Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Phân tích tác phẩm truyện ngắn Người ăn xin của nhà văn Tuốc - Ghê - Nhép

phân tích tác phẩm truyện ngắn Người Ăn Xin của nhà văn Tuốc - Ghê -Nhép
2 Xem trả lời
Hỏi chi tiết
24
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
Tác phẩm "Người ăn xin" của nhà văn Tuốc - Ghê - Nhép (tên thật là Anton Pavlovich Chekhov) là một trong những tác phẩm tiêu biểu phản ánh rõ nét hiện thực xã hội Nga vào thời điểm cuối thế kỷ 19. Qua câu chuyện về một người ăn xin, tác giả đã khéo léo thể hiện những vấn đề sâu sắc về con người, xã hội và những bi kịch trong cuộc sống.

### 1. **Nội dung và cốt truyện:**

Câu chuyện xoay quanh hình ảnh của một người ăn xin, một nhân vật mà xã hội thường xuyên xa lánh và coi thường. Người ăn xin xuất hiện với bộ dạng tồi tệ, đôi khi có những hành động khiến người khác phải chùn bước. Tuy nhiên, ẩn sau hình ảnh đáng thương ấy là một câu chuyện sâu sắc về số phận và hoàn cảnh sống của ông.

### 2. **Nhân vật:**

Nhân vật chính trong tác phẩm là người ăn xin, với những nét tính cách và tâm trạng phong phú. Qua đó, tác giả khai thác sâu sắc tâm lý của nhân vật. Ông không chỉ là biểu tượng của sự nghèo khổ, mà còn là người có sức sống, có hi vọng và những khao khát sống. Nhân vật này không chỉ là nạn nhân của xã hội mà còn là một bản thể phản ánh những bi kịch, nỗi đau và sự oan nghiệt của cuộc sống.

### 3. **Chủ đề và ý nghĩa:**

Tác phẩm không chỉ dừng lại ở câu chuyện về người ăn xin mà còn mở rộng ra nhiều khía cạnh khác của cuộc sống như:

- **Sự cô đơn:** Người ăn xin có thể sống giữa đám đông nhưng vẫn luôn cảm thấy cô đơn và lạc lõng. Điều này thể hiện rõ ràng trong mối quan hệ của ông với những người xung quanh, họ không hiểu và không đồng cảm với ông.

- **Nỗi đau và niềm hy vọng:** Dù là người nghèo khổ, nhưng bên trong người ăn xin vẫn chứa đựng những khao khát, ước mơ được sống một cuộc đời tốt đẹp hơn, vượt ra khỏi những điều tồi tệ mà ông đang phải chịu đựng.

- **Sự phê phán xã hội:** Tác phẩm cũng là một lời chỉ trích mạnh mẽ đối với xã hội Nga thời bấy giờ, khi mà người nghèo phải sống trong cảnh thiếu thốn và bị xã hội thờ ơ, vô cảm.

### 4. **Ngôs ngữ và phong cách nghệ thuật:**

Tuốc - Ghê - Nhép sử dụng ngôn ngữ giản dị nhưng mang tính chất sâu sắc, mang lại cho độc giả cảm giác gần gũi và chân thực. Cách xây dựng nhân vật, tình huống và biểu cảm tài tình giúp truyền tải thông điệp của tác phẩm một cách rõ ràng.

### Kết luận:

Tác phẩm "Người ăn xin" của Tuốc - Ghê - Nhép không chỉ đơn thuần là một câu chuyện về một nhân vật nghèo khổ, mà còn là một tác phẩm nghệ thuật sâu sắc phản ánh hiện thực xã hội với những nỗi khổ và ước vọng của con người. Qua đó, tác giả đã thể hiện sự đồng cảm và tôn trọng đối với những số phận bất hạnh, đồng thời kêu gọi chúng ta hãy nhìn nhận và suy nghĩ về giá trị của cuộc sống, về tình người trong xã hội.
1
0
Antony
25/12 15:56:00
+5đ tặng

“Sống trong đời sống cần có một tấm lòng. Để làm gì, em biết không? Để gió cuốn đi” lời bài hát của Trịnh Công Sơn cứ văng vẳng bên tai mỗi khi em gặp những con người đói khổ phải xin ăn trên phố phường hoa lệ. Có lẽ sợi dây mong manh để kết nối con người với nhau chính là tình yêu thương. Sợi dây yêu thương này đã được nhà văn nga Ivan Turgenev thể hiện sâu sắc qua mẩu truyện ngắn Người ăn xin.

Câu chuyện rất đơn giản kể về: “Người ăn xin đã già. Đôi mắt ông đỏ hoe, nước mắt ông giàn giụa, đôi môi tái nhợt áo quần tả tơi. Ông chìa tay xin tôi.

Tôi lục hết túi nọ đến túi kia, không có lấy một xu, không có cả khăn tay, chẳng có gì hết. Ông vẫn đợi tôi. Tôi chẳng biết làm thế nào. Bàn tay tôi run run nắm chặt lấy bàn tay nóng hổi của ông:

– Xin ông đừng giận cháu! Cháu không có gì cho ông cả.Ông nhìn tôi chăm chăm đôi môi nở nụ cười: Cháu ơi,cảm ơn cháu!Như vậy là cháu đã cho lão rồi. Khi ấy tôi chợt hiểu ra: cả tôi nữa tôi cũng vừa nhận được một cái gì đó của ông.”

Vậy đấy, trong câu chuyện nay không có một đồng tiền nào được cho đi nhưng có một thứ được cho đi rất nhiều đó chính là tình thương. Đó chính là “cho là nhận” một đạo lý làm người thật giản đơn trong cuộc sống. Tình yêu thương là một sợi dây vô hình nhưng thiêng liêng mà chúng ta khó có thể định nghĩa được nhưng chúng ta đều biết rằng nếu không có nó thì cuộc sống này thật uổng phí. Tình yêu thương giữa người với người mang đến cho chúng ta sự hạnh phúc và làm cho xã hội này ngày càng tốt đẹp hơn.

“Mỗi cây mỗi hoa mỗi nhà mỗi cảnh” vì vậy, trong cuộc sống có rất nhiều mảnh đời bất hạnh cần được chúng ta giúp đỡ. Ông bà ta từng có câu “Lá lành đùm lá rách, lá rách ít đùm lá rách nhiều”. Đó là những lời dặn dò chúng ta hãy biết cảm thông xót thương, chia sẻ trước những mảnh đời bất hạnh. Con người ta chỉ có thể trở nên thật có giá trị khi chúng ta biết yêu thương, chia sẻ. Có lẽ tình huống trong câu chuyện giúp chúng ta hiểu hơn về tình yêu thương này. Không có chút vật chất nào nhưng cả hai đều nhận được rất nhiều. Họ chính là những nghèo khổ bần hàn những thứ họ cho nhau chính là tình thương yêu vô bến. Đó chính là tấm lòng khao khát được rút một người nghèo khó vất vả hơn mình nhưng lại bất lực. Nhưng ông lão ăn xin đã nhận được sự yêu thương và tôn trọng của nhân vật “tôi”. Và ngược lại nhân vật “tôi” đã nhận được sự đồng cảm yêu thương từ ông lão ăn xin. Tình người cao đẹp của họ đã sưởi ấm những đêm đông giá lạnh.

Thế nhưng giờ đây, trong một xã hội hiện đại xô bồ dường như tình người trở nên phai nhạt. Ích kỷ và vô cảm đó là những gì mà chúng ta đã và đang làm với những người xung quanh chúng ta. Có những người ăn xin lê lết hàng giờ liền bên hè phố không xin đủ tiền bữa ăn. Chúng ta khinh miệt họ khi họ xin chúng ta tiền, chúng ta ghê sợ họ vì sự bẩn thỉu rách rưới. Chúng ta vô cảm với những em bé bị ấu dâm, bắt nạt, bạo hành từ đâu mà xã hội chúng ta lại trở nên vô cảm như vậy? Phải chăng là vì có nhiều kẻ lười làm chỉ chơi đã lợi dụng tình thương của chúng ta để kiếm ăn nên chúng ta sợ bị lừa. Phải chăng là vì chúng ta nghĩ rằng chúng ta cũng đang đói kém, nghèo nàn nên chúng ta không thể giúp gì được cho người khác? Niềm tin giữa con người với người đã bị lụi tàn.

Không niềm tin và tình yêu của chúng ta còn đó. Khi những đồng bào ta bị lũ lụt hàng tỷ đồng đã đến được tay bà con, hàng triệu những em nhỏ đã được cắp sách tới trường nhờ những tấm lòng hảo tâm. Và còn hàng triệu, hàng triệu những con người đa cùng nhau giúp đỡ để tình yêu và tình thương ngày càng được lan tỏa khắp xã hội. Đừng sợ hãi khi cho đi, đừng buồn khi bạn bị lừa dối hãy cứ tiếp tục yêu thương vì điều đó sẽ giúp bạn ngày càng tốt đẹp hơn trong cuộc sống.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
1
0
Đặng Hải Đăng
25/12 17:31:37
+4đ tặng

Tác phẩm "Người ăn xin" của nhà văn Tuốc - Ghê - Nhép là một trong những truyện ngắn nổi bật của văn học Nga, phản ánh sâu sắc những vấn đề xã hội, nhân sinh và mối quan hệ giữa con người với nhau. Dưới đây là một phân tích chi tiết về tác phẩm này:

1. Giới thiệu về tác giả Tuốc - Ghê - Nhép

Tuốc - Ghê - Nhép là một nhà văn nổi tiếng của văn học Nga, với các tác phẩm chủ yếu phản ánh những vấn đề xã hội và sự khắc nghiệt của cuộc sống. Ông viết những câu chuyện về con người trong xã hội đương thời, đặc biệt là những người nghèo khổ, bị áp bức và thiếu thốn. Các tác phẩm của ông luôn chứa đựng những thông điệp sâu sắc về sự bất công, lòng nhân ái và mối quan hệ giữa những con người trong xã hội.

