Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Kể về 1 câu chuyện cho em bài học về sự quan tâm yêu thương và sẻ chia

kể về 1 câu chuyện cho em bài học về sự quan tâm yêu thương và sẻ chia
 

5 trả lời
Hỏi chi tiết
7.965
3
7
Elon Musk
01/09/2020 19:51:34
+5đ tặng

Vào cái ngày tình yêu xảy đến, mọi thứ bị đảo lộn hoàn toàn. Chưa từng có ai trong đời khi yêu mà bảo rằng mọi thứ vẫn như cũ. Làm sao như cũ được khi mỗi hơi thở của con đều mang tên kẻ khác? Làm sao như cũ được khi mang vác thêm nỗi đau, nỗi buồn của kẻ khác? Làm sao như cũ được khi ăn món ăn mà kẻ khác thích? Và làm sao như cũ được khi cách con nói chuyện cũng mang bóng dáng của kẻ kia?

Khi yêu, đến những chuyện nhỏ nhặt như là nhắn tin lúc nào, mấy cái tin nhắn mỗi ngày con đã không kiểm soát được thì cảm giác bị cuốn vào một cơn lốc mà nó có thể mang mình đến bất kỳ nơi đâu, làm sao không thể không sợ? 

Liệu có gì đáng sợ hơn cái việc chúng ta không thể kiểm soát, cũng không thể lý giải nổi hành động của mình hệt như một cỗ máy mà phần cứng bị xâm chiếm hoàn toàn bởi phần mềm có tên "người yêu" xâm nhập. Người ta thường yêu trong hân hoan nhưng mà hân hoan trong lo sợ.

Người ta có rất nhiều nỗi sợ khi bước vào tình yêu nhưng lớn nhất là nỗi sợ mất. Con người sợ mất người mình yêu như sợ mất sinh mệnh vậy. Tưởng không có họ là mình sẽ chết; tưởng không có họ là đời mình tiêu tùng, nhạt nhẽo vô nghĩa; tưởng không có họ là mình chơi vơi vĩnh cửu. Con người, khi mới biết yêu thường ngốc như vậy.

Cho đến khi yêu được vài lần, người ta mới quen dần với sự mất. Mà ngay cả khi đã biết yêu là có ngày sẽ mất, nỗi lo sợ ấy vẫn ở ngay đó, như bánh giầy kẹp với chả lụa vậy. Chính nỗi sợ mất người yêu khiến người ta làm những điều dại dột, mà khi đi qua cơn mê rồi, đôi lúc họ tự hỏi: sao mình có thể ngốc đến thế? Cho nên con phải nhớ điều này: bản thân tình yêu không khiến người ta ngốc, chỉ có nỗi sợ mới vậy.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
8
5
ARIA
01/09/2020 19:53:23
+4đ tặng

Trong cuộc sống em đã được chứng kiến rất nhiều câu chuyện cảm động. Đó là những chuyện gợi lên tình thương yêu và sự đùm bọc của con người. Nhưng có lẽ chuyện làm em cảm động nhất lại đến từ một lần em được chứng kiến tình thương yêu của mẹ con bầy chim sẻ.

Ngày xưa, lúc em còn học lớp ba, em ham chơi lắm. Trò gì của lũ trẻ ở nông thôn em cùng đều biết cả nhưng trò mà em và anh Tùng (anh trai của em) thích nhất là trò bắt những đàn chim sẻ về nuôi. Nuôi để làm gì ư? Chẳng để làm gì, chỉ nuôi cho thích. Thú thực đã không ít lần mải vui em đã bỏ đói khiến những con chim sẽ chết thật là tội nghiệp.

Hôm ấy không biết thế nào mà chỉ sau mỗi buổi trưa anh Tùng đã mang về cho em hai chú chim non vừa mọc xong lông cánh. Hai chú chim non rìa mỏ còn vàng rộm, đúng đến lúc tập chuyền trông đến là thích mắt. Em bắt hai chú chim non đem thả vào lồng nhưng chúng cứ bay loạn xạ và kêu nháo nhác. Hơn một ngày chúng chẳng chịu ăn gì, cứ vỗ cánh phành phạch và tìm đường trốn chạy trong tuyệt vọng. Hình như một chú chim đã bắt đầu mệt mỏi, nằm im ở góc lồng, mắt lim dim. Dỗ chúng ăn mãi không được, em tức quá bỏ đi chơi. Buổi tối đi chơi về muộn em cũng chẳng để ý . : Ăn cơm xong em leo lên giường ngủ sớm. Sáng hôm sau tỉnh dậy em thấy ngại vô cùng. Hình như hai chú chim non đang hấp hối, nhưng biết làm sao bây giờ, chỉ còn mười lăm phút nữa là vào giờ học.

Buổi học hôm ấy thật dài. Trên đường về, em tin chắc hai chú chim non đã chết. Nhưng không ở trong lồng kia hai chú chim non đang nhảy nhót, ở trong lồng em còn thấy có con cào cào bị ăn dở dang. Chưa kịp hiểu tại sao thì em lại thấy một chú sẻ già cứ chao đi chao lại trên đầu, miệng kêu ríu rít. Em chợt nghĩ ra chắc đó là chim sẻ mẹ.

Buổi chiều em cho hai chú chim ăn nhưng chúng lại không ăn và chỉ vỗ cánh bay phành phạch. Sáng bôm sau em lại đến trường và lại thấy hai chú chim non đang chờ chết. Nhưng kỳ lạ! Buổi trưa về hai con chim sẻ lại khoẻ mạnh rất giống hôm qua và ở trên kia chim sẻ mẹ vẫn kêu rối rít như giận dỗi như van lơn. Em bắt đầu hiểu chuyện. Lũ chim non quyết định không ăn bởi nếu không được tự do, chúng thà chịu chết còn hơn. Còn chim sẻ mẹ, một mặt dỗ dành an ủi các con, mặt khác cứ ríu rít kêu cầu mong em thả bầy con của nó. Khi đã hiểu ra, em quyết định mở cánh cửa lồng. Ba mẹ con đàn chim sẻ bay tung nhưng còn lộn qua lộn lại ba vòng trước khi bay mất không bao giờ trở lại.

Từ ngày ấy không bao giờ em chơi chim sẻ nữa. Không ngờ mẹ con loài vật bé nhỏ kia đã dạy cho em rất nhiều điều. Trong đó điều quan trọng nhất là sự thương yêu đùm bọ

7
5
Lương Phú Trọng
01/09/2020 19:54:47
+3đ tặng
Ngày hôm ấy là một ngày oi nồng, nóng bức. Tan học về, trời bắt đầu chuyển giông. Em vội vã rẽ nhanh vào con hẻm nhà mình thì thấy một chị bế em bé độ mười tháng tuổi một tay kéo va li và đang rảo bước.

Đến ngay cạnh người phụ nữ mới thấy chị mệt thế nào: tóc chị bết mồ hôi, một tay bế con còn kẹp thêm một túi xách nhỏ, tay kia chị kéo cái va-li độ hai chục kí. Chị phụ nữ còn trẻ, chị mặc áo sơ-mi màu vàng mơ, khoác một áo khoác nhẹ. Còn em bé mới xinh làm sao, em bé đội một cái mũ vải ren bèo màu hồng. Được mẹ bế trên tay nhưng chắc hai mẹ con đi bộ cũng xa nên bé hơi khó chịu, nó cho tay vào mồm mút và đang muốn khóc quấy. Em vội thưa:

- Chị về đâu hả chị? Chị đưa em kéo va-li giúp cho!

Chị dừng lại nhìn em:

- Sắp mưa rồi, chị sợ cháu mắc mưa. Nhà ba chồng chị ở trong hẻm này nè, cũng gần đây thôi.

Trong đầu em chợt loé lên một ý nghĩ, em buột miệng:

- Ba chồng... hay chị là...

-  Chị là con dâu chú tổ trưởng khu phố này đấy, em biết chú ấy không?

Em reo lên:

- Em biết ngay mà. Em ở sát nhà ba chồng chị. Em tên Hưng. Chị bế cháu đi, đưa giỏ để luôn trên va-li, em kéo cho.

Chị phụ nữ cười, thở phào một cái:

- May mà gặp em. Em giúp chị nhé!

Em xốc lại chiếc cặp trên vai, kéo va-li giúp chị. Chị bế cháu bé lúc này trông thong thả hơn. Rảnh tay không xách giỏ, chị vỗ nhè nhẹ vào lưng em bé, nó ngừng mút tay, tròn xoe đôi mắt lay láy nhìn em. Hai chị em rảo bước vì trời bắt đầu mưa nhẹ. Về đến nhà em, cũng sát ngay nhà chú Tuân, em reo to:

- Chú Tuân ơi, tin vui, tin vui!

Chú Tuân mở cánh cổng chấn song, vui mừng kêu lên:

- Sao không điện cho ba di đón?

Chú đưa tay đỡ ngay em bé, nó nhào người sang tay chú ngay. Chị phụ nữ rút khăn tay lau cho em bé, cười vui vẻ:

- Gớm, mút tay bẩn mới ghê chứ! Thưa ba, con đi xe bus xuống trạm đây rồi, sợ ba bận nhiều việc hay trở trời đau chân. Chân ba có bị đau nhiều không ba?

Chú Tuân cảm động nhìn con dâu, bảo: “Ba khỏe”. Em kéo va-li và giỏ vào trong phòng khách nhà chú Tuân xong, vòng tay chào chú và chị. Chú Tuân bắt tay em như người lớn, chú vui vẻ, điệu đàng:

- Cảm ơn “Dũng sĩ Tiền phong” nghen. Thay quần áo rồi sang nhà chú ăn kẹo nha.

Em trả lời: “Vâng ạ!”, chào chú và chị lần nữa, thơm em bé một cái thật kêu rồi về nhà mình.

Em vừa đi vừa hát, lòng tràn ngập niềm vui vì đã làm được một việc tốt. Em còn vui vì một điều nữa: chú Tuân có con dâu và cháu về chơi vui vẻ hơn vì chú sống có một mình, còn em sẽ có em bé để nựng thích ghê. Làm được việc tốt em thấy mình trưởng thành lên rất nhiều
5
4
Lương Phú Trọng
01/09/2020 19:55:59
+2đ tặng
Câu chuyện mua hoa đào chiều cuối năm gây xúc động

Một bạn trẻ đã vô tình ghi lại được câu chuyện và bức ảnh về một ông lão đi mua hoa đào cho vợ ngày cuối năm, một câu chuyện đẹp khiến bất cứ ai trong chúng ta đều "nở hoa trong lòng".
Dường như, Tết luôn là thời điểm của những câu chuyện cảm động về tình yêu và gia đình. Mới đây, trên Facebook của một bạn trẻ, câu chuyện về một ông lão đi mua hoa đào ngày cuối năm đã nhận được sự quan tâm đặc biệt từ các cư dân mạng. 

"Câu chuyện chiều cuối năm: 
- Cành đào này bao nhiêu cháu? 
- 100 nghìn cụ ạ
- Đắt quá nhỉ? 
- Cụ mua cho ai? 
- Tôi mua cho bà nhà tôi 
- Ôi giời, bà ở nhà mà đi cùng chắc chắn chọn cành này. Cụ xem nắng nóng lại nhuận nên đào nở hết mang về làm củi, may ra được cành này 
- Ừ
- Thế cụ bà ở nhà làm cơm 30 ạ?
- Bà ấy mất năm ngoái. Tôi mua ra mộ, nhưng 100 nghìn đắt quá tôi ko đủ tiền
... ... ... 
- Cụ ơi, cụ ơi. Thôi cháu biếu cụ. Chúc cụ Tết vui Tết khỏe. 
P.S: không cố ý nhưng nhìn chiếc quần vá đụp của cụ ông cùng chiếc xe đạp cà tàng đi mua đào thấy lòng mênh mang 
Hình như Tết ở gần lắm rồi. Đi mua chậu ngọc lan nghe được câu chuyện thấy hoa nở ở trong lòng."




Bức hình và câu chuyện được bạn trẻ này ghi lại trong chiều cuối năm đi mua hoa. Chỉ vỏn vẹn một vài dòng hội thoại nhưng đã tạo sự xúc động to lớn tới bất cứ ai bỏ chút thời gian để đọc và xem hình. Bởi không chỉ là tình vợ chồng sâu nặng giữa ông lão mua hoa và vợ, mà còn là tình người của cậu bán hoa với ông lão. Câu chuyện này, đúng như chủ nhân bức ảnh chia sẻ: "Nghe được như thấy hoa nở trong lòng".
3
6
Mai Thy
01/09/2020 20:04:38
+1đ tặng

Trong cuộc sống em đã được chứng kiến rất nhiều câu chuyện cảm động. Đó là những chuyện gợi lên tình thương yêu và sự đùm bọc của con người. Nhưng có lẽ chuyện làm em cảm động nhất lại đến từ một lần em được chứng kiến tình thương yêu của mẹ con bầy chim sẻ.

Ngày xưa, lúc em còn học lớp ba, em ham chơi lắm. Trò gì của lũ trẻ ở nông thôn em cùng đều biết cả nhưng trò mà em và anh Tùng (anh trai của em) thích nhất là trò bắt những đàn chim sẻ về nuôi. Nuôi để làm gì ư? Chẳng để làm gì, chỉ nuôi cho thích. Thú thực đã không ít lần mải vui em đã bỏ đói khiến những con chim sẽ chết thật là tội nghiệp.

Hôm ấy không biết thế nào mà chỉ sau mỗi buổi trưa anh Tùng đã mang về cho em hai chú chim non vừa mọc xong lông cánh. Hai chú chim non rìa mỏ còn vàng rộm, đúng đến lúc tập chuyền trông đến là thích mắt. Em bắt hai chú chim non đem thả vào lồng nhưng chúng cứ bay loạn xạ và kêu nháo nhác. Hơn một ngày chúng chẳng chịu ăn gì, cứ vỗ cánh phành phạch và tìm đường trốn chạy trong tuyệt vọng. Hình như một chú chim đã bắt đầu mệt mỏi, nằm im ở góc lồng, mắt lim dim. Dỗ chúng ăn mãi không được, em tức quá bỏ đi chơi. Buổi tối đi chơi về muộn em cũng chẳng để ý . : Ăn cơm xong em leo lên giường ngủ sớm. Sáng hôm sau tỉnh dậy em thấy ngại vô cùng. Hình như hai chú chim non đang hấp hối, nhưng biết làm sao bây giờ, chỉ còn mười lăm phút nữa là vào giờ học.

Buổi học hôm ấy thật dài. Trên đường về, em tin chắc hai chú chim non đã chết. Nhưng không ở trong lồng kia hai chú chim non đang nhảy nhót, ở trong lồng em còn thấy có con cào cào bị ăn dở dang. Chưa kịp hiểu tại sao thì em lại thấy một chú sẻ già cứ chao đi chao lại trên đầu, miệng kêu ríu rít. Em chợt nghĩ ra chắc đó là chim sẻ mẹ.

Buổi chiều em cho hai chú chim ăn nhưng chúng lại không ăn và chỉ vỗ cánh bay phành phạch. Sáng bôm sau em lại đến trường và lại thấy hai chú chim non đang chờ chết. Nhưng kỳ lạ! Buổi trưa về hai con chim sẻ lại khoẻ mạnh rất giống hôm qua và ở trên kia chim sẻ mẹ vẫn kêu rối rít như giận dỗi như van lơn. Em bắt đầu hiểu chuyện. Lũ chim non quyết định không ăn bởi nếu không được tự do, chúng thà chịu chết còn hơn. Còn chim sẻ mẹ, một mặt dỗ dành an ủi các con, mặt khác cứ ríu rít kêu cầu mong em thả bầy con của nó. Khi đã hiểu ra, em quyết định mở cánh cửa lồng. Ba mẹ con đàn chim sẻ bay tung nhưng còn lộn qua lộn lại ba vòng trước khi bay mất không bao giờ trở lại.

Từ ngày ấy không bao giờ em chơi chim sẻ nữa. Không ngờ mẹ con loài vật bé nhỏ kia đã dạy cho em rất nhiều điều. Trong đó điều quan trọng nhất là sự thương yêu đùm bọ

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Bài tập Ngữ văn Lớp 8 mới nhất
Trắc nghiệm Ngữ văn Lớp 8 mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư