Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Hãy viết đoạn văn ngắn nói về kỉ niệm của em về mẹ

Hãy viết đoạn văn ngắn nói về kỉ niệm của em về mẹ
 
2 trả lời
Hỏi chi tiết
174
0
1
Kilala Trương
21/11/2019 21:23:34
Tôi đã đến với cuộc đời này, yên tĩnh và lặng lẽ, chỉ có gia đình và người thân biết về sự ra đời đó. Nhưng dường như vì cái sự quá ư là nhẹ nhàng đó mà tôi đã không biết quý trọng cái giây phút mà mình đã được sinh ra như thế nào. Mẹ tôi, 1 người phụ nữ, nuôi dạy, chăm sóc con cái, lo việc nội trợ và thiêng liêng hơn là sinh ra và nuôi dưỡng các anh chị em chúng tôi nên người. Tôi biết điều đó vì chị gái tôi luôn nói với tôi như thế: “Mẹ đã vất vả rất nhiều để sinh ra mấy chị em mình,…”.
Tôi luôn nhớ, và không quên. Tôi dám khẳng định là như thế!
Nhưng dường như việc đi ra đời, tiếp xúc và bương chải với nó quá nhiều mà khiến tôi phần nào quên đi cái câu nhắc nhở ấy. Quên đi cái sự vất vả ấy. Và 1 đứa học sinh cấp 3 như tôi, đủ lớn, đủ suy nghĩ để có thể biết được công ơn của ba mẹ. Nhưng tôi đã quên, trong giây phút ấy.
Tôi được học thế nào là trung thực ở trường, trung thực giúp cho con người ta tiến bộ hơn, có được rất nhiều thứ tốt đẹp trong cuộc sống. Nhưng phần nào tôi cũng đã hiểu được, nó được nhiều và cũng mất nhiều lắm qua những lời mà hôm đó tôi đã nói với mẹ. Mẹ là người tôi nghĩ là người phụ nữ trung hậu nhưng quá “ngang”. Tôi muốn mẹ hiểu được rằng, con cái và cha mẹ cần phải hiểu nhau, chứ không phải là mẹ nói gì, con cái nghe ấy.
Với cái suy nghĩ đó mà tôi đã ngang miệng cãi lại mẹ khi mẹ nói những điều mà tôi cho là mẹ sai hoàn toàn. Đừng vội cho là tôi sai khi cho rằng mẹ sai, trong tình huống ấy, tôi không thể nào nghĩ rằng mẹ đúng. Sai và thật sự sai!. Rồi sau cái ngày ấy, mẹ và tôi dường như cách biệt nhau 1 khoảng cách, xa vời vô cùng mặc dù đang chung 1 nhà.
Tôi không hề nghĩ rằng mình sẽ xin lỗi mẹ, vì mình đã sai. Có thể đó là ngang bướng, nhưng mẹ ạ, con không muốn mẹ con mình cứ mãi không hiểu nhau, nếu như không có cái ngày ấy.
Nhưng bây giờ, con muốn xin lỗi mẹ, vì … con đã ngang bưỡng cãi lại mẹ. Con xin lỗi mẹ vì mẹ là mẹ của con, con đã sai vì con cãi mẹ, nhưng mẹ ạ, con mong mẹ cũng sẽ hiểu cho con.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
1
0
Cún ♥
21/11/2019 21:23:45
Nếu như có ai đó hỏi em rằng: "Ai là người phụ nữ mà em yêu quý nhất?", em sẽ không ngần ngại mà trả lời rằng: "Đó chính là mẹ của em". Mẹ không chỉ là người em yêu quý nhất mà còn là người em ngưỡng mộ, kính trọng và tự hào nhất, bởi đơn giản mẹ đã cho em cuộc sống này, mang lại tất cả những gì tốt đẹp nhất đối với em.
Nhắc đến mẹ, em lại nhớ đến hoa mai vàng rực rỡ ngày Tết vì tên của mẹ em là Mai. Mẹ em năm nay đã bước sang tuổi 40, tuy không còn là độ tuổi trẻ đẹp nữa nhưng trông mẹ em vẫn rất trẻ trung và tràn đầy sức sống. Dáng người thanh mảnh và nhỏ nhắn khiến cho mẹ em được trẻ hơn tuổi rất nhiều, mọi người nếu không quen biết chỉ đoán mẹ em khoảng ngoài 35 tuổi, đối với em mẹ vẫn rất trẻ trung, xinh đẹp. Mẹ em có một làn da trắng hồng mà các chị mới lớn sẽ phải ghen tị, trên khuôn mặt mẹ tuy đã xuất hiện những nếp nhăn ở khóe mắt và miệng nhưng vì làn da trắng hồng nên đã che đi khuyết điểm đó. Nụ cười của mẹ rất tươi, càng ngày trong nụ cười của mẹ càng xuất hiện thêm nhiều nếp nhăn, đó chính là biểu hiện của sự lo toan, vất vả trong cuộc đời của mẹ. Mái tóc dài đen bóng của mẹ đã dần ngả màu, có thể hình dáng và khuôn mặt che giấu rất tốt tuổi thật của mẹ nhưng chỉ cần nhìn những sợi tóc bạc ngày càng nhiều trên mái tóc là em biết mẹ đang già đi. Em rất thích tết tóc cho mẹ, mỗi lần tết tóc em lại nhổ đi những cây tóc bạc với mong muốn rằng mái tóc của mẹ sẽ chậm bạc hơn. Mẹ em là một giáo viên dạy ở trường cấp hai, công việc của mẹ tuy được gọi là nhàn nhưng thực sự cũng không nhàn hạ và nhẹ nhàng. Đã rất nhiều lần mẹ bị ốm không thể nói được vẫn cố gắng đi dạy, rồi những đêm mẹ thức khuya để soạn giáo án và chấm bài, sửa bài cho học sinh. Nhìn bóng của mẹ dưới ánh đèn bàn, em cảm nhận được mẹ thực sự rất hoàn hảo, công việc dù có bận rộn mẹ vẫn chăm lo cho cả gia đình chu đáo và tươm tất, chẳng hề ca thán hay trách móc một lời. Đối với em mẹ như một bà tiên, bởi mẹ có thể đảm nhiệm và hoàn thành tốt mọi việc, mọi thứ trong nhà cứ vào tay mẹ là gọn gàng, ngăn nắp và sạch sẽ đâu ra đấy.
Em rất tự hào về mẹ của em và mẹ chính là tấm gương hoàn hảo nhất để em soi vào học tập và noi theo, đối với em tình yêu thương của mẹ là vô bờ bến và không có gì có thể thay thế được. Em sẽ cố gắng trở thành một người con ngoan trò giỏi để không phụ lòng thương yêu, tin tưởng và mong mỏi của mẹ.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Bài tập Ngữ văn Lớp 7 mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo