Bernard Shaw đã từng nói :“Vũ Trụ có rất nhiều kì quan nhưng kì quan vĩ đại nhất là trái tim người mẹ”, quả đúng là như vậy, một trong những thứ tình cảm thiêng liêng và cao quý nhất trên đời này đó chính là tình mẫu tử, hay còn được gọi là tình mẹ con. Mẹ là người mang nặng đẻ đau, sinh ra ta, dạy dỗ, nuôi lớn ta nên người. Con người ta trưởng thành như ngày hôm nay, không thể không nhờ đến dòng sữa ấm áp của mẹ, nuôi dưỡng tâm hồn và thể xác ta, dìu dắt ta trên khắp các con đường của cuộc đời. Tình mẹ bao la và cao quý vì mẹ luôn là chỗ dựa tinh thần vững chãi, là bến bờ để ta tìm về mỗi khi mỏi mệt. Trên con đường đời sau này, không thể tránh khỏi những lúc bản thân ta gục ngã, chịu nhiều đau đớn, tổn thương hay cảm thấy cô đơn, lạc lõng, thế nhưng, đừng bao giờ tuyệt vọng mà hãy nhớ rằng, bên cạnh ta luôn có một người sẵn sàng đợi ta trở về, để ta nằm khóc trên vai họ, chia sẻ, tâm sự mọi điều thầm kín. Người ấy sẽ vỗ về ta, an ủi ta, cho ta lời khuyên để ta vượt qua được mọi thử thách, vì, dù cho cả thế giới có quay lưng lại với bạn, đừng lo, ít nhất vẫn sẽ còn mẹ bạn dang đôi tay ôm bạn vào lòng, và vì “với mẹ, con mãi là một đứa trẻ!” . Tình mẫu tử thiêng liêng là thế đấy. Napoleon đã từng nói “Tương lai của đứa con luôn là công trình của người mẹ”, Mẹ là người có thể sẵn sàng vất vả để đổi lại cho ta niềm vui, sẵn sàng khổ đau để đổi lại cho ta hạnh phúc, vậy nên, đừng bao giờ cho rằng, mọi thành quả của bản thân đều là một tay mình gây dựng mà nó là sự kết hợp của nhiều yếu tố khác nhau và công lao của người mẹ chính là một trong số đó. Khi bạn thành công, mẹ sẽ là người vui mừng cho bạn, khi bạn thất bại, mẹ sẽ là người ôm lấy bạn đầu tiên, không đâu bao dung như tình mẹ. Vậy nên, mỗi người đều cần phải biết trân trọng và yêu thương chính người mẹ của mình vì họ đã hy sinh cả cuộc đời cho ta mà không màng lợi ích. Hãy nhận thức rằng, bạn may mắn hơn rất nhiều người trên đời này khi còn có mẹ ở bên, còn họ, có những người đã không còn mẹ hoặc chưa từng nhìn thấy gương mặt mẹ của mình. Bất hiếu là một tội ác, những kẻ vô ơn với mẹ của mình sẽ không bao giờ có thể thấu hiểu được tận cùng nỗi đau mà mẹ phải gánh chịu. Học cách quan tâm, chia sẻ với mẹ nhiều hơn, đừng để lúc mất đi, con người ta mới thấy hối tiếc về những gì đã không níu giữ, và những người mẹ cũng vậy, họ không thể đi được cùng ta suốt cả cuộc đời này nhưng trái tim họ luôn hướng về ta và điều ta cần làm đó là trở thành một con người khiến mẹ có thể tự hào, tin tưởng và yên tâm. Tình mẹ quả thực là ngọn lửa ấm luôn cháy rực rỡ vĩnh viễn không bao giờ tàn, dù cho bao mùa có qua đi, bao nếp nhăn trên gương mặt mẹ ngày càng hiện hữu nhiều hơn, ngọn lửa ấy vẫn cứ thế mà tỏa sáng, soi chiếu cho con đường đời của mỗi người.