vật cũng là một nét đặc sắc, khiến bài thơ vừa sâu lắng, vừa mang tính triết lý.