“Lặng rồi cả tiếng con ve
Con vê cũng mệt vì hè nắng oi
Nhà em vẫn tiếng à ời
Kẽo cà tiếng võng mẹ ngồi mẹ ru
Lời ru có gió mùa thu
Bàn tay mẹ quạt mẹ đưa gió về
Những ngôi sao thức ngoài kia
Chẳng bằng mẹ đã thức vì chúng con
Đêm nay con ngủ giấc tròn
Mẹ là ngọn gió của con suốt đời”
Nhà thơ Trần Quốc Minh đã từng ví mẹ như một ngoạn gió của mình. Dù đó không phải là hình ảnh lớn lao nhưng cũng đủ để người đọc hiểu mẹ quan trọng với nhà thơ tới mức nào. Thật vậy, mẹ luôn là người chăm sóc ta, đem lại cho ta những điều tốt đẹp nhất, luôn cùng ta chia sẻ nh 2000 ững nỗi buồn, niềm vui. Mẹ thật quan trọng.
Từ thuở mới lọt lòng, mẹ đã luôn bên ta để bảo vệ, che chở, chăm sóc cho ta. Nghe và ngoại kể lại, tôi mới biết rằng từ hồi còn bé tôi là đứa khó ngủ, lúc nào cũng quá nửa đêm mới chịu yên. Những lúc đó mẹ không ngại mệt nhọc mà thức cùng tôi, à ơi, ru hời những câu hát dịu dàng. Mẹ ôm ấp, vỗ về, nuôi tôi bằng dòng sữa ngọt ngào để tôi lớn khôn. Bằng cả tình yêu thương và lòng nhân ái, mẹ luôn dành cho tôi những điều hạnh phúc, đẹp đẽ nhất.
Mỗi lần ta bị ốm, chắc hẳn ai cũng không thể quên được hình ảnh người mẹ thao thức cả đêm thay cho ta từng chiếc khăn đắp trán, lo cho ta từng miếng cơm, manh áo, từng giấc ngủ. Đối với tôi mẹ là người quan trọng và lớn lao nhất trong cuộc đời mình.
Những lúc ta gặp khó khăn, mẹ cũng là người vỗ về, an ủi ta, tiếp sức cho ta thêm sức mạnh để ta vững bước. Bạn thử nghĩ xem, có phải từng chiếc áo ta mặc, từng miếng thịt ta ăn, những sách vở ta học đều do một tay mẹ bươn trải, vất vả để kiếm ra không? Tất cả đều thẫm đẫm những giọt mồ hôi của mẹ với hai bàn tay gầy gầy, bé nhỏ.
Khi ta bắt đầu lớn lên chút xíu, mẹ cũng là người dẫn bước ta đi tới trường. Khi đi học, chắc có lẽ đứa con nào cũng ham chơi, cũng mắc lỗi lầm cho mẹ phiền lòng nhưng mẹ vẫn luôn mỉm cười, không bao giờ hờn trách con, luôn chỉ cho con những điều đúng, sai. Mẹ lận đận sớm hôm để lo cho cuộc sống của con trọn vẹn, được đầy đủ như các bạn cùng trang lứa, mẹ long đong sớm chiều vì công việc để lo cho con đủ miếng cơm, manh áo,… Tất cả, tất cả những sự tận tụy vất vả ấy đều không có gì có thể sánh bằng.
Từ khi sinh ra đến khi khôn lớn, trưởng thành, mẹ vẫn luôn dõi theo bước chân của con, chắp cánh cho con tới những ước mơ. Khi con vấp ngã, mẹ luôn sẵn sàng nâng con dậy, luôn là nơi để con nương tựa.
Tình yêu thương của mẹ dành cho con thật thiêng liêng và cao cả. Nó luôn rực cháy trong tim mỗi người làm mẹ. Chính vì vậy, hãy luôn trân trọng những giây phút khi ta còn ở bên cạnh mẹ. Cho dù đôi lúc mẹ không hiểu ta, không đồng ý với ta hay có thể mẹ trách móc ta nhưng bạn ơi, hãy chớ nghĩ rằng mẹ làm vậy là ghét bỏ ta mà chính là vì mẹ quan tâm đến ta đấy. Nhưng cho dù thế nào thì người ấy vẫn là mẹ! Hãy luôn là những đứa con ngoan, học thật giỏi để đền đáp những công lao, tình cảm mà mẹ dành cho ta, bạn nhé.