Trong truyện ngắn "Đất Quê" của Nguyễn Huy Thiệp, tình huống truyện xoay quanh nhân vật Lò Văn Lành, một ông già nổi tiếng ở bản Hua Tát với khả năng "gọi mưa đá". Tình huống truyện được xây dựng dựa trên sự đối lập giữa quá khứ và hiện tại, giữa niềm tin và thực tế. Trước đây, mỗi khi hạn hán kéo dài, dân bản lại tìm đến Lò Văn Lành, tin tưởng vào khả năng kỳ diệu của ông. Những trận mưa đá do ông "gọi" về không chỉ giải hạn mà còn củng cố niềm tin tâm linh trong cộng đồng. Tuy nhiên, lần này, trời vẫn không mưa đá dù Lò Văn Lành đã cố gắng.Sự thay đổi này tạo nên một bước ngoặt trong truyện, đặt ra nhiều vấn đề đáng suy ngẫm. Thứ nhất, nó phản ánh sự thay đổi của tự nhiên, vượt ra ngoài khả năng kiểm soát của con người. Ngay cả một người được coi là có khả năng siêu nhiên như Lò Văn Lành cũng phải bất lực trước sức mạnh của thiên nhiên. Thứ hai, tình huống này làm lung lay niềm tin của dân bản vào những điều kỳ diệu, vào những giá trị truyền thống. Sự thất bại của Lò Văn Lành khiến họ hoài nghi về những gì đã từng tin tưởng, đặt ra câu hỏi về ý nghĩa của những nghi lễ, những phong tục. Cuối cùng, nó khắc họa rõ nét sự cô đơn, lạc lõng của con người trong cuộc sống hiện đại, khi những giá trị xưa cũ dần mất đi, con người phải đối diện với những thách thức mới. Tình huống truyện này không chỉ đơn thuần là một sự kiện trong truyện mà còn là một ẩn dụ sâu sắc về sự thay đổi của xã hội và số phận con người.