2. Tóm tắt nội dung tác phẩm

Truyện ngắn "Người ăn xin" kể về một người ăn xin xuất hiện trước một tòa nhà lớn của giới quý tộc. Người này là một ông lão nghèo khổ, khuôn mặt nhăn nheo, cơ thể gầy guộc, đầy vẻ tội nghiệp. Ông ta đứng trước cổng tòa nhà, cầu xin sự giúp đỡ từ những người qua lại, nhưng chỉ nhận được những cái nhìn lạnh nhạt, thậm chí là khinh bỉ từ phía những người giàu có.

Tuy nhiên, khi một quý ông bước ra, người ăn xin bỗng nhiên ngừng cầu xin và lặng lẽ cúi đầu, khiến người đàn ông cảm thấy có điều gì đó kỳ lạ. Sau khi ông quý ông này đi khuất, người ăn xin lại tiếp tục công việc của mình như chưa hề có chuyện gì xảy ra. Câu chuyện kết thúc mở, để lại nhiều suy ngẫm về sự nghèo khó, sự xa cách giữa các tầng lớp trong xã hội và bản chất con người.

3. Phân tích các nhân vật trong tác phẩm
  • Người ăn xin: Ông lão ăn xin là một hình ảnh tiêu biểu của tầng lớp thấp kém trong xã hội, những người bị bỏ rơi và sống trong cảnh nghèo khó. Tuy vậy, ông lại không phải là một người hoàn toàn cam chịu. Hành động dừng lại cầu xin khi nhìn thấy quý ông chứng tỏ ông có một sự tự trọng nhất định. Hình ảnh này có thể được hiểu là sự bất lực trong xã hội, dù ông vẫn giữ được lòng tự tôn, không muốn quỵ lụy trước người khác.

  • Quý ông: Nhân vật quý ông là hình ảnh của tầng lớp giàu có, quyền lực trong xã hội. Mặc dù không có hành động gì đặc biệt, nhưng sự xuất hiện của ông lại khiến người ăn xin dừng lại. Sự khinh thường, coi thường của tầng lớp thượng lưu đối với người nghèo là một trong những thông điệp chính của tác phẩm. Tuy nhiên, hành động của quý ông cũng có thể được hiểu là một sự phản ánh của sự lãnh đạm và vô cảm trong xã hội đối với những số phận hẩm hiu.

4. Chủ đề và thông điệp của tác phẩm

Tác phẩm "Người ăn xin" phản ánh một xã hội phân hóa rõ rệt giữa các tầng lớp, với sự khác biệt lớn về quyền lực, địa vị và sự giàu nghèo. Qua câu chuyện của người ăn xin, tác giả muốn phê phán sự vô cảm, lạnh lùng của những người giàu có đối với những người nghèo khổ. Mặc dù người ăn xin không nhận được sự cảm thông từ người khác, nhưng trong hành động của ông ta, người đọc có thể nhận ra một phần sự khước từ đối với sự áp bức và khinh miệt.

Bên cạnh đó, tác phẩm còn đặt ra câu hỏi về giá trị của con người và phẩm giá trong xã hội. Liệu có phải con người chỉ có giá trị khi họ sở hữu tiền bạc và địa vị xã hội? Hay phẩm giá của một người vẫn tồn tại, dù họ có nghèo khổ đến đâu?

5. Cách xây dựng cốt truyện và phong cách nghệ thuật

Tác phẩm có cốt truyện đơn giản, nhưng lại chứa đựng nhiều tầng ý nghĩa. Mặc dù chỉ diễn ra trong một khoảng thời gian ngắn và không có nhiều sự kiện xảy ra, nhưng qua hành động nhỏ của người ăn xin, tác giả đã khéo léo lột tả được sự phân hóa, mâu thuẫn trong xã hội.

Phong cách nghệ thuật của Tuốc - Ghê - Nhép rất tinh tế, với việc sử dụng đối thoại ít nhưng rất súc tích, cùng với những mô tả sắc sảo về nhân vật và hoàn cảnh. Ông không đi sâu vào miêu tả các cảm xúc bên trong nhân vật mà để cho những hành động và cử chỉ của họ tự bộc lộ bản chất.

6. Kết luận

"Người ăn xin" là một tác phẩm ngắn nhưng rất sâu sắc, phản ánh hiện thực xã hội với sự phân chia rõ rệt giữa các tầng lớp và những mâu thuẫn, bất công trong đời sống. Tuốc - Ghê - Nhép không chỉ miêu tả sự nghèo khó, mà còn đặt ra câu hỏi về phẩm giá con người và cách mà xã hội đối xử với những số phận hẩm hiu. Tác phẩm này vẫn giữ nguyên giá trị nhân văn và là một lời nhắc nhở về sự cần thiết của lòng nhân ái và sự công bằng trong xã hội.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k
Gửi câu hỏi
×