Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Hãy tả một phiên chợ ở quê em

Hãy tả một phiên chợ ở quê em.

8 trả lời
Hỏi chi tiết
407
0
3
^-^
10/06/2020 20:56:10

Chỉ còn ba ngày nữa là hết một năm, bánh xe thời gian sẽ chấm vạch ranh giới cuối cùng để bước sang năm mới. Những ngày này. quê hương em sôi động hẳn lên. Ai cũng muôn ra chợ để mua sắm. chuẩn bị cho ngày Tết cổ truyền. Em cũng được đi chợ Tết cùng mẹ.

Phiên chợ Tết đông vui, kẻ mua người bán tấp nập, quần áo đủ màu sặc sỡ như một vườn hoa di động. Khu chợ này em đã đến nhiều lần nhưng lần này trông thật sầm uất. Diện tích khu chợ như rộng hơn bởi những sạp hàng mới dựng lên ở đầu cổng. Nơi ấy, hàng loạt quầy bán trái cây tiếp nối nhau. Trái cây đủ loại, nhiều nhất là dưa hấu, xoài cát và cam sành. Những quả dưa to như quả bóng, ước chừng bảy, tám kí được xếp từng hàng, từng lớp. Dưa tươi xanh, bóng mượt ai cũng thích. Không chỉ có dưa, xoài, cam, bưởi cũng thật tươi, chín thật mọng.

Những quả xoài cát chín vàng, tỏa một mùi thơm ngọt lịm... Kế tiếp hàng trái cây là gian hàng bán hoa vải với các loại hoa mới lạ, màu sắc sặc sỡ. Cách đó không xa là khu bán hoa tươi. Nào cúc, hồng, tulip đang tỏa ngát hương thơm và khoe sắc thắm. Hoa đồng tiền, lay ơn đang hé nở, xòe những cánh nhỏ mịn màng như nhung, như lựa. Đi sâu vào trong chợ là những quầy hàng bánh kẹo, mứt Tết trông hấp dẫn. Thứ gì cũng ngon, loại nào cũng đẹp.

Các chị bán hàng thoăn thoắt gói, xếp, cân, đong, sôi nổi chào mời. Cạnh quầy bánh kẹo là quầy hàng khô, những thúng nếp thơm lựng, những thúng đậu đầy ắp. Tất cả đều chuẩn bị cho ngày Tết cổ truyền sắp đến. Em cứ theo chân mẹ, tha hồ mà ngắm nhìn. Mẹ cùng em đến hàng thực phẩm. Thật là thích với các loại cá tươi roi rói. Nào cá thu, cá ngừ, cá nục nằm la liệt trên quầy. Đi hết hàng cá là đến hàng rau. Đủ loại rau xanh, loại nào cũng tươi ngon, bóng bẩy. Phía dưới hàng rau là hàng gà vịt. Những chú gà trông mào đỏ chót như cục tiết, lông sặc sỡ, chân vàng óng trông thật đẹp mã. Ai cũng trầm trồ. Tiếng gà oác, tiếng vịt kêu cùng với tiếng hỏi đáp, chào, mời của con người đã làm cho khu chợ càng thêm náo nhiệt. Nhưng đông vui hơn cả là quầy hàng quần, áo, mũ, nón, và giày dép.

Người mua thật đông, những gian hàng đầy ắp, đủ màu sắc, đủ chất liệu. Người mua, người bán lon xon. Đi hết hàng quần áo là qua hàng tranh lụa. Những bức tranh dân gian thật đẹp, thật ý nghĩa. Nào là tranh chú ếch xanh ngồi trên lá khoai nước trông ngộ nghĩnh, nào là tranh chú bé ngồi trên lưng trâu ung dung thổi sáo, nào là tranh lợn ráy, tranh đàn gà. Bức tranh nào cũng đẹp, cũng có duyên.

Những bức tranh ấy đều thể hiện phong cảnh của làng quê thanh bình, trù phú. Em cứ mải ngắm tranh, ngắm cảnh chợ Tết mà quên cả mẹ đằng kia đang đứng đợi.

Chợ vẫn cứ đông vui, nhộn nhịp không ngừng. Cảnh vật như tươi đẹp hơn, mới mẻ hơn. Tất cả như đang trút bỏ những gì cũ kĩ trong năm để đón lấy sức sống đang rạo rực của một mùa xuân mới.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
1
3
phương minh<3
10/06/2020 20:56:24

Quê em là một làng nhỏ ven sông Cầu, khung cảnh yên ả, thanh bình. Náo nhiệt nhất có lẽ là vào những ngày phiên chợ, làng em ồn ào, sôi động hẳn lên.

