Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Phân tích khổ thơ sau

phân tích khổ thơ: Trăm năm ấy bể dâu mang nặng


Ngấn lệ sầu thầm lặng tiễn đưa


Tiếng ru ngọt dịu ngày xưa


Giờ trôi theo gió theo mưa nghẹo ngào
3 Xem trả lời
Hỏi chi tiết
32
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
Khổ thơ trên thể hiện tâm tư sâu sắc của người viết về thời gian và cuộc đời, qua đó bộc lộ những triết lý về sự chuyển biến của cuộc sống cũng như nỗi nhớ thương. Dưới đây là phân tích chi tiết các yếu tố trong khổ thơ:

1. **Tượng trưng và hình ảnh (Hình ảnh "bể dâu")**: Câu thơ mở đầu "Trăm năm ấy bể dâu mang nặng" sử dụng hình ảnh bể dâu để thể hiện sự biến đổi của thời gian. "Bể dâu" không chỉ mang ý nghĩa vật chất mà còn ngụ ý đến những thay đổi lớn trong cuộc đời, từ hạnh phúc đến khổ đau. Thời gian trôi qua như bể dâu, những điều tưởng chừng bền vững lại hóa thành phù du.

2. **Nỗi buồn và sự tiễn đưa**: "Ngấn lệ sầu thầm lặng tiễn đưa" thể hiện cảm xúc buồn bã, lặng lẽ của nhân vật trong thơ. Những giọt lệ không chỉ là biểu hiện của nỗi buồn mà còn là sự chia ly, tiễn đưa về một quá khứ đẹp đẽ đã qua. Từ “thầm lặng” cũng nhấn mạnh sự u uất, cô đơn của người nhớ thương.

3. **Hồi tưởng và nỗi nhớ**: "Tiếng ru ngọt dịu ngày xưa" mang tính hoài niệm. Tiếng ru mẹ ngày xưa gắn liền với kỷ niệm tuổi thơ tươi đẹp, tạo cảm giác bình yên, ấm áp. Tuy nhiên, từ "giờ trôi theo gió theo mưa nghẹn ngào" cho thấy rằng những kỷ niệm đẹp ấy nay đã xa vời, lướt qua như gió, như mưa. Sự đối lập giữa quá khứ hạnh phúc và hiện tại trống trải càng tạo nên nỗi buồn sâu sắc.

4. **Tính triết lý và nhân sinh**: Khổ thơ không chỉ đơn thuần là tâm tư của một cá nhân mà còn phản ánh những quy luật nghiệt ngã của cuộc sống, rằng mọi điều rồi cũng sẽ trôi qua, và con người phải học cách sống với những mất mát, sự thay đổi của thời gian.

Tóm lại, khổ thơ trên không chỉ thể hiện nỗi buồn và ký ức mà còn chứa đựng những suy tư về cuộc sống, thời gian và tình yêu thương. Những cảm xúc tự chân thành và sâu sắc này đã tạo nên sức hấp dẫn cho bài thơ.
1
0
Avicii
06/01 00:04:39
+5đ tặng

Khổ thơ "Trăm năm ấy bể dâu mang nặng / Ngấn lệ sầu thầm lặng tiễn đưa / Tiếng ru ngọt dịu ngày xưa / Giờ trôi theo gió theo mưa nghẹo ngào" là một khúc ca trầm buồn về những biến thiên của cuộc đời và sự phai nhạt của những kỷ niệm. Khổ thơ tập trung vào sự đối lập giữa quá khứ êm đềm và thực tại đầy biến động, giữa những âm hưởng ngọt ngào của ngày xưa và sự trôi dạt, mong manh của hiện tại. Mở đầu khổ thơ là một lời khái quát về dòng chảy thời gian và những biến cố của cuộc đời: "Trăm năm ấy bể dâu mang nặng". "Trăm năm ấy" không nên hiểu theo nghĩa đen là một trăm năm mà là một khoảng thời gian dài, tượng trưng cho dòng chảy vô tận của thời gian, chứng kiến bao sự đổi thay của cuộc đời, của lịch sử. Thành ngữ "bể dâu" (桑田滄海) với điển tích "ruộng dâu hóa biển cả" đã diễn tả một cách cô đọng những biến đổi lớn lao, những thăng trầm của cuộc đời. "Mang nặng" cho thấy những biến cố ấy không hề nhẹ nhàng mà chất chứa nhiều khó khăn, thử thách, thậm chí là đau khổ. Câu thơ đã đặt ra một bối cảnh rộng lớn về sự biến đổi không ngừng của cuộc đời. Tiếp nối mạch cảm xúc ấy, câu thơ thứ hai "Ngấn lệ sầu thầm lặng tiễn đưa" tập trung vào nỗi đau chia ly. "Ngấn lệ sầu" là hình ảnh những giọt nước mắt đọng lại, không rơi, thể hiện nỗi buồn sâu kín, kìm nén trong lòng. "Thầm lặng tiễn đưa" gợi lên một cuộc chia ly âm thầm, không ồn ào, nhưng chất chứa nỗi buồn da diết. Đó có thể là sự tiễn biệt người thân yêu ra đi mãi mãi, hoặc là sự chia ly trong tình cảm, trong các mối quan hệ. Câu thơ đã khắc họa một cách tinh tế nỗi đau buồn thầm kín trong lòng người. Đến câu thơ thứ ba, "Tiếng ru ngọt dịu ngày xưa", ký ức về quá khứ êm đềm chợt ùa về. "Tiếng ru" là âm thanh quen thuộc, gắn liền với những kỷ niệm tuổi thơ, với tình yêu thương, sự che chở của mẹ hoặc người thân. "Ngọt dịu" diễn tả sự êm ái, ấm áp của tiếng ru, gợi lại những ký ức hạnh phúc, êm đềm. "Ngày xưa" là khoảng thời gian đã qua, thời gian của những kỷ niệm đẹp đẽ, tạo nên sự tương phản với hiện tại. Câu thơ như một nốt nhạc dịu dàng, xoa dịu nỗi đau buồn của hiện tại bằng những ký ức ngọt ngào. Tuy nhiên, sự êm đềm ấy nhanh chóng bị cuốn đi bởi thực tại khắc nghiệt được diễn tả trong câu thơ cuối: "Giờ trôi theo gió theo mưa nghẹo ngào". "Giờ trôi" diễn tả sự trôi đi vô tình của thời gian, không thể níu giữ. Hình ảnh "gió theo mưa" gợi lên sự biến đổi, sự trôi dạt, không ổn định. "Nghẹo ngào" diễn tả sự xiêu vẹo, yếu ớt, không vững chắc. Trong ngữ cảnh này, "nghẹo ngào" có thể diễn tả sự phai nhạt, biến dạng của những kỷ niệm đẹp đẽ theo dòng chảy thời gian, hoặc sự khó khăn, vất vả của cuộc sống hiện tại. Câu thơ như một tiếng thở dài, tiếc nuối cho những gì đã qua, đồng thời cũng thể hiện sự bất lực trước dòng chảy khắc nghiệt của thời gian và những biến cố của cuộc đời. Về mặt nghệ thuật, khổ thơ được viết theo thể lục bát hoặc một biến thể của thể lục bát với nhịp điệu chậm rãi, buồn bã, phù hợp với việc diễn tả những cảm xúc sâu lắng. Ngôn ngữ thơ giàu hình ảnh, sử dụng nhiều từ ngữ gợi hình, gợi cảm như "bể dâu", "ngấn lệ", "thầm lặng", "ngọt dịu", "nghẹo ngào". Các biện pháp tu từ như đối lập (quá khứ - hiện tại), ẩn dụ ("bể dâu"), gợi hình (ngấn lệ, gió mưa nghẹo ngào) được sử dụng một cách hiệu quả, góp phần làm tăng giá trị biểu cảm cho khổ thơ. Tóm lại, khổ thơ "Trăm năm ấy bể dâu mang nặng…" là một đoạn thơ buồn, sâu lắng, thể hiện một cách tinh tế những biến đổi của cuộc đời và những cảm xúc phức tạp của con người trước những biến đổi ấy. Nó gợi lên sự trân trọng những giá trị của quá khứ và sự chấp nhận những khó khăn của hiện tại.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
1
0
Quang Cường
06/01 00:05:08
+4đ tặng

Khổ thơ này chứa đựng những cảm xúc sâu lắng về sự biến chuyển của thời gian và sự mất mát trong cuộc sống. Tác giả thể hiện sự tiếc nuối, đau buồn khi nhìn lại quá khứ, đặc biệt là những hình ảnh gắn liền với mẹ. Mỗi câu trong khổ thơ đều phản ánh một nỗi niềm tiếc nuối, sầu khổ và tình cảm sâu sắc của người con dành cho mẹ.

 "Trăm năm ấy bể dâu mang nặng"

Câu thơ này sử dụng hình ảnh "bể dâu" để chỉ sự thay đổi không ngừng và sự thăng trầm của cuộc đời. "Trăm năm" là một khoảng thời gian dài, ám chỉ một đời người, trong khi "bể dâu" lại là một hình ảnh quen thuộc để miêu tả sự biến động của cuộc sống, những thay đổi không thể lường trước. Câu thơ như muốn nói về những khó khăn, thử thách mà mỗi người phải trải qua trong suốt cuộc đời, cũng như sự nặng nề của những gánh nặng mà mỗi người mang trên vai. "Mang nặng" không chỉ nói đến sự vất vả của cuộc sống mà còn ám chỉ nỗi đau, sự mất mát mà người con phải gánh chịu.

 "Ngấn lệ sầu thầm lặng tiễn đưa"

Hình ảnh "ngấn lệ" là biểu tượng của nỗi buồn, sự đau đớn, và sự tiếc nuối. "Sầu" ở đây không chỉ là nỗi buồn thông thường mà là sự đau xót sâu thẳm, có thể đến từ việc mất mẹ hoặc từ những ký ức cũ không thể quay lại. "Thầm lặng tiễn đưa" thể hiện sự ra đi trong im lặng, không ồn ào, nhưng lại khiến cho nỗi đau càng thêm thấm thía. Đó là sự ra đi của một người thân yêu, có thể là mẹ, với sự tiếc nuối và sầu muộn.

 "Tiếng ru ngọt dịu ngày xưa"

Câu thơ này gợi lên hình ảnh vô cùng quen thuộc và thiêng liêng trong ký ức của người con: tiếng ru của mẹ. "Ngọt dịu" thể hiện sự ấm áp, nhẹ nhàng, yên bình mà tiếng ru mang lại. Tiếng ru là hình ảnh biểu trưng cho tình mẹ bao la, là âm thanh thân thuộc của một thời thơ ấu, giúp người con cảm thấy bình yên và an ủi. Đây là một hình ảnh vô cùng cảm động, thể hiện tình thương của mẹ qua từng câu hát, từng nhịp ru.

"Giờ trôi theo gió theo mưa nghẹo ngào"

Câu thơ này miêu tả sự biến mất của tiếng ru, của những ký ức đẹp đẽ. "Giờ trôi theo gió theo mưa" ám chỉ sự phù du, thoáng qua của thời gian, cũng như sự phai mờ của những gì đã từng là niềm an ủi, niềm tin yêu. "Nghẹo ngào" là sự đứt quãng, sự lắng đọng của âm thanh, khiến cho người nghe cảm thấy hụt hẫng và xót xa. Tiếng ru, dù ngọt ngào đến đâu, cuối cùng cũng bị cuốn trôi theo gió và mưa, trở thành một phần của ký ức xa xăm, không thể níu giữ.

Khổ thơ này diễn tả sự tiếc nuối về quá khứ, sự mất mát và những gì không thể giữ lại. "Bể dâu" và "ngấn lệ sầu" là những hình ảnh tượng trưng cho sự thay đổi và đau buồn không thể tránh khỏi trong cuộc sống. Tiếng ru ngọt ngào của mẹ, một ký ức đẹp đẽ, giờ đây chỉ còn là một phần của quá khứ, bị thời gian cuốn trôi đi. Mỗi câu trong khổ thơ là một lời nhắc nhở về sự quý giá của những khoảnh khắc đã qua, những tình cảm thiêng liêng đã mất đi, và sự không thể quay lại.





 
4
0
Kẹo Ngọt
06/01 01:11:16
+3đ tặng

Khổ thơ này gợi lên một nỗi buồn sâu sắc, mang đầy sự tiếc nuối và đau xót về tình mẫu tử khi mẹ đã không còn. Nhân vật trữ tình ở đây, có thể là người con, đang nhìn lại hành trình cuộc đời mình với nhiều gian truân, thăng trầm và nhận ra sự mất mát lớn lao khi mẹ đã khuất.

Câu đầu tiên, "Ngược nẻo đời lênh đênh còn bước," gợi lên hình ảnh người con phải đi qua những con đường gian nan, "lênh đênh" trong cuộc sống. "Ngược nẻo" cũng có thể hàm ý những con đường lạc lối, hoặc cuộc sống không đi đúng hướng, khiến người con gặp nhiều khó khăn.

"Ngày trở về bến nước cuồn trôi," thể hiện thời điểm người con quay về sau những năm tháng mệt mỏi, phiêu bạt. Nhưng "bến nước cuồn trôi" là một hình ảnh ẩn dụ đầy ám ảnh, gợi lên dòng chảy thời gian đã trôi qua không thể níu lại, mang theo những cơ hội và hạnh phúc của người con.

Câu tiếp theo, "Mẹ giờ đã khuất xa xôi," là đỉnh điểm của nỗi buồn khi nhận ra rằng mẹ đã rời xa mãi mãi, không còn hiện diện để chờ đợi con trở về. Nỗi đau này được đẩy lên cao hơn khi người con nhận thức về sự vĩnh viễn mất đi người mẹ yêu thương.

Cuối cùng, "Chạnh lòng tiếc nuối qua rồi con đâu," thể hiện sự hối tiếc của người con. Từ "chạnh lòng" là cảm xúc đột ngột và dâng trào của nỗi đau, khi con nhận ra rằng mình đã không kịp báo đáp tình yêu và sự hy sinh của mẹ khi mẹ còn sống. "Con đâu" hàm ý người con lạc mất chính mình, khi mẹ không còn, và không thể quay trở lại để bù đắp những điều đã mất.

Tóm lại, khổ thơ chứa đựng nỗi đau khắc khoải, tiếc nuối về thời gian không thể quay lại, về tình mẫu tử thiêng liêng mà khi người con nhận ra thì mẹ đã khuất xa. Nó là lời cảnh tỉnh về sự vô giá của tình yêu thương gia đình và tầm quan trọng của việc trân trọng từng khoảnh khắc khi còn có thể.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k
Gửi câu hỏi
×