Sau bao nhiêu ngày mưa, đồng lúa và cả những con đường đang ngập trong biển nước. Đây có lẽ là trận mưa lớn nhất trong một năm vừa qua. Nó cuốn trôi đi mọi thứ: gia súc, mái nhà, cây cối và xe cộ.... rất nhiều người đã bị thương và thiệt hại về tài sản. Tôi đang chìm trong biển nước, có lẽ là bởi vì ở tận cùng của sự thấp nhất tôi có thể nhìn thấy mọi thứ xung quanh mình qua những dòng nước trôi qua mình. Tôi là một cong đường nhỏ nằm trong một hẻm có các ngôi nhà lớn, nhỏ đan xen vào nhau, chẳng hiểu vì sao mà mấy hôm trước trời còn đang nắng đẹp, chim ca ríu rít, líu lo hót, mọi người thì vui vẻ đi chợ và nói chuyện với nhau vui vẻ tôi còn bị đè bẹp bởi bước chân của con người ấy thế mà từ sáng hôm kia chim chót bay theo bầy đàn rủ nhau lũ lượt đi đâu hết, còn mọi người thì hối hả chuẩn bị thực phẩm rồi chằng chéo nhà cửa. Có lẽ nào, tôi suy nghĩ rồi thì đúng như suy nghĩ của tôi chiều hôm ấy gió từ đâu ùa về làm những chiếc lá rơi trên mình tôi bay lả tả, mọi thứ như hỗn độn còn tôi thì cảm nhận được cái lạnh như đang ôm chặt xung quanh mình. Bụi bẩn bay tít mù, cây cối thì như va đập vào nhau, gió rít lên từng hồi và bắt đầu mưa, những hạt mưa rơi lốp đốp trên mái nhà và trên cả người tôi. Mưa lớn lắm, nó như muốn cuốn trôi mọi thứ và cả tôi. Cả đêm hôm ấy ánh đèn từ mọi nhà không hắt lên mình tôi nữa, bóng tối và cái rét như trùm kìn cả một khoảng không gian, tôi hôm ấy tôi không tài nào chợp mắt được. Sáng hôm sau trời vẫn mưa và cứ tiếp diễn như vậy cho đến mấy ngày hôm sau, trời ngớt mưa và cảnh vật mà tôi thấy chỉ toàn là nước bao phủ . Mọi người đang đẩy nước đi nhưng dòng chảy xiết, cống bị nghẽn tắc và đành vậy phải đợi cho tạnh hết mưa, nước được lưu thông thì mới đi lại được.Mấy ngày sau nước rút, trời lại hanh hảnh nắng tôi được sưởi ấm, cảm thấy sung sướng lắm, mọi người cũng hát vang, con đường lại thêm tiếng cười của trẻ nhỏ.
Dù biết thời tiết phải có lúc mưa, nắng nhưng tôi ước được nắng hơn vì như thế tôi không bị lạnh, rét và còn được nghe thấy tiếng cười, tiếng nóu chuyện của mọi người