Gieo nhân nào, sẽ gặt quả đó. Nhân không tốt, thì làm sao có quả đẹp? Khi đang buồn chán, mọi hành động bạn cố gắng làm thường sẽ mang những năng lượng tiêu cực, cho nên sẽ khó mà có được quả tích cực trong tương lai. Còn khi bạn ngồi im, bạn sẽ không tạo ra thêm quả xấu nào nữa. Hơn nữa, việc ngồi im, nhắm mắt, hít thở sẽ giúp bạn dần dần đi vào thế giới bên trong để cảm nhận được nỗi buồn, cảm nhận được điều gì đang thực sự diễn ra bên trong khiến bạn khó chịu, cảm nhận được nguyên nhân sâu xa, gốc rễ của nỗi buồn và dần dần, bạn sẽ bình tâm trở lại. Nhưng có một vấn đề, từ bé tới giờ chúng ta đã quen với thế giới bên ngoài, nên việc ngồi im và hướng vào bên trong là điều rất khó với nhiều người. Họ nói rằng họ không thể tập trung, nhưng thật ra tôi tin là ai cũng có thể tập trung, vấn đề là họ thường thích tập trung vào… những thứ khiến họ mất tập trung mà thôi! Bước 2. Cảm nhận. Cảm nhận thế nào? Nỗi buồn rất khó cảm nhận, nó rất trừu tượng. Khi nhắm mắt lại, thường bạn chỉ thấy những suy nghĩ, những ký ức, những hình ảnh khiến mình bị buồn thôi, chứ gần như bạn không quan sát được bản thân nỗi buồn. Song có một mẹo nhỏ thú vị giúp bạn cảm nhận được nỗi buồn. Nếu để ý, bạn sẽ thấy bất cứ cảm xúc nào của chúng ta cũng thường kèm theo một trạng thái cơ thể tương ứng, đặc biệt là trên gương mặt. Khi vui, mặt người ta tươi mới, các cơ căng đầy còn khi buồn thì ngược lại, mặt méo xệch, các cơ giãn ra, thả lỏng, không có sức sống. Do đó, thay vì tập trung vào các hình ảnh, ký ức khiến bạn buồn, hãy để ý những cảm giác xuất hiện trên gương mặt bạn. Cảm giác là gì? Là bất cứ thứ gì xuất hiện trên bề mặt da. Có thể là nóng, lạnh, ẩm, ngứa… cho dù là gì, thì cũng là cảm giác. Hãy để ý thật kỹ chúng, và chờ đợi, chờ đợi, chờ đợi… Bước 3. Chờ đợi. Chờ đợi cái gì? Nếu bạn thấy có một cảm giác ngứa trên mặt, đừng làm gì cả, hãy chờ đợi. Nếu bạn thấy có cảm giác rân rân như con gì đó bò, 99.99% nó chỉ là do bạn tưởng tượng, hoặc là cảm giác gì đó vô hại mà thôi, đừng làm gì cả, hãy chờ đợi, chờ đợi, chờ đợi, và bạn sẽ thấy điều kỳ diệu. Điều kỳ diệu gì vậy? Đó là các cảm giác đến rồi đi, cơn ngứa xuất hiện, bạn không làm gì cả, nó sẽ biến mất. Mọi cảm giác đều có tính chất như vậy, xuất hiện, biến mất, xuất hiện, biến mất. Và rồi, tới một một thời điểm, khi bạn kiên trì đủ lâu… nỗi buồn cũng tự nhiên biến mất dạng! Tại sao đây lại là câu trả lời cho câu hỏi Khi buồn nên làm gì là tốt nhất? Bởi vì làm như vậy, bạn đang hóa giải nỗi buồn, bạn đang tập luyện sự bình tâm trước những cảm giác mà cơn buồn đó đem lại, rồi sau này mỗi khi nghĩ lại nỗi buồn đó, bạn cảm giác nhẹ nhõm, hoàn toàn khác so với những cách thông thường.