Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Viết bài văn phân tích truyện ngắn sau:

Viết bài văn phân tích truyện ngắn sau: 
                                                                                ÁO TẾT

Con bé Em cười tủm tỉm khi nghĩ tới cái áo đầm màu hồng mà má nó mới mua cho:
- Tết này, mình mà mặc cái áo đó đi chơi, đẹp như tiên cho mà coi.
Nó nghĩ và nó muốn chia sẻ với con Bích, bạn nó.
Con Bích ở trong hẻm, nhà nó nghèo, má nó đi bán bắp nướng ngoài đầu hẻm, con bé Em thích con Bích vì nó hiền, với lại ngồi kế nhau từ lớp một tới lớp năm, làm sao mà không thân cho được. Hôm hai mươi sáu, học buổi cuối năm, hai đứa nôn Tết quá trời nên tính trước, nếu mùng một con bé Em đi về ngoại thì mùng hai hai đứa đi tới nhà cô giáo. Bây giờ con bé Em tính trong đầu, tới bữa đó chắc nhiều bạn nữa, cho nên nó sẽ mặc cái áo đầm mới thắt nơ, bâu viền kim tuyến cho tụi bạn lé con mắt luôn.
Con Bích đang ngồi nướng bắp thế cho má nó đi xách cặn cho heo. Bé Em muốn khoe liền nhưng bày đặt nói gièm:
- Còn mấy ngày nữa Tết rồi hen, mầy có đồ mới chưa?
- Có, má tao đưa vải cho cô Ba thợ cắt rồi, má tao nói gần Tết đồ nhiều, dồn đống, chắc tới hai mươi tám mới lấy được.
- Vậy mầy được mấy bộ?
- Có một bộ hà.
Con bé Em trợn mắt:
- Ít quá vậy?
- Con Út Mót với Con Út Hết được hai bộ. Tao lớn rồi, nhường cho tụi nó.
- Vậy à?
Bé Em mất hứng hẳn, nó lựng khựng nửa muốn khoe, nửa muốn không.
Nhưng rõ ràng là con Bích không quên nó:
- Còn mầy?
- Bốn bộ. Má tao mua cho đủ mặc từ mùng một tới mùng bốn, bữa nào cũng mặc đồ mới hết trơn. Trong đó có bộ đầm hồng nổi lắm, hết sẩy luôn.
- Mầy sướng rồi.
Con Bích nói xong vẫn cười nhưng mắt nó xịu xuống, buồn hẳn. Nhà nó nghèo, sao bì được với nhà con bé Em. Hồi nhỏ nó chuyên mặc áo con trai của anh hai nó để lại. Áo nó thì chuyền cho mấy đứa em, tới con Út Hết là đồ đã cũ mèm, mỏng tang, kéo nhẹ cũng rách. Được cái mấy chị em nó biết thân, lo học chớ không so đo chuyện cũ mới. Má nó nói hoài: “Nhà mình nghèo quá hà, ráng vài năm nữa, khá giả rồi má sắm cho”. Con bé Em nhìn con Bích lom lom rồi cúi xuống, trở trở trái bắp nướng:
- Bộ đồ mầy may chắc đẹp lắm, bữa mùng hai mầy mặc bộ đó đi nhà cô hen?
Rồi tới mùng một, mùng hai, bé Em lại rủ con Bích đi chơi. Hai đứa mặc đồ hơi giống nhau, chỉ khác là con Bích mặc áo trắng bâu sen, con bé Em thì mặc áo thun có in hình mèo bự. Cô giáo tụi nó khen:
- Coi hai đứa lớn hết trơn rồi, cao nhòng.
Hai đứa cười. Lúc đó con bé Em nghĩ thầm, mình mà mặc bộ đầm hồng, thế nào cũng mất vui. Bạn bè phải vậy chớ. Đứa mặc áo đẹp, đứa mặc áo xấu coi gì được, vậy sao coi là bạn thân. Nhưng Bích lại nghĩ khác, bé Em thương bạn như vậy, tốt như vậy, có mặc áo gì Bích vẫn quý bé em. Thiệt đó.

(Nguyễn Ngọc Tư, Áo Tết, in trong Xa xóm Mũi, NXB Kim Đồng, 2023, tr 61-64)
*Chú thích: Nguyễn Ngọc Tư là một trong những nhà văn nữ nổi tiếng của văn học Việt Nam hiện đại. Bà bắt đầu viết văn từ năm 1997 và nhanh chóng gây được tiếng vang qua những truyện ngắn mang đậm chất Nam Bộ. Tác phẩm của bà thường tập trung vào đề tài cuộc sống của người dân miền Tây sông nước, với ngôn ngữ giản dị, mộc mạc nhưng vẫn giàu chất thơ, tạo nên những câu chuyện vừa chân thực vừa lãng mạn.

Viết bài văn không lập dàn ý
2 Xem trả lời
Hỏi chi tiết
23
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
Truyện ngắn "Áo Tết" của Nguyễn Ngọc Tư khắc họa một cách chân thực và tinh tế tình bạn qua góc nhìn ngây thơ của những đứa trẻ tại miền Tây Nam Bộ. Câu chuyện xoay quanh hai cô bé là Em và Bích, mỗi đứa đều mang trong mình những ước mơ, hoài bão cùng những bất hạnh gắn liền với hoàn cảnh gia đình.

Mở đầu truyện, nhân vật Em hiện lên như một cô bé hồn nhiên, vui tươi, tràn đầy sức sống. Cái áo đầm màu hồng mới mua cho Tết trở thành biểu tượng cho sự mong đợi, ước mơ của Em. Hình ảnh chiếc áo không chỉ đơn thuần là trang phục đẹp mà còn là niềm tự hào, là khát khao được tỏa sáng trong mắt bạn bè. Cách Em tính toán đến ngày Tết, mong chờ để mặc chiếc áo ấy làm cho độc giả cảm nhận rõ nét sự trong sáng, ngây thơ của tuổi thơ cùng niềm khát khao giản dị.

Ngược lại, Bích là hình ảnh đại diện cho những đứa trẻ nghèo khó, phải chịu đựng những thiệt thòi kể cả trong những mong ước bình thường nhất. Bích không chỉ là bạn thân mà còn là tấm gương phản chiếu nỗi niềm của những trẻ em ở hoàn cảnh khó khăn trong xã hội. Khi bán bắp nướng cùng mẹ, Bích không than vãn mà chỉ tìm kiếm niềm vui trong những điều giản dị. Áo quần của Bích nghèo nàn, bộ đồ may duy nhất cũng phải nhường cho các em. Tình bạn giữa Em và Bích không chỉ là niềm vui mà còn là những khoảnh khắc đối mặt với thực tế khắc nghiệt, gợi lên sự cảm thông và chia sẻ nơi độc giả.

Sự đối lập giữa hai nhân vật chính không chỉ hiển hiện qua trang phục mà còn qua những cách tư duy khác nhau về tình bạn. Em, mặc dù yêu quý Bích nhưng trong khoảnh khắc khoe khoang về bộ đồ mới lại bộc lộ sự thiếu nhạy cảm, bởi nó nghĩ rằng việc không đồng đều trang phục sẽ làm giảm đi giá trị tình bạn. Nhưng Bích lại nhận biết được rằng tình bạn thực sự không bị ảnh hưởng bởi những điều vật chất bên ngoài. Chính sự vô tư của Bích đã khiến Em phải nhìn lại chính mình. Qua đó, tác giả khéo léo truyền tải thông điệp: giá trị của tình bạn không nằm ở vật chất, mà chính là sự hiểu biết, sẻ chia và tình cảm chân thành.

Cuối cùng, cái kết mở của truyện cũng mở ra nhiều suy ngẫm cho độc giả. Khi hai đứa trẻ ra ngoài trong trang phục giản dị, chúng vẫn đi bên nhau, cùng cười đùa, đó là hình ảnh đẹp nhất, khẳng định rằng tình bạn bền vững không cần phải được đo lường qua những thứ vật chất xa hoa. Qua các tình tiết và nhân vật, Nguyễn Ngọc Tư đã tạo nên bức tranh đẹp về tình bạn thuần khiết và cái nhìn tâm cảm sâu sắc đối với đời sống của những đứa trẻ nơi miền sông nước.

"Áo Tết" không chỉ là câu chuyện về chiếc áo mà còn là khúc tráng ca về tuổi thơ, tình bạn và những ước mơ nho nhỏ giữa những khó khăn của cuộc sống. Tác phẩm đưa độc giả trở lại với những hồi ức êm đềm, trong trẻo nhưng cũng thấm đượm nỗi buồn, từ đó gợi lên cảm xúc và suy tư về đời sống và con người.
2
0
Quang Cường
06/01 21:05:24
+5đ tặng

Trong truyện ngắn Áo Tết của Nguyễn Ngọc Tư, câu chuyện giản dị nhưng đượm tình, mang đến một cái nhìn sâu sắc về tình bạn, sự chia sẻ và những khác biệt trong cuộc sống của trẻ em ở miền quê nghèo. Tác phẩm không chỉ nói về sự đối lập giữa hai cô bé Em và Bích trong cuộc sống vật chất mà còn khắc họa tâm lý, cảm xúc chân thật của các nhân vật, khiến người đọc không khỏi xúc động.

