Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Viết một bài văn kể về một lần em gian lận trong giờ kiểm tra

giúp mik nha
5 trả lời
Hỏi chi tiết
7.833
18
2
Man
20/11/2019 18:16:15
Cách đây hai tuần, em đã phạm một lỗi lầm mà em không bao giờ quên được. Đó là lần em đã quay cóp tài liệu khi đang làm bài kiểm tra. Việc làm đó đã khiến cho cô chủ nhiệm của em phải buồn lòng rất nhiều.
Buổi tối trước hôm đó, em đã xem thời khóa biểu và biết rằng ngày mai không có gì phải làm cả, chỉ riêng môn Văn là phải học thuộc lại các ghi nhớ, xem lại tất cả các bài tập làm văn cô cho. Nhưng vì hôm đó có bộ phim rất hay nên em mải mê xem phim mà quên không học bài gì cả. Sáng hôm sau, khi vào tiết Văn em đã rất ngạc nhiên khi nghe cô nói rằng: “Ôn lại bài năm phút rồi lấy giấy ra làm kiểm tra nhé các em”. Lúc đó, trên trán em toát cả mồ hôi, ướt cả tóc. Em không biết phải làm sao nếu như điểm kém thì sẽ bị bố mẹ la rầy còn các bạn sẽ cười chê mình. Thẫn thờ một lúc lâu thì cô giáo bắt đầu đọc đề. Cô vừa đọc xong thì các bạn chăm chú làm bài, chỉ riêng em thì loay hoay hỏi bài nhưng chẳng ai chỉ em cả. Nhìn lên đồng hồ em thấy không còn kịp thời gian để ngồi hỏi bài nữa. Em đánh liều một phen thử xem sao. Em lấy cuốn tài liệu ra và chép lia lịa cho đến hết giờ, cô kêu cả lớp nộp bài. Nộp bài xong, các bạn ríu rít hỏi xem nhau có làm được không, còn em chỉ ngồi cười mỉm một mình vì em biết chắc rằng mình sẽ được điểm cao thôi.
Qua ngày hôm sau, khi cô trả bài kiểm tra, em đạt được điểm số rất cao. Khi cô kêu đọc điểm cho cô ghi vào sổ thì em đã rất tự tin đứng lên nói lớn rằng: “Thưa cô, mười ạ!”. Cả lớp ồ lên tuyên dương em, cô thì mỉm cười nói rằng: “Em làm bài tốt lắm!”. Lúc đó, em cảm thấy rất vui. Vừa tan học, em chạy một mạch về nhà khoe với bố mẹ và mọi người trong nhà. Ai cùng khen em giỏi, em cũng cảm thấy rất hãnh diện vì điều đó nhưng không biết vì sao, tối hôm đó em không thể nào ngủ được. Cứ mãi trằn trọc suốt đêm, cứ cảm thấy mình không trung thực với cô, với những người xung quanh đã luôn tin tưởng ở mình. Điểm này không phải là con điểm thật sự do chính thực lực của mình làm, mà nó chỉ do em quay cóp mà có. Em cứ suy nghĩ mãi, không biết làm sao vì bây giờ nếu nói ra sự thật thì mọi người sẽ nghĩ mình như thế nào? Em đắn đo một lúc em quyết định sẽ nói rõ ràng cho cô biết. Sáng hôm thứ hai, em đã lấy hết can đảm để gặp cô và nói rằng: “Thưa cô, em xin lỗi cô rất nhiều vì em đã không trung thực trong lúc làm bài. Em đã quay cóp tài liệu mới có điểm mười đó”. Nghe xong, cô giáo không nói gì chỉ im lặng sửa điểm trong sổ. Nhưng em biết rằng, thẳm sâu trong đôi mắt cô là sự buồn lòng và thất vọng khi có một học sinh như em. Cuối giờ học, cô gọi em lên và nói : “Cô mong rằng sẽ không có lần thứ hai em quay cóp tài liệu trong giờ kiểm tra nữa. Đó là việc làm không đúng. Em cần khắc phục. Tuy vậy, cô cũng có lời khen ngợi vì em đã biết trung thực nhận lỗi, đó là điều đáng khen. Em phải hứa với cô sẽ cố gắng học hành chăm chỉ hơn và đừng làm như vậy nữa em nhé!”. Nghe cô nói xong, tự dưng hai khóe mắt em cay cay, nghẹn ngào, lí nhí xin lỗi cô mà trong lòng chan chứa bao cảm xúc khó tả. Trong lòng em giờ đây đã nhẹ nhõm hơn vì mình đã can đảm nói ra sự thật.
Qua sự việc này, em muốn nói với mọi người rằng: trong cuộc sống đầy bộn bề như bây giờ, chúng ta cần phải biết sống một cách trung thực, đừng làm người khác phải buồn lòng vì mình. Là một học sinh, ngay từ bây giờ, em sẽ cố gắng học hành chăm chỉ, không ham chơi nữa. Em sẽ không phải khiến cho các thầy, các cô và mọi người xung quanh mình buồn lòng thêm lần nào nữa.
____________
tham khảo nhé ^^

