Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Một trong những trải nghiệm đáng nhớ nhất của tôi là lần đầu tiên tham gia vào một chuyến đi tình nguyện giúp đỡ trẻ em nghèo ở vùng sâu, vùng xa. Khi ấy, tôi chỉ mới là một học sinh cấp ba, đầy ngây thơ và chưa hiểu hết giá trị của việc giúp đỡ cộng đồng. Nhưng chuyến đi ấy đã khiến tôi thay đổi rất nhiều.
Ngày đầu tiên đặt chân đến làng, tôi không khỏi ngạc nhiên trước cảnh vật hoang sơ và nghèo khó nơi đây. Những ngôi nhà tồi tàn, lụp xụp nằm sát nhau, mái ngói rêu phong, đường đất lầy lội khi có mưa. Những đứa trẻ ở đây, tóc rối, áo quần lấm lem, nhưng đôi mắt của chúng sáng lấp lánh niềm vui, sự háo hức khi nhìn thấy chúng tôi. Lúc đó, tôi không thể không tự hỏi: "Làm sao những đứa trẻ này có thể vui vẻ thế này khi cuộc sống quanh chúng thật khốn khó?"
Một buổi chiều, khi tôi cùng các bạn tình nguyện viên dạy học cho bọn trẻ, có một bé gái nhỏ, mái tóc dài bù xù, ngồi im lặng bên cửa sổ. Cô bé không tham gia học mà chỉ lặng lẽ nhìn ra ngoài, đôi mắt đượm buồn. Khi tôi đến gần, cô bé nhìn tôi và nói: "Chị ơi, em muốn học giỏi như các bạn ở thành phố, nhưng nhà em nghèo quá, không có tiền mua sách vở." Câu nói ấy khiến trái tim tôi thắt lại. Lúc ấy, tôi không còn cảm thấy mệt mỏi hay lo lắng về việc mình làm chưa đủ. Chỉ có một cảm giác mạnh mẽ trào dâng trong lòng, rằng mình cần phải làm nhiều hơn nữa, cần phải thay đổi một cái gì đó trong cuộc sống này.
Từ ngày hôm đó, tôi luôn nhớ về cô bé và những đứa trẻ khác trong làng. Tôi không chỉ giúp đỡ chúng về mặt học tập, mà còn cố gắng mang lại cho chúng niềm tin vào tương lai. Cảm giác khi nhìn thấy những nụ cười của các em sau mỗi buổi học là một cảm giác hạnh phúc không thể tả xiết. Tôi nhận ra rằng, chính những điều nhỏ bé mà tôi có thể làm cho người khác lại có ý nghĩa hơn bao giờ hết.
Trải nghiệm ấy đã giúp tôi thay đổi rất nhiều. Tôi không còn chỉ biết sống cho bản thân mà đã biết quan tâm đến những người xung quanh, đặc biệt là những người kém may mắn. Hơn thế nữa, tôi học được rằng, đôi khi hạnh phúc không phải là những điều lớn lao, mà là những hành động nhỏ bé, là sự chia sẻ, giúp đỡ chân thành từ trái tim.
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |