Nhớ tham khảo nha:
Tôi là Thạch Sanh. Chắc mọi người đều nghe câu chuyện kể về tôi rồi. Bây giờ tôi đã lấy công chúa Quỳnh Nga và lên ngôi vua. Con cháu đầy đàn, nên bây giờ nàng mới là hoàng hậu của đời tôi.
Như mọi người cũng đã biết tôi là con trai của Ngọc Hoàng xuống đầu thai, làm con của hai người nông dân. Mười hai tháng, sau khi sinh ra tôi, dù cuộc sống khó khăn nhưng bố mẹ rất yêu thương tôi, lo lắng cho tôi. Khi tôi trưởng thành, bố mẹ tôi qua đời, Bố mẹ tôi để lại gia tài cho tôi một túp lều nhỏ rách nát và chiếc rìu để tôi kiếm sống. Một ngày nọ ,khi tôi kiếm củi và trở về nhà,chúng tôi kết nghĩa anh em. Sau khi nghe lời người anh kết nghĩa, tôi đã giúp cho hắn và giết chằn tinh. Lí Thông lừa tôi, tôi đã chằn tinh và hắn nói với tôi rằng: "Sao em dám giết chằng tinh của nhà vua, con chằn Chằn Tinh ấy là của nhà vua. Hắn còn bảo tôi: "Em hãy trốn vào rừng đi, chuyện đó cứ để anh".
Lí Thông lừa tôi lên báo với nhà vua và ban thưởng phuc hậu. Tôi đã trở lại đời sống như trước đây: một mình, không cha mẹ, người thân. Một sáng, tôi cầm cung và rìu đi săn. Bỗng, tôi nghe tiếng la hét trên cao. Ngước nhìn, tôi giật mình vì thấy một con đại bàng khổng lồ đang quắp một cô gái. Không do dự, tôi rút tên bắn vào cánh con đại bàng. Nó không chết, chỉ bị thương thôi. Lần theo dấu máu. tôi đến tận hang đại bàng trú ngụ. Tôi định xuống hang cứu cô gái nhưng hang quá sâu. Nghĩ rằng, con đại bàng cần phải trị thương, chưa làm gì được cô gái nên tôi trở về nhà, nhờ Lí Thông giúp đỡ.Tôi nghe dân làng nói Lí Thông đang làm quan, hắn mở hội mười ngày ngay gần làng, hôm đó là ngày cuối cùng.
Tôi đến hội, gặp hắn, tôi kể hết mọi chuyện. Lí Thông mừng quýnh lên, hắn nói cho tôi biết, cô gái bị đại bàng quắp chính là công chúa Quỳnh Nga, con gái yêu của đức vua. Hắn còn khoe rằng: vua tin hắn, sai hắn đi tìm công chúa. Hắn mở hội chín, mười ngày để nghe ngóng tình hình. Hắn thúc tôi đưa đến chỗ công chúa, tôi liền dẫn hắn và cả một đội lính vào rừng, đến nơi ở của con đại bàng. Đến nơi, hắn và bọn lính sợ chết nên không dám xuống. Tôi liến bào hắn ở trên, giữ dây thừng để tôi trèo xuống hang. Tôi cầm đuốc đi sâu vào hang, có hai ngả rẽ, tôi đi thẳng vào lối giữa. Đi được một đoạn, tôi thấy một cô cái bị nhốt trong cái lồng rất to. Nhìn dáng vẻ kiêu sa và bộ váy áo lộng lẫy, tôi đoán đây là công chúa. Nàng nhìn tôi bằng đôi mắt đẫm nước đầy vẻ ngạc nhiên. Tôi tự giới thiệu mình là Thạch Sanh, đến đây để cứu công chúa. Theo chỉ dẫn của công chúa, tôi tìm đến được phòng của đại bàng. Sở dĩ công chúa biết đường vì nàng đã bỏ trốn nhưng không thành.
Con ác thú đang nằm trên một tảng đá lớn, nó có vẻ rất đau đớn. Phát hiện ra tôi, nó vùng dậy giao chiến. Con đại bàng này sống lâu, đã thành tinh nên có phép thuật. Sau một hồi giao tranh dữ dội, con quái vật bị tôi hạ gục bằng một mũi tên vào cổ. Tôi chạy về chỗ công chúa, dùng rìu đập tan xích sắt, giải thoát cho nàng. Ra cửa hang, tôi gọi Lí Thông thả thừng xuống. Nhưng khi công chúa thoát ra rồi, Lí Thông đã cắt đứt dây, lấy đá lấp cửa hang, nhốt tôi lại.
Chuyện sau đó thì mọi người đã biết. Giờ tôi không muốn nhắc lại nữa. Dù sao kẻ ác cũng đã bị trừng trị, còn tôi và hoàng hậu sống rất vui vẻ, hạnh phúc.