Đoạn trích trong tác phẩm “Làm bạn với bầu trời” của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh, qua cuộc trò chuyện giữa hai anh em, đã mở ra một không gian sống động, đầy cảm xúc, khiến người đọc phải suy ngẫm về cuộc sống, tình cảm gia đình, và cách mà mỗi con người nhìn nhận và đối diện với những khó khăn trong cuộc sống. Qua lời nói của đứa em nhỏ, câu hỏi “Sao ba hay đánh mắng em vậy anh?”, tác giả đã khéo léo thể hiện sự ngây thơ của trẻ nhỏ, nhưng cũng chính từ câu hỏi ấy, chúng ta có thể nhận ra sự trăn trở về tình yêu thương trong gia đình, về sự quan tâm và trách nhiệm của những người lớn đối với nhau, đặc biệt là đối với những đứa trẻ trong gia đình.
Câu hỏi của đứa em không chỉ phản ánh sự ngây thơ, mà còn thể hiện một phần sự bức xúc, thắc mắc về sự bất công mà nó đang phải chứng kiến trong gia đình mình. Đứa trẻ không thể lý giải vì sao người ba lại hành động như vậy, và cũng không hiểu được rằng đôi khi những hành động đó xuất phát từ tình thương của người ba muốn bảo vệ và dạy dỗ con cái. Đây là một vấn đề rất thường gặp trong các gia đình, đặc biệt là khi đứa trẻ chưa đủ lớn để hiểu hết những khó khăn mà người lớn phải đối mặt. Tuy nhiên, sự ngây thơ đó cũng là một biểu hiện của tình yêu trong sáng, không pha tạp, không bị vướng bận bởi những lo toan, âu lo của cuộc sống.
Sau câu hỏi đầy ngây thơ ấy, người anh đã đưa ra một câu trả lời mà đối với đứa trẻ có thể là một sự giải thích hợp lý, nhưng với người lớn, lại là một lời nhắc nhở sâu sắc về cách nhìn nhận cuộc sống. “Trong mắt một đứa như vậy, cuộc sống bao giờ cũng đẹp”. Đây không chỉ là câu trả lời của người anh dành cho em mà còn là quan điểm sống của anh, thể hiện sự lạc quan và tình yêu đối với cuộc sống dù có bao nhiêu khó khăn, thử thách. Câu trả lời này có thể giúp đứa em cảm nhận được rằng, mặc dù ba có đánh mắng em, nhưng cuộc sống không chỉ có sự khó chịu ấy mà còn có những điều tốt đẹp mà em có thể tìm thấy nếu nhìn nhận cuộc sống với con mắt trong sáng, yêu đời. Đó là sự lạc quan, là khả năng nhìn ra vẻ đẹp trong những điều đơn giản nhất, trong những điều mà đôi khi chúng ta tưởng chừng như đã bỏ qua.
Đoạn trích của tác giả đã khắc họa rõ nét sự khác biệt trong cách nhìn nhận của trẻ em và người lớn đối với cuộc sống. Trẻ em, với cái nhìn trong sáng, giản dị, họ không bị vướng bận bởi những vấn đề to tát của cuộc sống. Họ có thể nhìn thấy vẻ đẹp trong những điều nhỏ nhặt, những điều mà người lớn đôi khi bỏ qua vì quá chú tâm vào những lo toan, bận rộn. Người lớn, đặc biệt là trong vai trò làm cha, làm mẹ, có thể vì quá yêu thương mà hành động thiếu kiềm chế, đôi khi làm tổn thương con cái mà không nhận thức được. Còn trẻ em, dù phải chịu đựng những khó khăn, thiếu thốn, nhưng với ánh mắt ngây thơ, trong sáng, chúng vẫn có thể tìm thấy vẻ đẹp trong cuộc sống.
Thông qua câu trả lời của người anh và câu hỏi của đứa em, tác giả cũng muốn gửi gắm một thông điệp về sự cần thiết của tình yêu thương và sự thấu hiểu trong gia đình. Mỗi gia đình đều có những vấn đề, những khó khăn riêng, nhưng chính trong những khoảnh khắc chia sẻ, thấu hiểu và yêu thương, chúng ta có thể nhìn thấy vẻ đẹp của cuộc sống. Không có cuộc sống nào hoàn hảo, nhưng với tình yêu, sự kiên nhẫn và sự lạc quan, chúng ta có thể vượt qua mọi thử thách và tìm thấy niềm vui trong cuộc sống.
Đoạn trích này cũng cho thấy một cách nhìn nhận khác về gia đình và tình yêu thương. Khi gia đình có vấn đề, có những khó khăn, thay vì tìm kiếm sự hoàn hảo, chúng ta cần phải biết cách thấu hiểu, chia sẻ và quan tâm đến nhau. Đó là một bài học về cách đối diện với cuộc sống, về tình cảm gia đình và sự gắn kết giữa các thành viên trong gia đình. Và khi ta nhìn cuộc sống với một cái nhìn yêu thương, trong sáng, như đứa em trong câu chuyện, ta sẽ nhận ra rằng cuộc sống luôn chứa đựng những điều đẹp đẽ, dù cho có bao nhiêu thử thách.
Từ đoạn trích này, người đọc không chỉ cảm nhận được tình cảm gia đình sâu sắc mà còn nhận ra rằng, dù có sống trong hoàn cảnh nào, khi ta giữ được cái nhìn trong sáng, yêu đời, ta sẽ luôn tìm thấy niềm vui và sự tươi đẹp trong cuộc sống. Và đó chính là bài học quan trọng mà nhà văn Nguyễn Nhật Ánh muốn gửi đến tất cả chúng ta.