Về văn hóa:
Tư tưởng: Nho giáo trở thành hệ tư tưởng chủ đạo, chi phối đời sống chính trị, xã hội và đạo đức của Trung Quốc trong suốt thời kỳ phong kiến. Bên cạnh đó còn có sự phát triển của Đạo giáo và Phật giáo.
Văn học:
Thơ ca phát triển mạnh mẽ với nhiều nhà thơ nổi tiếng như Lý Bạch, Đỗ Phủ (thời Đường), Tô Thức (thời Tống)...
Tiểu thuyết chương hồi ra đời và đạt đến đỉnh cao vào thời Minh - Thanh với các tác phẩm kinh điển như "Tam Quốc diễn nghĩa" của La Quán Trung, "Thủy Hử" của Thi Nại Am, "Tây Du Ký" của Ngô Thừa Ân, "Hồng Lâu Mộng" của Tào Tuyết Cần.
Sử học: Các bộ sử đồ sộ được biên soạn, ghi chép lại lịch sử các triều đại, tiêu biểu là "Sử ký" của Tư Mã Thiên (thời Hán), "Hán thư", "Đường thư", "Minh sử"...
Kiến trúc và điêu khắc: Nhiều công trình kiến trúc đồ sộ, độc đáo được xây dựng như Vạn Lý Trường Thành, Tử Cấm Thành (Cố Cung), các lăng tẩm của các hoàng đế, các tượng Phật được chạm khắc tinh xảo...
Hội họa và thư pháp: Phát triển với nhiều trường phái và họa sĩ nổi tiếng. Thư pháp cũng được coi là một loại hình nghệ thuật cao quý.
Về kỹ thuật:
Trung Quốc có "Tứ đại phát minh" (bốn phát minh vĩ đại) đã làm thay đổi thế giới:
Giấy: Được phát minh vào khoảng năm 105 sau Công nguyên bởi Thái Luân, giấy đã thay thế các vật liệu viết trước đó như thẻ tre, lụa, giúp cho việc ghi chép và lưu trữ thông tin trở nên dễ dàng và phổ biến hơn.
Kỹ thuật in: Kỹ thuật in khắc gỗ xuất hiện sớm, sau đó kỹ thuật in chữ rời được phát minh bởi Tất Thăng vào thời Tống, tạo tiền đề cho sự phát triển của in ấn và xuất bản.
La bàn: La bàn giúp định hướng trong hàng hải và thám hiểm, góp phần thúc đẩy các cuộc giao thương và khám phá thế giới.
Thuốc súng: Thuốc súng ban đầu được sử dụng trong pháo hoa, sau đó được ứng dụng vào quân sự, làm thay đổi cục diện chiến tranh.