Chợ làng em là chợ chung cho cả xã, một tháng có sáu phiên vào các ngày mùng bốn, mùng chín, mười bốn, mười chín, hăm bốn, hăm chín Âm lịch.

Tờ mờ sáng, chợ đã khá đông. Từng tốp, từng tốp người quang gánh nặng, từ trên đê xuống, từ bên kia sông đi đò sang, từ làng dưới lên, tíu tít đổ về chợ, tiếng trò chuyện râm ran. Con đường làng em tấp nập người qua lại, đông vui như hội.

Chợ họp trên bãi đất rộng cuối làng. Tuy không quy định nhưng những người bán cũng tự động ngồi thành từng dãy tuỳ theo mặt hàng. Chính giữa chợ là hàng chục sạp tạp hoá. Nào kim chỉ, gương lược, giấy vở, bút chì, phấn bảng, cho đến cả bóng đèn, ấm chén, phích nước... thứ gì cũng có. Quần áo may sẵn bày la liệt cho người mua dễ nhìn, dễ chọn.

Phía cuối chợ là khu bán lúa gạo, ngô, đậu, lạc, sắn, khoai... Mấy bà buôn chuyến mua gom rồi chở ra thị xã. Góc chợ là nơi bán gia súc. Những chú lợn con bị nhốt trong rọ, nghếch mõm ngó người mua. Đàn gà nhép liếp chiếp trong lồng, nhớn nhác nhìn cảnh lạ. Lũ vịt bị trói chân thành từng cặp, lâu lâu lại đập cánh phành phạch rồi kêu cạc cạc ầm ĩ.

Xế sang góc bên này là hàng rau quả. Thôi thì đủ loại cây nhà lá vườn. Những củ su hào xanh non còn nguyên phấn trắng, cải bẹ mỡ màng. Cà chua đỏ ối từng rổ lớn xếp cạnh những bó hành dọc xanh củ trắng nõn nà. Cam, quýt, hồng xiêm, ổi... tươi rói, thơm lừng.

Bây giờ chưa phải là tháng Chạp nhưng chợ quê em đã có nhiều hàng bán tranh Tết. Làng Đông Hồ nổi tiếng cách làng em không xa. Người ta mua tranh gà, tranh lợn, tranh cá chép trông trăng về treo trong dịp Tết cho nhà cửa thêm đẹp đẽ và cầu mong một năm mới thịnh vượng, ấm no. Có lẽ đây là sở thích riêng của người dân vùng Kinh Bắc quê em từ xa xưa truyền lại.

Suốt buổi sáng, cảnh mua bán tấp nập diễn ra. Tiếng mời mọc, tiếng mặc cả, khen chê ồn ã, náo nhiệt, thật là vui! Mặt trời đứng bóng, chợ đã vãn, dòng người gồng gánh nối theo nhau toả về các ngả. Làng em trở lại yên tĩnh như khung cảnh thường ngày của nó.

1
3
Trung salad yêu ...
10/06/2020 20:57:05

“Quê hương mỗi người chỉ một

Như là chỉ một mẹ thôi

Quê hương nếu ai không nhớ

Sẽ không lớn nổi thành người”

Quê hương luôn là mảnh đất mang đến cho em thật nhiều điều thú vị. Một trong số ấy là phiên chợ mỗi tháng chỉ họp hai lần vào ngày 15 và 30 hàng tháng.

Phiên chợ bắt đầu từ lúc sáng sớm. Khi ông mặt trời còn chưa thức dậy, những tia nắng đầu tiên còn chưa chiếu xuống mặt đất. Màn đêm vẫn còn bao phủ khắp không gian và làn sương trắng mỏng như tấm màn vẫn chưa tan hết. Bầu trời vẫn còn tối đen, mọi người đã lục đục sắp xếp và đến chợ để lựa chọn cho mình những chỗ ngồi tốt. Vì đây là chợ phiên, mỗi tháng chỉ họp vài lần nên sẽ không có chỗ ngồi cố định mà ai đến trước sẽ ngồi trước.

Nói là chợ nhưng thực chất đây là một bãi đất trống, bằng phẳng và rộng rãi. Vì phiên chợ họp thường xuyên nên có những cái lán được người ta dựng lên, dù không phải tạm bợ nhưng cũng không phải là kiên cố, vững chắc. Lán được dựng bằng những thân cây lớn bằng hai bắp chân người, cao khoảng chừng 2 mét, phía trên được lợp mái bằng cỏ khô, lá cọ phòng khi trời mưa, người ta còn có chỗ trú. Những chiếc lán ấy trở thành địa điểm lí tưởng cho những người bán hàng. Vì thế mà trong trí nhớ của em, mỗi lần đến phiên chợ, bà và mẹ đều phải thức dậy thật sớm để đến chợ để có thể ngồi trong những cái lán ấy. Em cũng đã có lần theo chân bà và mẹ đi phiên chợ sớm.

