Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Khổ thơ "Trăm năm ấy bể dâu mang nặng / Ngấn lệ sầu thầm lặng tiễn đưa / Tiếng ru ngọt dịu ngày xưa / Giờ trôi theo gió theo mưa nghẹo ngào" là một khúc ca trầm buồn về những biến thiên của cuộc đời và sự phai nhạt của những kỷ niệm. Khổ thơ tập trung vào sự đối lập giữa quá khứ êm đềm và thực tại đầy biến động, giữa những âm hưởng ngọt ngào của ngày xưa và sự trôi dạt, mong manh của hiện tại. Mở đầu khổ thơ là một lời khái quát về dòng chảy thời gian và những biến cố của cuộc đời: "Trăm năm ấy bể dâu mang nặng". "Trăm năm ấy" không nên hiểu theo nghĩa đen là một trăm năm mà là một khoảng thời gian dài, tượng trưng cho dòng chảy vô tận của thời gian, chứng kiến bao sự đổi thay của cuộc đời, của lịch sử. Thành ngữ "bể dâu" (桑田滄海) với điển tích "ruộng dâu hóa biển cả" đã diễn tả một cách cô đọng những biến đổi lớn lao, những thăng trầm của cuộc đời. "Mang nặng" cho thấy những biến cố ấy không hề nhẹ nhàng mà chất chứa nhiều khó khăn, thử thách, thậm chí là đau khổ. Câu thơ đã đặt ra một bối cảnh rộng lớn về sự biến đổi không ngừng của cuộc đời. Tiếp nối mạch cảm xúc ấy, câu thơ thứ hai "Ngấn lệ sầu thầm lặng tiễn đưa" tập trung vào nỗi đau chia ly. "Ngấn lệ sầu" là hình ảnh những giọt nước mắt đọng lại, không rơi, thể hiện nỗi buồn sâu kín, kìm nén trong lòng. "Thầm lặng tiễn đưa" gợi lên một cuộc chia ly âm thầm, không ồn ào, nhưng chất chứa nỗi buồn da diết. Đó có thể là sự tiễn biệt người thân yêu ra đi mãi mãi, hoặc là sự chia ly trong tình cảm, trong các mối quan hệ. Câu thơ đã khắc họa một cách tinh tế nỗi đau buồn thầm kín trong lòng người. Đến câu thơ thứ ba, "Tiếng ru ngọt dịu ngày xưa", ký ức về quá khứ êm đềm chợt ùa về. "Tiếng ru" là âm thanh quen thuộc, gắn liền với những kỷ niệm tuổi thơ, với tình yêu thương, sự che chở của mẹ hoặc người thân. "Ngọt dịu" diễn tả sự êm ái, ấm áp của tiếng ru, gợi lại những ký ức hạnh phúc, êm đềm. "Ngày xưa" là khoảng thời gian đã qua, thời gian của những kỷ niệm đẹp đẽ, tạo nên sự tương phản với hiện tại. Câu thơ như một nốt nhạc dịu dàng, xoa dịu nỗi đau buồn của hiện tại bằng những ký ức ngọt ngào. Tuy nhiên, sự êm đềm ấy nhanh chóng bị cuốn đi bởi thực tại khắc nghiệt được diễn tả trong câu thơ cuối: "Giờ trôi theo gió theo mưa nghẹo ngào". "Giờ trôi" diễn tả sự trôi đi vô tình của thời gian, không thể níu giữ. Hình ảnh "gió theo mưa" gợi lên sự biến đổi, sự trôi dạt, không ổn định. "Nghẹo ngào" diễn tả sự xiêu vẹo, yếu ớt, không vững chắc. Trong ngữ cảnh này, "nghẹo ngào" có thể diễn tả sự phai nhạt, biến dạng của những kỷ niệm đẹp đẽ theo dòng chảy thời gian, hoặc sự khó khăn, vất vả của cuộc sống hiện tại. Câu thơ như một tiếng thở dài, tiếc nuối cho những gì đã qua, đồng thời cũng thể hiện sự bất lực trước dòng chảy khắc nghiệt của thời gian và những biến cố của cuộc đời. Về mặt nghệ thuật, khổ thơ được viết theo thể lục bát hoặc một biến thể của thể lục bát với nhịp điệu chậm rãi, buồn bã, phù hợp với việc diễn tả những cảm xúc sâu lắng. Ngôn ngữ thơ giàu hình ảnh, sử dụng nhiều từ ngữ gợi hình, gợi cảm như "bể dâu", "ngấn lệ", "thầm lặng", "ngọt dịu", "nghẹo ngào". Các biện pháp tu từ như đối lập (quá khứ - hiện tại), ẩn dụ ("bể dâu"), gợi hình (ngấn lệ, gió mưa nghẹo ngào) được sử dụng một cách hiệu quả, góp phần làm tăng giá trị biểu cảm cho khổ thơ. Tóm lại, khổ thơ "Trăm năm ấy bể dâu mang nặng…" là một đoạn thơ buồn, sâu lắng, thể hiện một cách tinh tế những biến đổi của cuộc đời và những cảm xúc phức tạp của con người trước những biến đổi ấy. Nó gợi lên sự trân trọng những giá trị của quá khứ và sự chấp nhận những khó khăn của hiện tại.
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |