Sinh ra trên đời ai cũng có mẹ, mẹ là người đã nuôi dưỡng ta lớn khôn, dạy dỗ ta thành người. Không những vậy, để những đứa con có thể trưởng thành thì những người mẹ đã phải trải qua không biết bao nhiêu cơ cực, nhọc nhằn, mẹ không tiếc thân mình lam lũ, vất cả chỉ mong các con có một cuộc sống ấm no, hạnh phúc. Trong mỗi người chúng ta, dù không nói ra nhưng ai cũng dành cho mẹ của mình những tình cảm thương yêu sâu sắc, dạt dào nhất. Và với tôi cũng vậy, mẹ chính là ánh sáng của cuộc sống, là ánh sáng soi đường cho tôi bước qua mọi ngã rẽ, những khó khăn, biến cố của cuộc đời. Điều tôi yêu thích nhất đó chính là ngắm nhìn nụ cười của mẹ, nụ cười ấy thật ấm áp yêu thương, mang lại cho tôi niềm hạnh phúc vô bờ bến.
Có lẽ chúng ta không ai thấu hiểu được nỗi vất vả của mẹ khi sinh ra và nuôi dưỡng ta nên người, đó là cả một hành trình đầy khó khăn, có những niềm vui, niềm hạnh phúc nhưng cũng không thể thiếu đi những giọt mồ hôi, giọt nước mắt của mẹ. Mang chúng ta trong bụng chín tháng mười ngày, mẹ đã phải cơ cực biết bao, không chỉ là sự nặng nhọc trong bước đi, khó khăn trong sinh hoạt mà còn là những trận ốm nghén đầy dữ dội, đây là những khoảng thời gian thực sự khó khăn của mẹ, vì khi ấy dù mẹ có ốm, có mệt như thế nào thì mẹ cũng sẽ không uống thuốc, vì sợ ảnh hưởng đến những đứa con. Người phụ nữ luôn coi thiên chức được làm mẹ là thiên chức tuyệt vời nhất, vì vậy mà họ không tiếc hi sinh bản thân, hi sinh tuổi xuân của mình.
Mặc dầu khi sinh con ra, người mẹ sẽ trở nên xấu xí hơn, da nhăn, sức khỏe kém hơn nhưng những thứ đó đâu có đáng kể gì so với tình yêu vô bờ bến dành cho những đứa con của mình. Sinh con đã vất vả nhưng để nuôi lớn con còn vất vả hơn nữa, khi con ốm mẹ không ngại ngần thức đêm lo lắng, thấm ướt khăn để hạ sốt cho con, rồi cuộc sống mưu sinh đầy vất vả để có thể nuôi dưỡng chúng ta nên người. Mẹ không bao giờ nói với chúng ta những điều đó, vì đối với chúng ta là sự xót xa, đau đớn thì đối với mẹ nó là niềm hạnh phúc, vì con mà những khó khăn cũng là những trái đắng đầy ngọt ngào, vì mẹ biết được sự khó khăn, khổ cực của mình sẽ đổi lại cuộc sống hạnh phúc, ấm no cho những đứa con.
Vì vậy mà những đứa con vô tình quên lãng đi sự vất vả của mẹ, vui vẻ tận hưởng những thứ mẹ mang cho và coi đó là một trách nhiệm. Tôi cũng đã từng có suy nghĩ như vậy và giờ đây khi tôi hiểu được mọi điều mẹ làm cho chúng tôi thì tôi thấy hối hận và thương mẹ vô cùng. Mẹ luôn nhìn chúng tôi bằng ánh mắt yêu thương đầy nhân hậu, dù khó khăn, hay gặp những biến cố khó có thể vượt qua thì mẹ cũng chỉ lặng lẽ khóc, nhưng trước mặt những đứa con của mình thì mẹ không bao giờ than phiền dù chỉ là một câu, mẹ lúc nào cũng nở một nụ cười.
Vì lúc nào mẹ cũng cười nên tôi trở nên vô tâm hơn vì nghĩ rằng mẹ đang hạnh phúc, nhưng sự thật đâu phải vậy. Những nụ cười gượng gạo của mẹ tràn đầy sự mệt mỏi, mệt mỏi vì áp lực của cuộc sống, áp lực mưu sinh cơm- áo- gạo- tiền hàng ngày. Hàng trăm hàng nghìn thứ bủa vây, bòn rút đi sức lực nơi mẹ khiến cho mẹ hao gầy, tiều tụy. Mẹ luôn im lặng nhìn những đứa con được ăn ngon với vẻ mặt đầy hạnh phúc, lúc nào mẹ cũng dành những thứ tốt nhất cho chúng tôi, mẹ lúc nào cũng nói “Con ăn đi, mẹ không đói”, “mẹ không mệt”… những lời nói ấy giờ nghĩ lại khiến tôi ứa nước mắt.
Nhờ sự tần tảo, hi sinh của mẹ mà chúng tôi cũng dần lớn lên, điều kiện gia đình cũng không còn khó khăn như trước, vì vậy mà mẹ cũng bớt đi những lo toan, nhọc nhằn. Nay khi nhìn chúng tôi ngày càng lớn khôn mẹ đã cười một nụ cười thực sự hạnh phúc. Tôi cũng rất hạnh phúc và xúc động khi nhìn thấy nụ cười ấy của mẹ, bởi nó không còn những nét đượm buồn của sự lo toan, của áp lực cuộc sống nữa. Nếu cho tôi một điều ước, tôi sẽ ước mẹ luôn vui vẻ và cười thật hạnh phúc như vậy.
Sinh ra trên đời không ai có thể lựa chọn cho mình một hoàn cảnh sống, một gia đình riêng. Vì vậy mà có người giàu, người nghèo, người hạnh phúc, ấm no với sự che chở bao bọc của cha mẹ, nhưng cũng không ít người kém may mắn hơn khi không cha, không mẹ, sống lang bạt nay đây mai đó. Tôi không hối hận vì đã sinh ra trong gia đình của mình, được làm con của mẹ. Vì đối với tôi đó là mái nhà hạnh phúc nhất, nơi mà tôi thấy bình yên khi trở về. Nụ cười của mẹ chín là nguồn động lực giúp tôi vượt qua mọi khó khăn, biến cố của hạnh phúc. Và tôi muốn nói với mẹ rằng: Được làm con của mẹ là điều hạnh phúc nhất. Con yêu mẹ.