Đó là một buổi sáng đẹp trời. Vẫn như mỗi ngày phiên chợ họp, trời vẫn còn tối đen nhưng chợ đã đông người lắm rồi. Bà và mẹ đến sớm nên ngồi trong cái lán gần lối vào của chợ - một địa điểm đẹp để buôn bán. Mẹ và bà mang theo ngô, giỏ do ông và bố đan cùng với trứng và vài con gà để bán. Mẹ sắp xếp gian hàng thật gọn gàng và đẹp mắt để chờ đón những vị khách đầu tiên.

Ông mặt trời đã thức dậy, tỏa những tia nắng xuống mặt đất. Nắng lên khiến cho những làn sương mỏng tan dần, chỉ còn lai những giọt nước trong veo đọng trên cỏ, long lanh như những hạt ngọc. Giữa không gian tinh khôi của buổi sớm, em hít một hơi thật sâu để không khí trong lành lấp đầy trong phổi. Quả thực là dễ chịu! Trên cành cây, chim chóc đã bắt đầu cất tiếng hót bắt đầu một ngày mới. Những chú ong bướm cũng đã rời tổ đi kiếm mật. Hoa bắt đầu hé nở, tỏa ra mùi hương thơm mát. Phía xa xa, từng đám mây trắng vẫn lững lờ lưng chừng núi như chẳng muốn tiếp tục cuộc hành trình của mình nữa.

Người đến chợ ngày càng đông. Đủ mọi mặt hàng được bày bán. Phía cuối chợ là hàng cá của những cô chú hàng chài. Những con cá tươi ngon, vảy bạc trắng, miệng vẫn còn ngáp ngáp để thở được bày trên những cái mẹt được lót lá chuối hoặc là một tấm lưới giống như chiếu nhưng được đan dày hơn. Trước mẹt cá là những chiếc chậu nhỏ, đầy cua, ốc và cả những con trai béo mập, to tướng. Lũ trẻ con theo bà, theo mẹ đi chợ thích nhất là nhìn những con cua đen trũi với cái càng to chạy loạn trong chậu. Người bán hàng là một người phụ nữ khoảng tầm 30 tuổi. Nước da của cô ấy ngăm ngăm, khuôn mặt tròn tròn bầu bĩnh và miệng lúc nào cũng nở nụ cười tươi tắn dù rất nhiều khách hàng hỏi. Ngồi gần đó là cô hàng rau. Những mớ rau xanh non, mát mắt được bó thành từng bó nhỏ nhỏ xinh xinh và được sắp xếp gọn gàng. Rau nào ra rau ấy chứ không phải vứt lên sạp một cách bừa bộn. Sạp hàng của cô nho nhỏ mà lại đầy màu sắc. Góc bàn cô bày nào rau muống, nào rau cải, nào rau ngót, chính giữa là những túi nhỏ đựng các loại rau thơm, túi nào cũng đầy đặn, phủ một lớp nước trên bề mặt. Gần cô hơn là những quả cà chua đỏ chót, những quả chanh xanh rì, quả chuối xanh, quả ớt đỏ vàng. Chỉ là một sạp bán rau thôi mà cũng có đủ thứ màu sắc rồi. Cô bán hàng như một người nghệ sĩ, chỉ cần ai đó nói muốn mua rau gì, tay cô lại thoăn thoắt, vừa lấy rau, vừa gói lại cẩn thận, miệng thì trò chuyện, tươi cười. Chao ôi, sao mà cô ấy có thể làm được thế nhỉ?

Trong chợ cũng có những cô, những bà bán đồ ăn. Nào xôi, nào bánh cuốn, nào bánh đúc. Có cả một bác bán phở ở góc bên phải của chợ. Bác có một gánh phở, được sắp xếp rất khéo. Bà em bảo, bác là người Hà Nội lên đây nên phở bác nấu và cách bác bày biện cho gánh phở cũng mang phong cách nhẹ nhàng, thanh lịch của người Hà Nội. Bát phở ngày ấy cũng chẳng cầu kì. Bác có một chiếc đĩa to, trên đó đặt nhân của phở có thịt gà, thịt lợn, bung, mọc. Ngoài rìa của đĩa là rau thơm, hành hoa, rau mùi cắt nhỏ. Bên kia của gánh là chiếc bếp than hồng với nồi nước dùng thơm lừng nghi ngút khói. Bác không làm sẵn mà chỉ có người ăn bác mới tráng phở, bỏ nhân, rau thơm vào rồi chan nước dùng là bát phở nóng hổi đã sẵn sàng. Em vẫn còn nhớ mùi vị ngọt thanh, thơm thơm, miếng thịt xíu mềm mềm đủ vị của bác mà bà đã từng mua cho em ăn. Mùi vị ấy đến gờ em không còn được nếm thử nữa, vì không biết bác bán phở đã chuyển đi đâu mất rồi.