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
15
6
Hải An đang buồn
20/11/2019 18:43:24
Bài làm
Ai cũng có một lần gian lận trong giờ kiểm tra,tôi cũng vậy.Tôi đã từng quay cóp trong giờ kiểm tra.
Có một ngày,chúng tôi bước vào bài kiểm tra Văn 2 tiết.Cô giáo chép đề bài lên bảng.Sau khi chép xong,cô bảo cả lớp làm bài. Tôi chép đề bài xong thì có một quyển vở và sách để dưới ngăn bàn.Ồ!Thì ra đó là cuả tôi.Tôi đang cầm lên chép thì bạn Dung nói:
-Con thưa cô,bạn Hải An quay cóp ạ.
Cả lớp trố mắt lên nhìn tôi và cô gọi tôi lên bảng.Cô nhìn tôi với ánh mắt buồn buồn nhưng có chút thất vọng.Cô vo giấy kiểm tra của tôi lại và nói:
-Lấy giấy kiểm tra khác mà làm.
Nhưng tôi không còn giấy kiểm tra nữa và rất may bạn Diệu Anh đã cho tôi mượn giấy kiểm tra.
Tôi làm bài xong thì tiết kiểm tra đã kết thúc và tôi cảm thấy nhẹ nhõm vì tôi làm được bài và tuy vậy cũng có một chút tiếc nuối.
Tan học,tôi trở về nhà.Ăn nói vơí cha mẹ sao đây?Tôi thầm nghĩ.Đến lúc về nhà rồi mà tôi vẫn suy nghĩ mông lung.
Dù chuyện ấy đã qua lâu rồi nhưng tôi rất ân hận.Tôi tự nhủ với mình là từ nay mình sẽ không mắc lỗi đó nữa.
9
4
NP CV
21/11/2019 08:01:00

Ai cũng đã từng một lần mắc lỗi. Tất nhiên, lúc ấy sẽ không vui gì. Lỗi lầm là một phần tất yếu của cuộc sống mỗi con người. Điều quan trọng là sau mỗi lần đó, chúng ta biết sửa chữa và thay đổi để ngày càng hoàn thiện mình hơn. Tôi cũng đã rút được ra rất nhiều bài học cho mình trong một lần tôi làm một việc đáng phải xấu hổ trong giờ học văn.
Khi đó là cuối kì, trong buổi học trước, cô đã dặn buổi tới cả lớp phải mang vở ghi bài đến lớp nộp cho cô để cô kiểm tra việc chép bài có đầy đủ không. Trước đó mấy hôm, tôi đã làm mất vở ghi Ngữ Văn khi trên đường đi học về. Vì kéo khóa cặp không chặt nên vở văn đã rơi ra ngời từ lúc nào không hay biết. Không có vở để nộp cho cô nên tôi đã gian lận, mượn vở của một bạn lớp khác, quyết một phen may rủi.
Cái thời khắc ấy cuối cùng cũng đến. Lớp trưởng lạnh lùng đi thu vở của từng bạn. Tôi ngập ngừng chồng vở lên, ánh mắt e dè nhìn xung quanh. Dù đã vở đã dán lại nhãn mới mang tên tôi một cách cẩn thận nhưng tôi vẫn rất lo lắng bởi cô là một người khá kĩ tính.
Tôi chẳng thể nào để tâm vào bài tập cô giao, tim đập thình thịch theo từng nhịp lật trang vở của cô. Tim tôi bỗng như ngừng đập khi cô chấm đến vở của mình, lòng chỉ mong sao cô nhanh gấp quyển vở đó vào thì mọi chuyện sẽ êm đẹp. Nhưng không, tôi thấy cô dùng lại, ánh mắt nhìn đăm đăm. Có lẽ không tin, cô xem kĩ hơn và lật ra trang bìa xem tên. Tôi thấy trong con mắt của cô hiện ra sự bất ngờ, dường như không tin vào cái tên ấy là của em – một đứa học trò vốn ngoan ngoãn, nghe lời.
Tâm trạng tôi lúc đó rất rối bời một mớ suy nghĩ hỗn loạn: “chết rồi!”, “làm sao đây?”, “mình có nên nhận lỗi trước không?”, “không nếu nhận lỗi sẽ bị xấu hổ trước bạn bè lắm”.Mồ hôi bắt đầu túa ra trên trán tôi dầm dề.
Tôi nghe thấy tiếng khép vở lại của cô, tiếng khép rất nhẹ nhàng. Lấy hết can đảm, tôi lén mắt nhìn lên trên bàn giáo viên, thật khó hiểu khi cuốn vở của em đã được nằm ngay ngắn trên vở đã chấm xong. Lén nhìn gương mặt cô, tôi thấy rõ đôi mắt của cô bâng khuân buồn. Lúc đó, tôi không còn thấy lo lắng, sợ cô phát hiện cô sẽ phạt nặng nữa, mà thay vào đó là sự ân hận vô cùng. Tôi đã làm gì thế này? Tôi vừa mới giả dối cô tôi, giả dối bạn bè tôi. Tôi không biết làm gì ngoài việc cúi gằm mặt xuống tự dằn vặt bản thân mình: “Đó là một hành động thật đáng xấu hổ. Chắc chắn mình phải xin lỗi cô” – tôi thầm nghĩ như thế.
Sau buổi học, tôi lấy hết dũng khí xuống phòng giáo viên nhận lỗi với cô. Tôi trình bày lại việc mình mất vở và hành động lừa dối cô vừa rồi. Cô chăm chú lắng nghe, rồi nhẹ nhàng nắm lấy tay tôi nhắc nhở: “Điều đó không quan trọng bằng việc em đã biết nhận ra lỗi lầm và xấu hổ về nó. hãy mua một tập vở mới và tiếp tục chép bài. Việc này không có gì nghiêm trọng, em đừng lo lắng”.
Trời ơi, tin được không? Trước lúc gặp cô, tối đã mường tượng ra đủ thứ chuyện. Thế mà, cô đã không la tôi mà còn tha thứ cho tất cả nữa chứ. Lúc đó, thật tự nhiên, hai dòng nước mắt lăn trên má tôi nóng hổi.
Từ đó, tôi đã rút ra được bài học cho chính bản thân mình: Không được gian lận trong bất kì việc gì vì điều đó vừa khiến cho người khác phải buồn lòng vừa làm xấu chính mình. Sau sự việc đó tôi hứa với lòng rằng không bao giờ làm như thế nữa và phải cố gắng học tập thật tốt để ba mẹ và thầy cô không buồn lòng. Nếu khuyết điểm là điều không tránh khỏi, nhưng sau mỗi lần mắc khuyết điểm, chúng ta biết nhận sai và sửa chữa khuyết điểm đó mới là tốt.

13
4
NP CV
21/11/2019 08:02:39
Cách đây 3 ngày trước, tôi đã phạm 1 lỗi lầm mà khiến tôi không bao giờ quên được. Đó là lần tôi coi tài liệu lúc kiểm tra, việc làm ấy khiến cho thầy chủ lớp tôi rất buồn lòng. Tối hôm trước kiểm tra thì tôi đã xem thời khóa biểu là ngày mai không có gì để làm cả chỉ riêng môn Lý là phải xem lại những bài tập cô đã cho ôn và học những bài cô giao, nhưng vì hôm đó tôi lo đi ăn tiệc vào lúc 7h mà quên luôn cả học bài để mai kiểm trả.

Sáng hôm sau, khi vào tiết Lý tôi rất ngạc nhiên khi nghe cô nói là:”các em ôn lại bài 5 phút sau kiểm tra”. Lúc đó tôi hồi hộp lo sợ mồ hôi chảy ướt cả áo. Tôi không biết trong vòng 5 phút ngắn ngủi thì có xem lại bài và học bài kịp không. Vì sợ bị điểm kém sẽ bị ba mẹ la rầy. Thẫn thờ một lúc thì cô giáo phát đề.

Cô vừa phát đề xong thì tôi loay hoay hỏi bài bạn mà ai cũng lo làm không ai chỉ cho tôi hết. Nên tôi đã liều lấy cuốn tập trong cập ra và chép lia lịa cho đến hết giờ. Cô kêu cả lớp ngừng bút nộp bài thì mấy bạn trong lớp hỏi nhau coi có làm được không còn tôi ngồi đó và mỉm cười vì tôi biết mình không sai lỗi nào sẽ được điểm cao nhất lớp. Khi Cô kêu đọc điểm để thầy ghi vào sổ điểm thì tôi rất tự tin đứng lên nói với cô:”thưa cô 10 ạ”. Cả lớp ai cũng ồ lên tuyên dương tôi, cô thì mỉm cười nói rằng:”em làm bài tốt lắm!”.

Lúc đó tôi cảm thất rất vui, vừa tan học thì tôi đem bài về khoe với ba mẹ anh chị ai cũng khem tôi học giỏi, tôi cảm thấy rất vui sướng vì điều đó. Nhưng không biết vì sao mà tối hôm ấy tôi ngủ không được. Cứ cảm thấy mình không trung thực với cô và tôi không xứng đáng với số điểm đó. Tôi cứ nghĩ mãi mà không biết làm sao.