Truyện bắt đầu với hình ảnh con bé Em vui mừng, háo hức khi nghĩ về chiếc áo đầm màu hồng mà mẹ nó vừa mua cho. Đó là niềm tự hào lớn lao đối với một đứa trẻ, là món quà tinh thần mà nó mong muốn khoe với bạn bè trong dịp Tết đến xuân về. Em thích con Bích, bạn thân từ thuở nhỏ, mặc dù hoàn cảnh của Bích khác xa so với mình. Con Bích nghèo khó, nhà chỉ có một bộ đồ may từ vải cũ, trong khi Em lại có đến bốn bộ đồ mới, đặc biệt là bộ đầm hồng mà nó cho rằng sẽ khiến bạn bè phải trầm trồ. Sự khác biệt ấy đã khiến con bé Em không khỏi cảm thấy bối rối, vừa muốn khoe bộ đồ đẹp của mình, nhưng cũng không nỡ vì biết rằng Bích không có điều kiện như mình.

Ở đây, Nguyễn Ngọc Tư khéo léo lồng ghép vào tác phẩm một vấn đề xã hội quen thuộc: sự phân biệt về giàu nghèo. Mặc dù cả hai cô bé đều là bạn thân, nhưng sự khác biệt trong hoàn cảnh sống của chúng đã tạo ra những khoảng cách vô hình trong lòng mỗi đứa. Con bé Em nhìn thấy bộ đồ của Bích không mới, không đẹp, nên trong lòng nó cũng có chút phân vân, không muốn khoe khoang quá mức. Điều này thể hiện sự nhạy cảm và tình cảm chân thành của trẻ em, khi chúng ý thức được rằng sự khoe khoang đôi khi làm tổn thương người khác.

Bích, mặc dù không có áo đẹp như Em, nhưng vẫn dành sự yêu mến và quý trọng bạn mình. Khi biết con bé Em có bốn bộ đồ mới, Bích chỉ cười rồi nói rằng mình sẽ cố gắng học hành để có cuộc sống tốt hơn. Tính cách của Bích rất hiền lành và sâu sắc, mặc dù cuộc sống thiếu thốn, nhưng cô bé vẫn biết hài lòng với những gì mình có và không so đo, ganh tị với người khác. Điều này làm nổi bật một đặc điểm đẹp trong tính cách của trẻ em ở miền quê: dù nghèo, nhưng chúng vẫn giữ được những phẩm chất tốt đẹp như sự trong sáng, chân thành và không so đo với nhau về vật chất.

Tuy nhiên, trong mắt của con bé Em, sự đối lập giữa những bộ đồ mới và bộ đồ cũ của Bích lại khiến nó cảm thấy khó xử. Nó tự nhủ, mặc dù mình rất yêu quý Bích nhưng trong hoàn cảnh hiện tại, khi mặc bộ đầm hồng lộng lẫy, chắc chắn nó sẽ không thể vui vẻ khi bạn mình không có những bộ đồ đẹp như vậy. Trẻ em thường có những suy nghĩ đơn giản nhưng lại rất thật lòng, và trong trường hợp này, nó không thể tránh khỏi những so sánh về vật chất, dù rằng chính bản thân nó cũng hiểu rõ rằng tình bạn không phải được đo bằng bộ đồ mà người ta mặc.

Tuy vậy, trong một khoảnh khắc quan trọng của câu chuyện, khi cô giáo khen hai đứa học trò “lớn hết trơn rồi, cao nhòng”, con bé Em lại cảm thấy một sự nhẹ nhõm trong lòng. Nó hiểu rằng tình bạn thực sự không bị chi phối bởi những bộ đồ đẹp hay xấu. Bích dù không có áo đẹp nhưng vẫn luôn là người bạn hiền lành, thân thiết và đáng quý trong mắt nó. Cả hai đứa đều trưởng thành, nhưng chúng vẫn giữ được tình bạn thuần khiết, không vướng bận bởi những điều vật chất.

Tác phẩm Áo Tết không chỉ là câu chuyện về sự khác biệt trong cuộc sống mà còn là bài học về tình bạn, sự sẻ chia và lòng nhân ái. Mặc dù Tết là dịp để mọi người sum vầy, quây quần, nhưng câu chuyện này nhắc nhở chúng ta rằng, đôi khi, hạnh phúc không chỉ nằm ở vật chất, mà còn là tình cảm chân thành, sự quan tâm lẫn nhau, và một trái tim biết yêu thương. Đặc biệt, đối với trẻ em, những suy nghĩ giản đơn, trong sáng nhưng lại chứa đựng những thông điệp sâu sắc về cuộc sống và tình người.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
2
0
Đặng Hải
06/01 21:05:26
+4đ tặng

Truyện ngắn Áo Tết của nhà văn Nguyễn Ngọc Tư là một tác phẩm phản ánh sâu sắc những mối quan hệ giữa con người trong xã hội, đặc biệt là tình bạn giản dị nhưng đầy ấm áp giữa hai cô bé: con bé Em và con Bích. Thông qua đó, tác phẩm không chỉ ca ngợi tình bạn trong sáng mà còn phản ánh thực trạng nghèo khó của một số gia đình, từ đó tạo ra một bức tranh cảm động về những ước mơ nhỏ bé nhưng đầy ý nghĩa trong lòng các em thiếu nhi.

Mở đầu câu chuyện, tác giả giới thiệu về con bé Em, một cô bé vui vẻ, hồn nhiên và đang rất háo hức với chiếc áo đầm hồng mà má nó mới mua cho. Đây là món quà đặc biệt mà con bé mong đợi để diện vào dịp Tết. Những lời nói của con bé về chiếc áo này thể hiện sự mong chờ, niềm vui và tự hào của trẻ thơ khi được sở hữu một món đồ đẹp. Tuy nhiên, sự hồn nhiên ấy không kéo dài lâu, vì ngay sau đó, Em gặp con Bích – bạn thân của mình, người có hoàn cảnh nghèo khó.

Con Bích, ngược lại, là một cô bé có hoàn cảnh khó khăn, nhà nghèo, mẹ làm nghề bán bắp nướng ngoài đầu hẻm. Sự đối lập giữa Em và Bích thể hiện rõ nét khi con Bích chỉ có một bộ đồ mới may từ vải do mẹ cô nhờ người thợ cắt, còn con Em lại có đến bốn bộ đồ mới, trong đó có một bộ đầm hồng nổi bật mà Em rất tự hào. Điều này khiến cho con Bích cảm thấy tự ti và buồn bã, mặc dù cô bé không hề lên tiếng thể hiện điều đó.

Đoạn đối thoại giữa hai cô bé không chỉ là sự chia sẻ về những món đồ mới mà còn là những khát vọng và ước mơ ngây thơ của tuổi thơ. Con bé Em vốn muốn khoe về chiếc áo đầm hồng của mình nhưng lại không nỡ khi thấy con Bích có vẻ buồn. Tuy nhiên, khi con Bích hỏi lại về đồ của Em, Em đã tự hào kể về những bộ đồ mới và chắc chắn rằng mình sẽ mặc chiếc đầm hồng nổi bật vào dịp Tết.

Tuy vậy, tác giả đã khéo léo tạo ra một sự thay đổi trong cảm nhận của con bé Em. Khi hai cô bé mặc áo đi chơi vào mùng một, mùng hai, Em nhận ra rằng những bộ đồ đẹp không phải là điều quan trọng nhất trong tình bạn. Mặc dù bộ đồ của Em nổi bật hơn, nhưng tình bạn giữa hai cô bé vẫn không thay đổi. Điều này thể hiện sự trong sáng, chân thành của tình bạn trẻ thơ, nơi không có sự phân biệt về vật chất, mà chỉ có sự quan tâm, yêu thương và chia sẻ.

Qua câu chuyện, Nguyễn Ngọc Tư muốn gửi gắm thông điệp về tình bạn trong sáng, về sự quan trọng của tình cảm con người vượt qua rào cản của hoàn cảnh vật chất. Tác phẩm cũng phản ánh rõ nét sự phân hóa xã hội, nơi có những đứa trẻ như con bé Em với cuộc sống đầy đủ, nhưng cũng có những đứa trẻ như con Bích, phải chấp nhận sống trong nghèo khó. Dù vậy, qua tình bạn của các nhân vật, tác giả khẳng định rằng tình yêu thương, sự sẻ chia luôn có sức mạnh vượt qua mọi khó khăn.

Trong đoạn kết, khi con bé Em nhìn nhận lại, nó hiểu rằng tình bạn chân thành không phụ thuộc vào vật chất. Câu chuyện mang đến cho người đọc một cái nhìn sâu sắc về xã hội, về sự khác biệt trong điều kiện sống, nhưng cũng làm sáng lên giá trị của tình bạn, của những mối quan hệ không bị chi phối bởi tiền bạc hay vật chất.

Tóm lại, Áo Tết là một truyện ngắn mang đầy tính nhân văn, phản ánh đời sống thường nhật với những suy nghĩ giản dị nhưng vô cùng sâu sắc của trẻ thơ. Qua đó, tác giả đã khéo léo truyền tải thông điệp về tình bạn, về sự sẻ chia và sự tha thứ trong cuộc sống, giúp người đọc cảm nhận được tình yêu thương vô bờ bến trong cuộc sống mỗi con người, nhất là khi họ còn nhỏ.



 

 

Đặng Hải
chấm điểm ak

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k
Gửi câu hỏi
×