Chợ càng lúc càng đông người, mọi người ai cũng cười nói vui vẻ. Theo phía sau các bà các mẹ vẫn là những đứa bé mập mạp với khuôn mặt háo hức, nụ cười thường trực trên môi. Trên tay mỗi đứa cũng đang cầm đồ ăn, ăn với vẻ hài lòng. Chao ôi, chúng nó ăn mới ngon lành làm sao. Em còn nhớ mãi khuôn mặt của một bé gái với khuôn mặt bầu bĩnh. Chắc bé chỉ khoảng ba tuổi thôi. Trên mặt lấm lem những đất cát, chắc vừa chơi cùng với mấy đứa trẻ kia. Trên khuôn mặt non nớt ấy nổi bật đôi mắt to, tròn, trong veo. Em yêu đôi mắt của bé ấy quá. Nhìn thấy nó em như thấy cả một bầu trời đầy sao lấp lánh vậy. Bé đang cầm một chiếc kẹo mật nhỏ xíu, cho trong miệng ăn ngon lành. Đôi môi bé xinh cứ hé ra hợp vào mút chiếc kẹo. Nhìn bé em chỉ muốn tiến lại gần, thơm lên đôi má núng nính ấy một cái mà thôi.

Em ngồi trong lán quan sát phiên chợ còn bà và mẹ thì mải bán hàng. Hai người chỉ dặn em không được đi xa vì có thể sẽ bị lạc. Bà và mẹ thì luôn tay, em chỉ có thể giúp gói đồ, buộc lại đưa cho các bác đang đứng ngoài, chứ cũng không biết bán thế nào. Chợ cứ đông đúc như thế cho đén tận giữa trưa. Mặt trời lên đến đỉnh đầu nên người đến chợ cũng thưa dần, mọi người cũng chuẩn bị thu dọn đồ đạc để về nhà. Nhà ai cũng cách chợ 5-6 cây số nên phải về nhà sớm, trước khi mặt trời lặn. Bà và mẹ đã bán gần hết số đồ đạc hai người mang đi, chỉ còn lại một ít trứng và mấy cái giỏ. Em giúp hai người thu dọn những thứ linh tinh, quét sạch rác rưởi trong và xung quanh lán rồi theo bà và mẹ trở về nhà.

Phiên chợ đã hết nhưng ấn tượng của nó thì vẫn sẽ còn lại mãi trong tâm trí của em với sự nhộn nhịp, dân dã và bình dị ấy. Bây giờ em đã lớn, chợ phiên cũng họp thường xuyên hơn nên em cũng không còn háo hức như ngày còn bé nữa. Nhưng dù thế nào, phiên chợ ở quê em vẫn sẽ là kỉ niệm đẹp mà em mang theo trong suốt quãng đời sau này.

0
3
Trung salad yêu ...
10/06/2020 20:57:23

Phiên chợ quê khác hẳn với sự ồn áo náo nhiệt của phiên chợ ở thành phố, và hôm nay tôi được về quê để được tận hưởng cái không khí thanh bình ấy. Vừa vùng ra khỏi chăn, tôi thấy mọi người trong làng đang rủ nhau đi chợ, người đi bộ, người chở hàng hóa, cảnh phiên chợ hiện lên trong mắt tôi sao mà thân thương gần gũi.

Chợ quê tôi nằm ngay đầu làng, bên cạnh dòng sông Hồng với những dòng nước trong xanh. Ngày nào chợ cũng họp từ sớm tinh mơ khi gà chưa gáy đến khi bóng mặt trời đã xế tà, nhưng phiên chợ chính thì chỉ có vào những ngày mồng 6, 10, 16, 20, 26, 30 hàng tháng. Vào phiên chợ chính, hàng hóa được bày bán ở đây rất đa dạng và phong phú.

Từ tinh mơ, những người bán hàng đã mang hàng ra chợ bày biện hàng hóa, ai cũng mong tìm được chỗ ngồi tốt và bán được nhiều hàng. Trời sáng rõ hơn, những người đến mua đã bắt đầu đến chợ, khoảng 6h sáng chợ đã đông vui tấp nập. Từ xa nhìn lại, chúng ta đã cảm nhận được sự vui tươi đang diễn ra ở bên trong.

Ngoài hàng hóa ra, trong chợ còn có những quán bún phở, mùi vị phở thơm phức, bốc khói nghi ngút, mời gọi thực khách rẽ vào quán ăn. Phở quê tôi vừa rẻ vừa ngon khiến ai cũng muốn dừng chân để vào quán thưởng thức món ăn của quê hương. Phiên chợ quê không chỉ xuất hiện những người bán và người mua mà còn xuất hiện những em bé với những bộ quần áo xanh đỏ theo cha mẹ ra chợ. Em nào cũng nở nụ cười tươi trên khuôn mặt. Thấy phiên chợ đông đúc và có nhiều đồ đẹp, các em cứ chạy lung tung, hò hét thích thú.

Các bà, các mẹ, các chị đang lựa chọn để mua những mặt hàng cần thiết cho gia đình như rổ giá, chiếu gối, đồ điện. Hàng thịt cá đông nghịt người mua, những phản thịt tươi ngon, những chậu cá với những con cá to, đang bơi lội. Dạo qua một vòng khu bán hoa quả, tôi lại muốn được ăn những quả lê quả ổi chín mọng... Tôi thấy hiện lên trong tâm trí mình hình ảnh người nông dân phải một nắng hai sương để tạo ra chúng, chúng ta phải tỏ lòng biết ơn đối với những người nông dân. Không chỉ có vậy, chợ quê tôi còn có nhiều loại bánh rất ngon, bánh chưng, bánh rán, bánh nếp,...Khi nào đi chợ tôi cũng phải thưởng thức một trong những loại bánh đó và chúng đã làm tôi nhớ mãi cái đặc trưng của phiên chợ quê tôi.

Tất cả những hàng hóa được bày bán ở đây đều mang đậm sắc hương, mùi vị của hương đồng cỏ nội được kết tinh từ hồn quê, hồn đất. Cũng có những người đi chợ không mua sắm mà họ đi ngắn, đi bình phẩm hoặc đi chơi chợ. Buổi chiều, người đến chợ thưa dần, đến cuối chiều, khi mặt trời khuất sau núi chợ mới tan.

Buổi chợ quê diễn ra thật đông vui tấp nập, nó đã cho thấy sự no ấm đủ đầy của người dân quê tôi. Tôi thấy mình thật may mắn khi được sinh ra tại vùng quê này và có cơ hội được tận hưởng cái hay cái đẹp của phiên chợ quê, tôi sẽ thường xuyên về quê hơn để được tận hưởng cảm giác này.

1
2
Bình
10/06/2020 21:03:04

“Thuở nhỏ tôi ra cống Na câu cá  níu váy bà đi chợ Bình Lâm”

(trích “Đò Lèn)

Không biết từ bao giờ, những phiên chợ nơi những miền quê nghèo đã trở thành một phần của tuổi thơ Nguyễn Duy, là một mảnh kí ức trong tâm hồn những đứa trẻ nông thôn chúng tôi; cùng với cây đa, giếng nước, sân đình. Hằng tháng, tôi vẫn đến chợ chơi, để khởi đầu tuổi thơ của mình.

Nơi tôi lớn lên không phải nơi hiện đại hay giàu có, nhưng là một làng quê thanh bình và hạnh phúc. Những phiên chợ của làng ngày nào cũng diễn ra nhưng chủ yếu để phục vụ nhu cầu hằng ngày của người làng. Và hằng tháng, phiên chợ lớn của vùng được diễn ra một lần, và là niềm vui của bất cứ người dân hay đứa trẻ nào.

Ngày mười rằm hàng tháng, phiên chợ quê đã nhộn nhịp và rất náo nhiệt. Trên những con đường làng, thường ngày vẫn đông vui nhưng hôm nay phải gọi là tấp nập. Các bà các mẹ đi thành từng nhóm, mỗi người tay đều xách theo một chiếc làn hay chiếc giỏ, hớn hở, vui vẻ đi mua đồ. Những người đàn ông, có người cõng con đi nữa, xem có thể có món gì đặc biệt có thể mang về hay không. Những ánh nắng vào những buổi hè có vẻ cũng không gắt lắm, chỉ là đang thể hiện đúng tâm trạng của con người mà thôi.

Vào trong chợ, những gian hàng đông đúc, không khí đang nóng dần lên và đầy hứng khởi. Ở phía đầu chợ là những bà hàng rau đang bận rộn với những bác vừa chọn lại vừa trả giá. Những bó rau muống, rau mùng tơi ngọn xanh rờn bên những bông hoa cải vàng tươi thơm ngon. Bước tiếp vào trong là gian hàng của những bác, những chị đang mời chào hoa quả. Họ nói chuyện vui vẻ với nhau, còn khi có khách lại nhiệt tình hỏi thăm, giới thiệu. Những quả dưa hấu vừa to vừa thơm ngon cho một mùa hè không mấy dễ chịu, những trái dứa đã được gọt sẵn để mời chào, rồi nào là vàng của những quả xoài, nâu của những quả hồng xiêm, … và cả mùi thơm phức của những quả mít nữa. Những loại quả bổ ích cho mọi người, và còn thích hợp cho cả ngày mười rằm dâng lên tổ tiên nữa. Xa kia là những khóm cúc, những đóa hoa xinh đẹp như mời gọi mọi người tới thưởng thức. Những người đàn ông đang chăm chú xem những chiếc liềm, dao, búa, … từ một căn xưởng rèn đúc nhỏ đang hồng lửa với tiếng rèn rất chăm chỉ. Trong khi đó, một số người lại tìm cho mình những chú gà thích hợp để có thể đem lại chút gì đó cho gia đình.

Lũ trẻ chúng tôi chẳng đến đây để mua bán gì cả. Nếu có chỉ là một vài cây kẹo kéo của ông cụ làm kẹo tuyệt đỉnh nhất thế giới ở giữa chợ. Chúng tôi kéo nhau đi, xem xung quanh từng chú gà, ngạc nhiên với màu hồng kì diệu của lửa mà có thể tạo ra những thứ cứng như vậy. Một vài đứa chạy nhau đuổi quanh chợ, trong lời càu nhàu của người lớn. Tiếng khóc thỉnh thoảng vang lên của những đứa bé vì không được bố mẹ mua kẹo hay áo mới cho đã không còn xa lạ. Người nói, người làu bàu, người cười, đứa khóc làm cho chợ thật vui vẻ, não nhiệt.

Những phiên chợ như thế tháng nào cũng diễn ra nhưng mỗi lần đi chợ tôi lại như đứa trẻ mới đi lần đầu. Bao háo hức và mong chờ, những cảm giác đôi khi một cuộc sống hiện đại không thể nào cho được.

2
2
Bình
10/06/2020 21:03:21

"Quê hương" hai tiếng giản dị mà thân thương biết mấy. Ai đã từng sống ở quê chắc hẳn đều ghi dấu trong tim mình những hình ảnh quen thuộc gắn bó với làng quê yêu dấu. Và đối với em, sau này dù có đi đâu xa, em cũng sẽ không quên được hình ảnh phiên chợ quê em.

Trời tờ mờ sáng, mặt trời còn đang ngủ vùi trong chiếc chăn ấm áp . Những chú gà trống dậy sớm gáy vang gọi mọi người thức dậy để chuẩn bị cho một ngày mới. Trên cành cao, chim hót ríu rít như tấu lên khúc ca quê hương. Gió nhè nhẹ thổi làm những bông lúa thì con gái đung đưa như đang làm duyên. Con đường làng quen thuộc đã rộn rã những tiếng nói, tiếng cười của các bác nông dân ra đồng làm việc sớm, của các bà, các mẹ quẩy gánh hàng ra chợ.

Chợ quê em nằm ngay đầu làng, bên cạnh con sông quê bốn mùa yên ả, lặng tờ tuôn dài như một áng tóc trữ tình. Ngày nào chợ cũng họp từ sớm tinh mơ đến khi bóng mặt trời đã xế tà, nhưng phiên chợ chính thì chỉ có vào những ngày mồng năm, mùng mười, mười lăm và hai mươi hàng tháng. Vào phiên chợ chính, hàng hóa được bày bán ở đây rất đa dạng và phong phú. Tất cả những hàng hóa được bày bán ở đây đều mang đậm sắc hương thơm, mùi vị của hương đồng cỏ nội được kết tinh từ hồn quê, hồn đất. Nào là ngô, khoai, sắn, những con cá, con gà, con vịt được chăm sóc cẩn thận để mang ra chợ bán. Quầy hàng của bác Ba lúc nào cũng đông khách vì đây là nơi cung cấp thịt chủ yếu cho chợ. Thịt nhà bác không chỉ ngon mà còn hợp túi tiền của người dân.

Vào trong chợ có rất nhiều là những hàng bán đồ ăn sáng. Mùi bánh phở thơm phức với hương nước dùng nghi ngút, mùi thịt bò được chế biến toả ra thơm đặc trưng là đặc sản mà ai đến quê hương em cũng đều muốn thưởng thức. Bên cạnh hương nếp từ chõ đồ xôi bay thoang thoảng như lôi kéo mấy cô, mấy bà buôn hàng cá, hàng thịt ra từ buổi sớm chưa có gì lót dạ. Chợ bắt đầu đông và náo nhiệt, từ các xóm dưới nào rau, nào củ, nào quả… Nào là rau muống, bắp cải, súp lơ, đậu Hà Lan, những củ hành tây, cà rốt, những quả dưa chuột dài và to, các thứ hàng nằm trong mẹt, thúng được các bà buôn chuyển đi vào chợ. Người mua người bán đông dần. Những em bé với những bộ quần áo xanh, đỏ theo mẹ ra chợ. Em nào cũng nở nụ cười tươi trên khuôn mặt. Thấy phiên chợ đông đúc và có nhiều đồ đẹp, các em cứ chạy lung tung, hò hét thích thú. Đâu đây vang lên tiếng kì kèo mặc cả của người đi chợ. Có người rộng rãi, thấy ưng là lấy luôn.

Các bà, các mẹ, các chị đang lựa những thực phẩm tươi ngon nhất cho gia đình mình. Các em bé thì thích sa vào hàng bán bánh kẹo hay đồ ăn vặt. Nhìn các em bé, em lại nhớ lại mình ngày xưa, cứ mỗi lần đi chợ là phải bắt mẹ mua bằng được những chiếc quẩy tẩm đường ngọt lịm, để mỗi lần đọc sách là có đồ để nhâm nhi.

Chợ quê là một nét đẹp trong truyền thống văn hóa của người Việt Nam, là nơi lưu giữ những yên bình, mộc mạc của làng quê. Nhớ chợ quê, em nhớ một quê hương bình dị mà xiết bao thương mến.

1
2
Bình
10/06/2020 21:03:58

Hè năm vừa rồi, em được bố mẹ cho về quê chơi với ông bà nội. Được sống và hòa nhập với bầu không khí trong lành, thoáng mát nơi đây em lại thêm yêu quý và gắn bó với con người, sinh hoạt ở quê. Mỗi buổi sáng, em đều dậy sớm tập thể dục và đi chợ cùng bà nội. Cũng không biết tự bao giờ, hình ảnh phiên chợ quê đã in dấu trong tâm trí, để khi trở về thành phố em lại không nguôi nhớ về.

Chợ quê em không to, náo nhiệt và đông người như những phiên chợ ở thành phố. Bà em kể rằng chợ quê họp theo phiên, cứ vài ngày là lại có một phiên. Bởi thế mà vào những ngày đó, mọi người đều tranh thủ dậy từ sớm đi chợ, để mua sắm những đồ thiết yếu cho gia đình.

Sáng hôm ấy em dậy từ khá sớm, khi màn sương đêm còn phủ lờ mờ khắp nới. Mặt trời mới chỉ vừa nhú lên nhưng vẫn còn bị che lấp bới dãy núi phía xa. Vậy mà đường làng đã nhộn nhịp tiếng các và các mẹ í ơi sắp hàng đi chợ. Người bán hoa, người bán rau, người bán thịt hay các vật dụng cho gia đình...

Sương đêm dần tan biến nhường chỗ cho những tia nắng ban mai cũng là lúc hai bà cháu em dắt tay nhau đi chợ. Trên đường, bà gặp một số người quen, họ nói chuyện rôm rả trên đường làng.

Chẳng mấy chốc, hai bà cháu em đã tới chợ. Một khung cảnh thật nhộn nhịp, đông đúc cả kẻ mua và người bán. Đứng ở trên đê, em thấy từ bên kia sông các con đò bỗng đông khách hơn mọi ngày. Các bà, các mẹ ở bên ấy cũng tranh thủ chợ phiên sang bên đây mua đồ.

Gian hàng đầu tiên của chợ là khu thực phẩm. Trên những cái phản to, ngườu ta bày rất nhiều những tảng thịt còn tươi và ngon. Các cô bán hàng khéo léo không ngớt chào khách và bàn tay kinh nghiệm đã cắt thịt mà ít khi bị thừa thiếu cân. Các bác bán rau lại hết sức thân thiện cùng nụ cười chất phác. Từng mớ rau còn tươi nguyên, được bó cẩn thận từ đêm hôm trước.Đi qua đó là đến gian hàng quà bánh. Một mùi vị của những mín đặc sặc quyện vào trong gió khiến ai cũng mong muốn được một lần thưởng thức. Những chiếc bánh rán nóng hổi mà vàng ruộm, cái thì tẩm đường, cái thì rắc vừng. Chao ôi, mới hấp dẫn làn sao! Rồi làn khói nghi ngút lại bốc lên từ chõ xôi gạo mới, mùi vị thơm nhẹ của những chiếc bánh chưng... Mấy đứa trẻ qua đây đều nũng nịu đòi người lớn mua cho một thứ gì đó, bởi lẽ nó là thức quà quê chẳng thể thiếu. Cuối cùng là gian hàng quần áo. Những bộ quần áo cho đủ mọi lứa tuổi, sặc sỡ sắc màu được treo lên rồi hạ xuống. Mọi người đi lại tấp nập nơi đây để lựa chọn cho mình bộ đồ ưng ý nhất.

Khi đã trở về nhịp sống ồn ã nơi phố thị thì em vẫn luôn yêu và nhớ về phiên chợ quê mình bởi nó đã gắn bó với tuổi thơ em.

1
2
Bình
10/06/2020 21:04:12

Hè năm vừa rồi, em được bố mẹ cho về quê chơi với ông bà nội. Được sống và hòa nhập với bầu không khí trong lành, thoáng mát nơi đây em lại thêm yêu quý và gắn bó với con người, sinh hoạt ở quê. Mỗi buổi sáng, em đều dậy sớm tập thể dục và đi chợ cùng bà nội. Cũng không biết tự bao giờ, hình ảnh phiên chợ quê đã in dấu trong tâm trí, để khi trở về thành phố em lại không nguôi nhớ về.

Chợ quê em không to, náo nhiệt và đông người như những phiên chợ ở thành phố. Bà em kể rằng chợ quê họp theo phiên, cứ vài ngày là lại có một phiên. Bởi thế mà vào những ngày đó, mọi người đều tranh thủ dậy từ sớm đi chợ, để mua sắm những đồ thiết yếu cho gia đình.

Sáng hôm ấy em dậy từ khá sớm, khi màn sương đêm còn phủ lờ mờ khắp nới. Mặt trời mới chỉ vừa nhú lên nhưng vẫn còn bị che lấp bới dãy núi phía xa. Vậy mà đường làng đã nhộn nhịp tiếng các và các mẹ í ơi sắp hàng đi chợ. Người bán hoa, người bán rau, người bán thịt hay các vật dụng cho gia đình...

Sương đêm dần tan biến nhường chỗ cho những tia nắng ban mai cũng là lúc hai bà cháu em dắt tay nhau đi chợ. Trên đường, bà gặp một số người quen, họ nói chuyện rôm rả trên đường làng.

Chẳng mấy chốc, hai bà cháu em đã tới chợ. Một khung cảnh thật nhộn nhịp, đông đúc cả kẻ mua và người bán. Đứng ở trên đê, em thấy từ bên kia sông các con đò bỗng đông khách hơn mọi ngày. Các bà, các mẹ ở bên ấy cũng tranh thủ chợ phiên sang bên đây mua đồ.

Gian hàng đầu tiên của chợ là khu thực phẩm. Trên những cái phản to, ngườu ta bày rất nhiều những tảng thịt còn tươi và ngon. Các cô bán hàng khéo léo không ngớt chào khách và bàn tay kinh nghiệm đã cắt thịt mà ít khi bị thừa thiếu cân. Các bác bán rau lại hết sức thân thiện cùng nụ cười chất phác. Từng mớ rau còn tươi nguyên, được bó cẩn thận từ đêm hôm trước.Đi qua đó là đến gian hàng quà bánh. Một mùi vị của những mín đặc sặc quyện vào trong gió khiến ai cũng mong muốn được một lần thưởng thức. Những chiếc bánh rán nóng hổi mà vàng ruộm, cái thì tẩm đường, cái thì rắc vừng. Chao ôi, mới hấp dẫn làn sao! Rồi làn khói nghi ngút lại bốc lên từ chõ xôi gạo mới, mùi vị thơm nhẹ của những chiếc bánh chưng... Mấy đứa trẻ qua đây đều nũng nịu đòi người lớn mua cho một thứ gì đó, bởi lẽ nó là thức quà quê chẳng thể thiếu. Cuối cùng là gian hàng quần áo. Những bộ quần áo cho đủ mọi lứa tuổi, sặc sỡ sắc màu được treo lên rồi hạ xuống. Mọi người đi lại tấp nập nơi đây để lựa chọn cho mình bộ đồ ưng ý nhất.

Khi đã trở về nhịp sống ồn ã nơi phố thị thì em vẫn luôn yêu và nhớ về phiên chợ quê mình bởi nó đã gắn bó với tuổi thơ em.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo