Câu 8: Dùng đại từ thích hợp cho "vành khuyên".
Trong câu văn "Đối mặt vành khuyên vẻ trang long lanh, vành khuyên lách mở vào tâm bật sâu trong từng khe vỏ rách lượn tuột", từ "vành khuyên" được lặp lại. Để tránh lặp từ và làm cho câu văn mạch lạc hơn, ta có thể dùng đại từ thay thế. Trong trường hợp này, "vành khuyên" là danh từ chỉ vật, số ít, nên ta có thể dùng đại từ "nó".
Câu văn sau khi thay thế: "Đối mặt vành khuyên vẻ trang long lanh, nó lách mở vào tâm bật sâu trong từng khe vỏ rách lượn tuột."
Câu 9: Thay thế từ dùng sai (nếu có) ở hai câu văn:
"Quê em có dòng sông lợ chảy qua. Nhưng ngày hè oi ả, em thỏa sức bơi lội."
Từ "lợ" trong câu "Quê em có dòng sông lợ chảy qua" là từ dùng chưa chính xác. "Lợ" dùng để chỉ loại nước có độ mặn trung bình, pha trộn giữa nước ngọt và nước mặn (thường ở vùng cửa sông giáp biển). Nếu sông chảy qua quê bạn không giáp biển, thì không nên dùng từ "lợ". Thay vào đó, ta có thể dùng các từ ngữ khác tùy thuộc vào đặc điểm của dòng sông:
Nếu sông nước ngọt: "Quê em có dòng sông trong xanh/hiền hòa/êm đềm chảy qua."
Nếu sông có nhiều phù sa: "Quê em có dòng sông màu mỡ/đầy phù sa chảy qua."
Nếu sông chảy xiết: "Quê em có dòng sông cuồn cuộn/mạnh mẽ chảy qua."
Vì vậy, câu văn nên được sửa lại như sau (ví dụ với sông nước ngọt): "Quê em có dòng sông trong xanh chảy qua. Nhưng ngày hè oi ả, em thỏa sức bơi lội."