Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Sau khi học xong văn bản " Cổng trường mở ra" và " Mẹ tôi ", em hãy nêu suy nghĩ của mình về vai trò của gia đình

1. Sau khi học xong văn bản Cổng trường mở ra và Mẹ tôi, em hãy nêu suy nghĩ của mình về vai trò của gia đình và nhà trường đối với sự trưởng thành của mỗi con người. Qua đó, em rút ra bài học gì cho bản thân?
2. Tưởng tượng cuộc gặp gỡ giữa hai anh em Thành và Thủy sau nhiều năm xa cách và kể lại.

Giúp mị với ngày kia phải nộp rồi :((

2 trả lời
Hỏi chi tiết
355
1
1
Nguyễn Thị Nhung
08/09/2019 20:49:32
Câu 2:
Buổi sáng mùa hè trong lành và mát mẻ, tôi đi bộ quanh làng và tiện thể tạt vào khu chợ, chợ quê tuy không đủ mặt hàng như siêu thị trên thành phố nhưng rất đông vui và nhộn nhịp, giữa biển người đang mua bán, tôi dặc biệt chú ý đến một cô bé có mái tóc đen và dài bán rau quả ở góc chợ. Tò mò, tôi lân la đến gần, cô bé này cũng chạc tuổi tôi nhưng gầy hơn, gương mặt trái xoan trông rất ưa nhìn. Khi chỉ cách cô ấy vài bước chân, tôi bỗng sững người lại, cô bé này rất giống cô bạn chơi chuyền, chơi chắt với tôi những năm xưa. Thủy! đúng là Thủy thật rồi! nụ cười kia và cách ăn nói đúng là Thủy, tôi không tin vào mắt mình nữa, tới khi Thủy quay mặt về phía tôi, hai chúng tôi mới chính thức nhận ra nhau.
Thủy dẫn tôi về nhà bà ngoại của bạn ấy, một ngôi nhà cấp bốn ọp ẹp và đã khá cũ, khác hẳn với căn nhà cao tầng mà cậu ấy sống vào những năm trước. tôi còn nhớ năm năm trước tôi còn khóc hết nước mắt vì biết Thủy phải về quê ngoại sống cùng với mẹ. Tôi chưa bao giờ dám mơ có một ngày chúng tôi lại gặp nhau như thế này. Thủy vẫn ngoan và hiền như xưa, bạn ấy kể cho tôi nghe rất nhiều chuyện. Tôi biết Thủy đã phải đau đớn, chịu đựng rất nhiều khi xa anh trai của mình, Thành cũng thế, cả hai anh em cậu ấy đều mất một thời gian dài để tập cách tự lập một mình, nhắc về quá khứ, mắt Thủy nhìn đăm đăm vào một khoảng không vô định, ngân ngấn nước. Những năm tháng qua không có lúc nào Thủy không nhớ tới anh trai, tới bố, tới những kỉ niệm ấu thơ cùng bạn bè. Tôi thương bạn lắm, trong khi những đứa trẻ khác được sống trong vòng tay ấm áp yêu thương của bố mẹ thì Thủy lại có một tuổi thơ ngập tràn nước mắt vì phải chịu sự chia cắt đau tới xé lòng, thế mà Thủy vẫn có nghị lực để vươn lên, để vừa học vừa kiếm tiền phụ giúp gia đình. Thủy kể, khi mới về đây Thủy phải đi bộ năm cây số tới trường đến chảy máu chân. Cuộc sống chật vật, lam lũ khiến đôi bàn tay của Thủy chai sạm và đầy những vết xước. Tôi chợt nghĩ tới Thành. Liệu cậu ấy sẽ cảm thây như thế nào khi thấy đứa em gái mình yêu thương hết mực phải lao động vất vả để kiếm sống, Giá như bố mẹ ậu ấy không chia tay thì năm xưa hai đứa trẻ vô tội ấy đâu phải rời xa nhau? Thủy sẽ không phải khổ cực như thế này, Nghe câu chuyện của bạn cũ, sao tôi bỗng thấy hối hận khi quên lãng đi hạnh phúc mình đang được hưởng, thấy mình thật vô dụng khi không có được sự dũng cảm vượt lên khó khăn như Thủy, tôi càng cảm thấy phục cô bạn hơn.
Thủy giục tôi kể về Thành, về các bạn, về cuộc sống trên thành phố, về cô giáo… Ánh mắt cậu ấy háo hức, chăm chăm vào tôi chờ đợi. Cô giáo Tâm vẫn đẹp và trẻ như trước, vẫn ngaỳ ngày đến lớp với lũ học trò, thi thoảng rãnh rỗi tôi vẫn đến thăm cô, cô rất lo co Thủy, vẫn ngày ngày nhớ tới em bé bất hạnh phải nghỉ học kiếm sống, cô vẫn thường nhắc nhở chúng tôi nếu có gặp Thủy thì nhớ báo cho chúng tôi biết. Những năm qua lớp chúng tôi vẫn đoàn kết và gắn bó với nhau như cũ, có nhiều kỉ niệm đẹp và cũng có lúc buồn. Thủy khóc, những giọt nước mắt nhớ thầy cô, nhớ bạn và cũng vì tủi thân. Tội nghiệp Thủy, vì lỗi của người lớn mà bạn phải từ bỏ tuổi thơ, từ bỏ một tương lai sáng lạng. Thành nay đã học đại học, đã là một cậu sinh viên chững chạc và hiểu chuyện. Bây giờ mỗi khi tới nhà cậu ấy chơi, tôi vẫn thấy hai con búp bê cũ ngồi khoác tay nhau và mỉm cười hạnh phúc, Nghe đến đây Thủy bật khóc nức nở, tôi hiểu được phần nào nỗi mất mát của người bạn nhỏ, tôi biết nỗi nhớ da diết của Thủy với Thành, biết sư lo lắng tận tình của cô đối với anh trai yêu quý. Thủy cố kìm nén từng tiếng nấc trong vô vọng. Lòng tôi quặn lại tôi không biết cuộc sống thiếu bờ vai vững chắc của người cha sẽ biến tôi thành con người như thế nào? Vội vã lau đi những giọt nước mắt, Thủy gượng cười, giục tôi kể tiếp. Sau khi Thủy đi, anh Thành không quan tâm gì tới chuyện bài vở nữa, trong một thời gian dài, cuộc sống của Thành gắn liền với thế giới ảo, những buổi bên màn hình máy tính thâu đêm. Nhưng chẳng hiểu sao, Thành lại có niềm tin và dũng cảm thi vào đại học, Thủy mỉm cười hạnh phúc, tôi cũng đã từng nhìn thấy nụ cười mãn nguyện này trên gương mặt Thành, khi anh ấy ngắm hai con búp bê.
Hai anh em Thành và Thủy, hai đứa trẻ bất hạnh vô tình bị cuốn vào vòng xoáy của người lớn đã phải chịu biết bao khổ cực, tuy phải chia xa, phải chịu hoàn cảnh chia tay đau xé lòng nhưng tình cảm của anh em họ vẫn mãi bền chặt, tôi cũng khóc theo Thủy. Cố gắng an ủi bạn cố gắng vượt qua khó khăn, phải vững tin hướng về phía trước. Mong rằng may mắn sẽ mãi mỉm cười với cô bạn nhỏ của tôi. Mong hai anh em sẽ sớm gặp lại nhau, mong sao cả Thành và Thủy đều có một tương lai tốt đẹp đang chờ họ phía trước, Mong rằng trên thế giới sẽ không có những đứa trẻ phải chịu sự khổ đau của nỗi chia ly, mất mát. Trước khi về, tôi ngỏ lời muốn đưa Thủy lên thành phố, nhưng bạn từ chối vì phải phụ giúp gia đình kiếm sống, Thủy còn nhờ tôi gửi cho Thành chút quà quê, khóe mắt bạn lại long lanh những giọt nước mắt, lưu luyến mãi, tôi mới ra về được, Thủy còn dặn tôi nhiều điều gửi tới thầy cô, bạn bè. Thủy nắm chặt tay tôi như bắt tôi phải hứa, phải nhớ những lời nhắn nhủ ấy.
Chiếc xe khách đưa tôi về thành phố, về với cuộc sống bận rộn hàng ngày . Chuyến đi này khiến lòng tôi có thêm một khoảng lặng, tôi đã nhận được nhiều bài học quý giá sau chuyến đi này. Năm sau, tôi chắc chắn sẽ quay lại đây, nhưng không phải một mình nữa mà là với người mà Thủy luôn chờ đợi: Thành.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
2
0
ella
08/09/2019 21:25:40
1) Vai trò của gia đình và nhà trường là rất quan trọng
+ Gia đình là tổ ấm, gia đình luôn quan tâm ta mọi lúc, mọi khoảnh khắc.Gia đình cho ta tình yêu thương cao cả.Tình cảm gia đình là tình cảm thiêng liêng và cao quý nhất.
+ Nhà trường mở ra cho ta thế giới tri thức, thế giới diệu kì. Nhà trường có thể mở ra cho ta một tương lai. Như vậy nhà trường sẽ cho ta sự trưởng thành.
-) Bài học: Ta phải yêu quý gia đình , phải luôn yêu quý và tôn trọng tình cảm gia đình.Nhà trường sẽ mở ra cho ta tương lai sẽ cho ta bước vào một thế giới diệu kì. Vậy phải cố gắng học tập hơn.
2)
Mới đó mà thời gian trôi qua thật nhanh. Mới hôm nào anh em tôi còn quyến luyến chia tay nhau vì một gia đình không được mấy hạnh phúc mà giờ đây tôi đã khôn lớn rồi. Không biết giờ này Thủy sao rồi,sống có tốt không.Còn tôi, cuộc sống của tôi vẫn vậy.Tôi luôn nhớ về ngày hôm đó, tôi và Thủy còn kìm nén nước mắt để chia đồ chơi.Càng nhớ tôi càng mong được gặp lại Thủy, "cô em gái" mà tôi yêu thương nhất.
Cuối cùng tôi và Thủy cũng gặp nhau.Hôm đó tôi đang bước vào một quán ăn để chào mừng đứa bạn mới về.Thật trùng hợp quê của người bạn ấy là quê ngoại của tôi,nơi mà em tôi đang sống.Vừa bước vào quán ăn tôi đã thấy hình bóng nhỏ nhắn rất quen thuộc.Đúng vậy đó là Thủy, tôi bước đến và cất tiếng nói có phần xúc động:
-Thủy có...có phải là em không?
Thủy quay mặt lại phía tôi, chắc em ấy cũng cảm nhận đc là anh mình nên cất tiếng nói:
- Anh Thành là anh hả?
Anh em tôi vừa mừng vừa xúc động,ôm chầm lấy nhau.Thật không nhớ nổi đã bao lâu rồi không đc nghe giọng nói trong trẻo mà ấm áp này.Vì còn chưa tới giờ hẹn nên tôi và Thủy đứng trò chuyện một lát.Anh em tôi nói về thời gian xa nhau.Thủy kể:
-Anh biết ko từ lúc theo mẹ về đây em đã rất buồn, em khóc rất nhiều anh ạ. Em nhớ những ngày bố mẹ chưa chia xa.Nhớ thuở nào em còn đưa kim khâu ra sân bóng để khâu áo cho anh vì sợ mẹ mắng.Nhớ những ngày chúng ta nắm tay nhau cùng đi học về và cười nói vui vẻ.Em thật sự rất buồn.Mẹ không cho em đi học nên em phải cùng mẹ đi bán trái cây.Khi lớn hơn em xin mẹ đi là nhân viên cho quán ăn này.Em cứ nghĩ..nghĩ mình sẽ ko đc gặp anh nữa.Thế rồi Thủy khóc tôi cũng khóc theo.
Sau khi gặp bạn xong tôi và Thủy về nhà ngoại.Mẹ còn đi bán nên Thủy mời tôi vào trước.Căn nhà nhỏ nhuộm vẻ u buồn.Thủy cho tôi xem những đồ chơi mà tôi cho em lúc chia xa.Thế rồi tôi muốn đưa Thủy về nhà mình.Thủy đồng ý và ra chợ xin phép mẹ.Mẹ thấy tôi liền đồng ý.Về tới nhà tôi đưa cho Thủy con Vệ Sĩ và con Em Nhỏ.Thủy vui vẻ vì tôi còn giữ chúng.
Buổi gặp mặt cua tôi và Thủy kết thúc như thế.Từ đó về sau tôi và Thủy thường gặp nhau hơn.Bố mẹ tôi cùng không cấm cản.Tôi thầm cảm ơn thượng đế vì đã cho tôi gặp lại Thủy cô em gái thân yêu của tôi.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Trắc nghiệm Ngữ văn Lớp 7 mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư