LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Cảm nghĩ về thầy, cô giáo, những "người lái đò" đưa thế hệ trẻ "cập bến" tương lai

Đề 1: Cảm nghĩ về thầy, cô giáo, những "người lái đò" đưa thế hệ trẻ "cập bến" tương lai
5 trả lời
Hỏi chi tiết
827
1
3
Đỗ Dũng
31/10/2019 20:16:14
Nhà giáo không phải là nghề mà bất cứ ai cũng có thể là được, là giáo viên cần phải có biết bao nhiêu tình thương, lòng kiên nhẫn, nhiệt huyết và cả sự đồng cảm vô bờ thì mới có thể dẫn dắt được các thế hệ học trò trẻ sang bến bờ tương lai. Thật không sai khi ví thầy cô giáo như “người lái đò”, người lái đò đưa hết đoàn khách này đến đoàn khách kia, thầy cô giáo cũng là người ân cần dìu dắt các thế hệ học sinh qua từng bài giảng, hết thế hệ này đến thế hệ kia, thầy cô luôn là người hy sinh thầm lặng, che chắn những sóng gió bảo vệ học trò của mình.
Bên cạnh đó, thầy cô giáo cũng là người hết sức tâm lý, phải hiểu tính cách của từng người học trò của mình từ đó mới có thể đưa ra những phương pháp dạy và học phù hợp. Trong lớp học không phải ai cũng tiếp thu tốt, sẽ có những bạn chậm hiểu hơn, thầy cô giáo phải là người hết sức kiên nhẫn, giảng giải lại từ từ từng chút một để đảm bảo học sinh của mình ai cũng hiểu hết bài học. Thầy cô giáo còn đóng vai trò như người cha người mẹ thứ hai dạy cho học sinh thế nào là lễ phép, và trở thành một người tốt. Có thể nói một ngày bạn đến trường gặp thầy cô giáo và bạn bè còn nhiều hơn bạn gặp bố mẹ, có lẽ trong một lớp nhiều học sinh như vậy thì thầy cô giáo không thể lúc nào cũng ở bên cạnh bạn chăm lo từng chút như bố mẹ, nhưng thầy cô giáo sẽ là những người luôn dõi theo bạn và kịp thời nhắc nhở và định hướng cho bạn khi bạn sai lối, khi bạn buồn và cô đơn thì thầy cô là những người luôn sẵn sàng lắng nghe và cho bạn những lời khuyên chân thành, bổ ích và kịp thời nhất.
Nghề giáo viên vất vả lắm mà mấy ai hiểu được, thầy cô giáo là người phải đến trường sớm nhất để chuẩn bị đón những người học trò của mình, thầy co cũng là người ra về trễ nhất sau khi các học sinh của mình đã về hết. Mấy ai biết được tóc thầy bạc vì bụi phấn, mắt cô nhòe đi vì những đêm soạn giáo án và chấm bài để kịp có điểm cho những cặp mắt háo hức mong chờ điểm số. Thầy cô giáo đã tiếp thêm tri thức, chắp cánh cho bao nhiêu ước mơ bay cao bay xa, nhưng khi đã đến được bến bờ bên kia thì có mấy ai còn nhớ đến người lái đò này nữa. Nhưng những người lái đò đó vẫn nhiệt huyết vẫn đem hết tất cả tri thức của mình để đưa nhiều thế hệ trẻ sang sông, chỉ cần một người nhớ đến là thầy cô đã vui mừng biết bao đó cũng là niềm động lực lớn để thầy cô giáo vững bước trên con đường dạy học của mình.
Các bạn hãy nhớ: “Không thầy đố mày làm nên” hãy biết thương yêu và trân trọng người thầy của mình vì đó là những người có công rất lớn đối với thành công của bạn ngày hôm này đấy, hãy gửi những lời tri ân chân thành nhất đến thầy cô giáo và ba mẹ vì đó là những người luôn ở bên cạnh dõi theo và nâng đỡ bạn từng bước trên đường đời.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
1
2
Anh Đỗ
31/10/2019 20:16:52
Nhà giáo không phải là nghề mà bất cứ ai cũng có thể là được, là giáo viên cần phải có biết bao nhiêu tình thương, lòng kiên nhẫn, nhiệt huyết và cả sự đồng cảm vô bờ thì mới có thể dẫn dắt được các thế hệ học trò trẻ sang bến bờ tương lai. Thật không sai khi ví thầy cô giáo như “người lái đò”, người lái đò đưa hết đoàn khách này đến đoàn khách kia, thầy cô giáo cũng là người ân cần dìu dắt các thế hệ học sinh qua từng bài giảng, hết thế hệ này đến thế hệ kia, thầy cô luôn là người hy sinh thầm lặng, che chắn những sóng gió bảo vệ học trò của mình.
Bên cạnh đó, thầy cô giáo cũng là người hết sức tâm lý, phải hiểu tính cách của từng người học trò của mình từ đó mới có thể đưa ra những phương pháp dạy và học phù hợp. Trong lớp học không phải ai cũng tiếp thu tốt, sẽ có những bạn chậm hiểu hơn, thầy cô giáo phải là người hết sức kiên nhẫn, giảng giải lại từ từ từng chút một để đảm bảo học sinh của mình ai cũng hiểu hết bài học. Thầy cô giáo còn đóng vai trò như người cha người mẹ thứ hai dạy cho học sinh thế nào là lễ phép, và trở thành một người tốt. Có thể nói một ngày bạn đến trường gặp thầy cô giáo và bạn bè còn nhiều hơn bạn gặp bố mẹ, có lẽ trong một lớp nhiều học sinh như vậy thì thầy cô giáo không thể lúc nào cũng ở bên cạnh bạn chăm lo từng chút như bố mẹ, nhưng thầy cô giáo sẽ là những người luôn dõi theo bạn và kịp thời nhắc nhở và định hướng cho bạn khi bạn sai lối, khi bạn buồn và cô đơn thì thầy cô là những người luôn sẵn sàng lắng nghe và cho bạn những lời khuyên chân thành, bổ ích và kịp thời nhất.
Nghề giáo viên vất vả lắm mà mấy ai hiểu được, thầy cô giáo là người phải đến trường sớm nhất để chuẩn bị đón những người học trò của mình, thầy co cũng là người ra về trễ nhất sau khi các học sinh của mình đã về hết. Mấy ai biết được tóc thầy bạc vì bụi phấn, mắt cô nhòe đi vì những đêm soạn giáo án và chấm bài để kịp có điểm cho những cặp mắt háo hức mong chờ điểm số. Thầy cô giáo đã tiếp thêm tri thức, chắp cánh cho bao nhiêu ước mơ bay cao bay xa, nhưng khi đã đến được bến bờ bên kia thì có mấy ai còn nhớ đến người lái đò này nữa. Nhưng những người lái đò đó vẫn nhiệt huyết vẫn đem hết tất cả tri thức của mình để đưa nhiều thế hệ trẻ sang sông, chỉ cần một người nhớ đến là thầy cô đã vui mừng biết bao đó cũng là niềm động lực lớn để thầy cô giáo vững bước trên con đường dạy học của mình.
Các bạn hãy nhớ: “Không thầy đố mày làm nên” hãy biết thương yêu và trân trọng người thầy của mình vì đó là những người có công rất lớn đối với thành công của bạn ngày hôm này đấy, hãy gửi những lời tri ân chân thành nhất đến thầy cô giáo và ba mẹ vì đó là những người luôn ở bên cạnh dõi theo và nâng đỡ bạn từng bước trên đường đời.
1
1
Missu thưn thiện
31/10/2019 20:16:54
Nhà giáo không phải là nghề mà bất cứ ai cũng có thể là được, là giáo viên cần phải có biết bao nhiêu tình thương, lòng kiên nhẫn, nhiệt huyết và cả sự đồng cảm vô bờ thì mới có thể dẫn dắt được các thế hệ học trò trẻ sang bến bờ tương lai. Thật không sai khi ví thầy cô giáo như “người lái đò”, người lái đò đưa hết đoàn khách này đến đoàn khách kia, thầy cô giáo cũng là người ân cần dìu dắt các thế hệ học sinh qua từng bài giảng, hết thế hệ này đến thế hệ kia, thầy cô luôn là người hy sinh thầm lặng, che chắn những sóng gió bảo vệ học trò của mình.
Bên cạnh đó, thầy cô giáo cũng là người hết sức tâm lý, phải hiểu tính cách của từng người học trò của mình từ đó mới có thể đưa ra những phương pháp dạy và học phù hợp. Trong lớp học không phải ai cũng tiếp thu tốt, sẽ có những bạn chậm hiểu hơn, thầy cô giáo phải là người hết sức kiên nhẫn, giảng giải lại từ từ từng chút một để đảm bảo học sinh của mình ai cũng hiểu hết bài học. Thầy cô giáo còn đóng vai trò như người cha người mẹ thứ hai dạy cho học sinh thế nào là lễ phép, và trở thành một người tốt. Có thể nói một ngày bạn đến trường gặp thầy cô giáo và bạn bè còn nhiều hơn bạn gặp bố mẹ, có lẽ trong một lớp nhiều học sinh như vậy thì thầy cô giáo không thể lúc nào cũng ở bên cạnh bạn chăm lo từng chút như bố mẹ, nhưng thầy cô giáo sẽ là những người luôn dõi theo bạn và kịp thời nhắc nhở và định hướng cho bạn khi bạn sai lối, khi bạn buồn và cô đơn thì thầy cô là những người luôn sẵn sàng lắng nghe và cho bạn những lời khuyên chân thành, bổ ích và kịp thời nhất.
Nghề giáo viên vất vả lắm mà mấy ai hiểu được, thầy cô giáo là người phải đến trường sớm nhất để chuẩn bị đón những người học trò của mình, thầy co cũng là người ra về trễ nhất sau khi các học sinh của mình đã về hết. Mấy ai biết được tóc thầy bạc vì bụi phấn, mắt cô nhòe đi vì những đêm soạn giáo án và chấm bài để kịp có điểm cho những cặp mắt háo hức mong chờ điểm số. Thầy cô giáo đã tiếp thêm tri thức, chắp cánh cho bao nhiêu ước mơ bay cao bay xa, nhưng khi đã đến được bến bờ bên kia thì có mấy ai còn nhớ đến người lái đò này nữa. Nhưng những người lái đò đó vẫn nhiệt huyết vẫn đem hết tất cả tri thức của mình để đưa nhiều thế hệ trẻ sang sông, chỉ cần một người nhớ đến là thầy cô đã vui mừng biết bao đó cũng là niềm động lực lớn để thầy cô giáo vững bước trên con đường dạy học của mình.
Các bạn hãy nhớ: “Không thầy đố mày làm nên” hãy biết thương yêu và trân trọng người thầy của mình vì đó là những người có công rất lớn đối với thành công của bạn ngày hôm này đấy, hãy gửi những lời tri ân chân thành nhất đến thầy cô giáo và ba mẹ vì đó là những người luôn ở bên cạnh dõi theo và nâng đỡ bạn từng bước trên đường đời.
0
2
Narumiya Helena
31/10/2019 20:17:48
ko cóp trên mạng
2
1
۞✎_๖ۣۜ๓ë๏ღ_۞
31/10/2019 20:22:26
Tôi không thể nào định nghĩa được tình thầy trò là gì! Phải chăng tình thầy trò có thể làm thay đổi cuộc sống của bạn dù chỉ là một phần nhỏ? Đó là một tình cảm mà bạn có thể tìm thấy được tại một khoảnh khắc nào đó trong cuộc sống. Chắc hẳn trong chúng ta ai cũng đã có một thời gắn bó bên mái trường, được học tập dưới sự dìu dắt, chỉ bảo tận tình của các thầy cô. Xúc động làm sao mỗi khi nhớ về hình ảnh những người giáo viên đã luôn ân cần dạy dỗ chúng ta nên người.
‘‘Cha mẹ cho ta hình hài, thầy cô cho ta cả tri thức’’
Quả đúng là như vậy, công lao của thầy cô là to lớn biết nhường nào. Mà có lẽ là cả cuộc đời này, chúng ta cũng không thể nào đền đáp được hết. Chính các thầy cô là những người lái đò đưa những thế hệ học trò cập bến tương lai. Làm sao tôi có thể quên những ánh mắt ấm áp, dịu hiền của thầy cô – những ánh mắt luôn dõi theo hình bóng của từng đứa học trò bé nhỏ trong suốt cả quãng đời cắp sách đến trường. Hình ảnh những người cô giáo trong tà áo dài thướt tha. Những người thầy với vẻ mặt lúc nào cũng nghiêm nghị nhưng ẩn sâu bên trong nét mặt nghiêm khắc ấy lại chứa đựng cả một khoảng trời yêu thương rộng lớn đã để lại trong tâm trí những người học trò chúng tôi không biết bao nhiêu kí ức khó phai. Không chỉ vậy, điều gây ấn tượng nhiều nhất với tôi chính là nụ cười của các thầy, cô giáo. Đặc điểm này không hẳn là kiêu sa, cũng chẳng đặc biệt gì nhưng tôi lại vô cùng trân trọng những nụ cười ấy. Vì đó chính là sự động viên, khuyến khích mỗi khi tôi đạt điểm cao; là nguồn động lực giúp tôi vươn lên trong học tập. Mỗi khi tôi phạm lỗi, vẫn là khuôn mặt thân quen ấy nhưng giờ đây đã không còn những nụ cười vui vẻ của ngày nào mà thay vào đó lại là một ánh mắt nghiêm nghị. Mặc dù thầy cô không la hay trách mắng gì nhưng tôi như đọc được một chút buồn bã và thất vọng thoáng qua những đôi mắt kia. Những lúc như vậy, sao mà tôi cảm thấy ân hận quá! Ân hận vì chính tôi đã làm các thầy cô cảm thấy thất vọng. Nhưng cũng nhờ điều đó mà tôi nhận ra được những lỗi lầm thực sự của mình để sữa chữa. Đến tận bây giờ tôi mới nhận ra được một điều: không phải lúc nào các thầy cô cũng cười với chúng tôi nhưng chỉ cần những người thầy, người cô cười – một nụ cười yêu thương thì trong tôi bỗng dâng trào một niềm vui sướng, giống như tôi vừa làm được một điều gì rất lớn cho thầy cô. Sao lại có thể quên những nụ cười hạnh phúc, hay những nụ cười vỗ về, an ủi. Thầy cô ơi! Các thầy cô có biết rằng những nụ cười của các thầy cô lại chính là ngọn lủa hồng sưởi ấm những trái tim nhỏ bé non nớt của đám học trò chúng con hay không? Chỉ bao nhiêu đó cũng đã làm chúng con cảm thấy là mình quá may mắn hơn rất nhiều đứa trẻ khác. Bao gánh nặng về cuộc sống, công việc, gia đình và cả những đứa con thơ dại chúng tôi như chất chồng lên đôi vai của những người giáo viên.
Thật không thể nào có thể diễn tả được hết nỗi biết ơn sâu nặng của tôi đối với các thầy cô – những người luôn miệt mài bên những trang giáo án, truyền đến học trò chúng tôi những bài học hay và bổ ích; những người đã không quản nhọc nhằn giúp xây dựng một thế giới huy hoàng, một tương lai tươi sáng bằng con đường học vấn.Thế giới của tri thức nhân loại mới rộng lớn và bao la làm sao! Nhưng chính những người thầy người cô đã dẫn dắt chúng tôi bước vào một thế giới mà đối với thế hệ học sinh dường như là hoàn toàn mới mẻ và lạ lẫm.
Ôi! Nhớ làm sao cái ngày đầu tiên khi mới bước vào ngôi trường Gia Cẩm thân yêu này, tôi cũng như bao cô cậu học trò khác, vẫn luôn mang bên mình một nỗi lo sợ, e ngại , có nhiều lúc cứ khép nép bên người thân, tưởng chừng như tôi vừa mới quay trở về cái ngày khai trường của năm tiểu học – ngày mà những đứa trẻ hồn nhiên, ngây thơ bắt đầu làm quen với những điều thú vị trong một thế giới diệu kì mới, là sự việc chứng tỏ một bước tiến của đời người.
Và rồi từng ngày trôi qua, tôi đã quen dần với mái trường này, nơi mà chúng tôi thường gọi là ngôi nhà thứ hai. Hình ảnh người thầy cô ân cần, tận tụy dạy cho chúng tôi không chỉ về kiến thức mà cả về những kĩ năng sống cần thiết không biết tự bao giờ đã trở thành một ấn tượng khó phai trong kí ức những cô cậu học trò tinh nghịch ngày nào! Thầy cô đã dày công dạy dỗ chúng tôi nên người, giúp chúng tôi biết thế nào là lòng nhân ái, tính khoan dung độ lượng.
Tôi không thể giải thích vì sao tôi lại có cảm giác ngôi trường Gia Cẩm yêu dấu chính là ngôi nhà thứ hai của tôi, còn tất cả mọi người trong trường đều là những người thân quen của mình. Phải chăng là do tôi đã tìm được một cảm giác vui vẻ và sự tự tin ở nơi đây? Không phải ai khác mà chính các thầy cô – những con người mà ông trời đã ban tặng cho thế giới này, mang bên mình một trọng trách vô cùng quan trọng. Đó là truyền đạt sự hiểu biết rộng lớn của mình cho những thế hệ học trò chúng tôi sau này. Tôi rất biết ơn tất cả những gì mà thầy cô đã chỉ bảo, giúp tôi có được một tầm hiểu biết rộng lớn về cái thế giới mênh mông xung quanh mình. Không chỉ vậy, thầy cô còn chính là sợi dây vô hình nối kết tình bạn của chúng tôi. Chính các thầy cô đã tạo nên những khoảng thời gian giúp những đứa học trò gặp gỡ, tìm hiểu nhau hơn.
Thầy cô cũng như là cha mẹ của chúng tôi. Dần trưởng thành theo thời gian, giờ đây tôi mới hiểu rằng làm giáo viên chưa hẳn là sung sướng. Đâu phải cuộc sống của người thầy, người cô chỉ dừng lại ở việc đến trường, đứng trên bục giảng dạy học thôi đâu. Khi trở về bên mái ấm gia đình, người giáo viên lúc nào cũng canh cánh bên mình nỗi lo về những đứa học trò của mình, miệt mài bên từng trang giáo án đến khuya, có lúc nào được tận hưởng trọn vẹn những giây phút sum họp ấm cúng bên gia đình đâu chứ!
Tôi nguyện khắc ghi trong tim những công ơn lớn lao của thầy cô giáo với niềm kính trong nhất. Thầy cô ơi, những kiến thức được thầy cô đúc kết thành những tinh hoa của nhân loại qua bao thế hệ đã giúp con nhận ra rằng: những gì mà ta thu thập được từ kho tàng kiến thức rộng lớn sẽ tan biến đi vào một khoảng không gian trống một khi chúng ta nhụt chí và lùi bước. Thầy cô đã gieo những hạt giống của trí tuệ vào tâm hồn trong sáng của những đứa học sinh, là người cầm bó đuốc tri thức của nhân loại soi đường chỉ lối cho thế hệ học trò.
Ôi! Tôi ước sao mình mãi là đứa học trò yêu dấu của thầy cô, mặc dù biết là không thể được. Tuy vậy, tôi vẫn cầu mong là các thầy cô sẽ mãi tiếp tục dẫn dắt nhiều thế hệ măng non bước qua cánh cửa dẫn đến một vùng đất kì diệu. Thầy cô ơi! Con không biết phải bày tỏ tình cảm của mình như thế nào nữa?! Con chỉ muốn cảm ơn các thầy cô vì tất cả những điều hay, điều bổ ích mà thầy cô đã truyền đạt đến thế hệ học sinh chúng con. Những người lái đò của một tương lai rộng mở….

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Bài tập Ngữ văn Lớp 7 mới nhất
Trắc nghiệm Ngữ văn Lớp 7 mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư