Câu chuyện "Mua kính" phê phán thói quen giả vờ, khoe mẽ, thiếu hiểu biết mà lại tỏ ra thông thái. Anh chàng trong truyện không biết chữ nhưng lại bắt chước người khác mua kính với mục đích khoe khoang mình cũng là người đọc sách. Anh ta không hiểu được mục đích thực sự của việc đeo kính là để hỗ trợ thị lực, giúp nhìn rõ hơn, mà chỉ coi đó là một thứ trang sức, một biểu hiện của sự tri thức.
Nếu thói quen này tồn tại trong xã hội, nó sẽ gây ra những hậu quả nghiêm trọng cho cả cá nhân và cộng đồng:
Đối với cá nhân:
Mất uy tín, lòng tin: Khi bị phát hiện sự giả dối, người đó sẽ mất đi sự tin tưởng của những người xung quanh. Mọi lời nói và hành động của họ sau này đều sẽ bị nghi ngờ.
Không học hỏi được kiến thức thực sự: Thay vì tập trung vào việc học hỏi và trau dồi kiến thức, họ chỉ quan tâm đến việc tạo vỏ bọc bên ngoài. Điều này khiến họ mãi mãi dậm chân tại chỗ, không thể phát triển bản thân.
Sống trong sự lo lắng, sợ hãi bị phát hiện: Họ luôn phải che giấu sự thiếu hiểu biết của mình, sống trong sự căng thẳng và lo lắng bị người khác vạch trần.
Trở thành trò cười cho người khác: Khi sự thật bị phơi bày, họ sẽ trở thành đối tượng bị chế giễu, cười chê.
Đối với cộng đồng:
Ảnh hưởng đến sự phát triển của xã hội: Một xã hội mà mọi người chỉ quan tâm đến hình thức bên ngoài, giả tạo tri thức sẽ không thể phát triển. Những người thực sự có năng lực sẽ không được trọng dụng, những vấn đề thực sự của xã hội sẽ không được giải quyết.
Gây ra sự bất công, giả dối: Những người giả vờ giỏi giang có thể chiếm được những vị trí không xứng đáng, gây ra sự bất công trong xã hội. Sự dối trá sẽ lan rộng, làm xói mòn các giá trị đạo đức.
Lãng phí nguồn lực: Việc sử dụng nguồn lực cho những mục đích khoe mẽ, hình thức sẽ gây lãng phí cho xã hội. Thay vì đầu tư vào những hoạt động thực chất, có ích, nguồn lực bị phân tán vào những thứ vô bổ.