Sáng hôm sau, tôi lấy hết can đảm lên xin lỗi cô vì đã không trung thực mà đã xem tài liệu lúc kiểm tra. Nghe xong cô không nói gì mà sửa lại điểm tôi trong sổ điểm. Nhưng tôi biết rằng lòng thầy rất buồn vì tôi .Tôi đã xin lỗi cô rất nhiều lần và cô đã tha thứ cho tôi lần này. Qua sự việc này, tôi muốn nhắn nhủ với mọi người rằng. Chúng ta nên sống trung thực với bản thân và không nên làm cho những người xung quanh bạn buồn.
6
1
zậy sao
28/09/2023 14:47:30
Cách đây hai tuần, em đã phạm một lỗi lầm mà em không bao giờ quên được. Đó là lần em đã quay cóp tài liệu khi đang làm bài kiểm tra. Việc làm đó đã khiến cho cô chủ nhiệm của em phải buồn lòng rất nhiều.
Buổi tối trước hôm đó, em đã xem thời khóa biểu và biết rằng ngày mai không có gì phải làm cả, chỉ riêng môn Văn là phải học thuộc lại các ghi nhớ, xem lại tất cả các bài tập làm văn cô cho. Nhưng vì hôm đó có bộ phim rất hay nên em mải mê xem phim mà quên không học bài gì cả. Sáng hôm sau, khi vào tiết Văn em đã rất ngạc nhiên khi nghe cô nói rằng: “Ôn lại bài năm phút rồi lấy giấy ra làm kiểm tra nhé các em”. Lúc đó, trên trán em toát cả mồ hôi, ướt cả tóc. Em không biết phải làm sao nếu như điểm kém thì sẽ bị bố mẹ la rầy còn các bạn sẽ cười chê mình. Thẫn thờ một lúc lâu thì cô giáo bắt đầu đọc đề. Cô vừa đọc xong thì các bạn chăm chú làm bài, chỉ riêng em thì loay hoay hỏi bài nhưng chẳng ai chỉ em cả. Nhìn lên đồng hồ em thấy không còn kịp thời gian để ngồi hỏi bài nữa. Em đánh liều một phen thử xem sao. Em lấy cuốn tài liệu ra và chép lia lịa cho đến hết giờ, cô kêu cả lớp nộp bài. Nộp bài xong, các bạn ríu rít hỏi xem nhau có làm được không, còn em chỉ ngồi cười mỉm một mình vì em biết chắc rằng mình sẽ được điểm cao thôi.
Qua ngày hôm sau, khi cô trả bài kiểm tra, em đạt được điểm số rất cao. Khi cô kêu đọc điểm cho cô ghi vào sổ thì em đã rất tự tin đứng lên nói lớn rằng: “Thưa cô, mười ạ!”. Cả lớp ồ lên tuyên dương em, cô thì mỉm cười nói rằng: “Em làm bài tốt lắm!”. Lúc đó, em cảm thấy rất vui. Vừa tan học, em chạy một mạch về nhà khoe với bố mẹ và mọi người trong nhà. Ai cùng khen em giỏi, em cũng cảm thấy rất hãnh diện vì điều đó nhưng không biết vì sao, tối hôm đó em không thể nào ngủ được. Cứ mãi trằn trọc suốt đêm, cứ cảm thấy mình không trung thực với cô, với những người xung quanh đã luôn tin tưởng ở mình. Điểm này không phải là con điểm thật sự do chính thực lực của mình làm, mà nó chỉ do em quay cóp mà có. Em cứ suy nghĩ mãi, không biết làm sao vì bây giờ nếu nói ra sự thật thì mọi người sẽ nghĩ mình như thế nào? Em đắn đo một lúc em quyết định sẽ nói rõ ràng cho cô biết. Sáng hôm thứ hai, em đã lấy hết can đảm để gặp cô và nói rằng: “Thưa cô, em xin lỗi cô rất nhiều vì em đã không trung thực trong lúc làm bài. Em đã quay cóp tài liệu mới có điểm mười đó”. Nghe xong, cô giáo không nói gì chỉ im lặng sửa điểm trong sổ. Nhưng em biết rằng, thẳm sâu trong đôi mắt cô là sự buồn lòng và thất vọng khi có một học sinh như em. Cuối giờ học, cô gọi em lên và nói : “Cô mong rằng sẽ không có lần thứ hai em quay cóp tài liệu trong giờ kiểm tra nữa. Đó là việc làm không đúng. Em cần khắc phục. Tuy vậy, cô cũng có lời khen ngợi vì em đã biết trung thực nhận lỗi, đó là điều đáng khen. Em phải hứa với cô sẽ cố gắng học hành chăm chỉ hơn và đừng làm như vậy nữa em nhé!”. Nghe cô nói xong, tự dưng hai khóe mắt em cay cay, nghẹn ngào, lí nhí xin lỗi cô mà trong lòng chan chứa bao cảm xúc khó tả. Trong lòng em giờ đây đã nhẹ nhõm hơn vì mình đã can đảm nói ra sự thật.
Qua sự việc này, em muốn nói với mọi người rằng: trong cuộc sống đầy bộn bề như bây giờ, chúng ta cần phải biết sống một cách trung thực, đừng làm người khác phải buồn lòng vì mình. Là một học sinh, ngay từ bây giờ, em sẽ cố gắng học hành chăm chỉ, không ham chơi nữa. Em sẽ không phải khiến cho các thầy, các cô và mọi người xung quanh mình buồn lòng thêm lần nào nữa.
____________

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Bài tập Ngữ văn Lớp 6 mới nhất
Trắc nghiệm Ngữ văn Lớp 6 mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư